Những ngày gần đây, quan sát cơ thể mình, em cảm thấy nó đang báo động nhiều điều.
Em cảm giác em như một cái cây sống trong bóng râm, không đủ ánh sáng mặt trời. Mọi người biết những cái cây mọc trong kẹt lu, vách nhà, góc tối chứ? Nó vẫn xanh nhưng mà xanh yếu ớt, xanh tái.
Em hái những trái ổi trong vườn, 2 năm nay em cứ không ngừng suy nghĩ về nó, những trái ổi được bao kín trong bọc xốp, ít tiếp xúc với nắng, chúng phổng phao, da trắng nhưng rất rỗng.
Em ăn mà không cảm nhận được mình đang ăn trái ổi. Ăn mãi mà cơ thể vẫn cảm thấy thiếu chất gì đó…
Em biết người ta bảo ánh nắng có hại, ánh nắng thế này thế kia… Nhưng em tin hơn vào trải nghiệm của mình khi nhìn trái ổi và cây cối.
Thế là, như mọi người biết đó, kaka, những ngày gần đây, em bắt đầu phơi nắng ít nhất 15 phút mỗi ngày. Mặc quần áo ngắn, để da thịt tiếp xúc trực tiếp với ánh nắng. Mẹ em la, nói là con gái gì mà không biết dưỡng da gì hết. Nhưng em tự hỏi: Chấp nhận da đen hay là chết?
Vì tự bản thân em luôn có cảm giác em sắp chết, chỉ có ra nắng mới cứu được em. Tự em cảm thấy thèm ánh nắng mặt trời ak, uhm, không hiểu tại sao nữa.
8 năm qua em làm việc với máy tính xuyên suốt, lại theo kiểu công chúa sợ nắng sợ mưa, kết quả là gì?
Tinh thần em dồi dào, năng lượng quá trời nhưng cơ thể thì chịu không nổi. Kiệt quệ.
Em muốn sống như một con người rắn rỏi giàu sức sống, chứ không phải như một cái xác èo ọt và lờ đờ.
Thế là em thử, ngồi nghếch mặt lên trời, tắm nắng chăm chỉ phê phê luôn. Kết quả là em cảm thấy hết buồn ngủ, tỉnh táo hơn, và cảm giác hình như cơ thể mình mạnh hơn. Đúng vậy.
Em nghĩ: Ủa, đơn giản vậy sao?
Chính là em, em tự mình thử nghiệm mà còn không tin. Vì nó quá đơn giản.
Trước đây, em uống các viên uống tăng cường sức khỏe, các loại thực phẩm chức năng, ăn đồ tẩm bổ…, tốn biết bao nhiêu tiền… nhưng không cảm thấy khỏe mạnh thực sự.
Gần đây vì bán táo đỏ nên ăn quá trời nên thần kinh mạnh hơn, bớt xây xẩm chóng mặt, nhưng đến hôm nọ tắm nắng 20 phút (cỡ đó), em mới biết ánh nắng uy lực hơn nhiều.
Super anh hùng trong lòng em. Đã cứu em trong trầm luân bóng tối, chỉ là khiến em hơi đen thôi. Ôi nắng! Không sao. Khỏe là được.
Chúng ta biết cây trồng thiếu ánh sáng sẽ giảm năng suất. Chúng ta biết vật nuôi thiếu ánh sáng sẽ dễ bị bệnh, nhưng chúng ta lại ít quan tâm việc con người thiếu ánh sáng mặt trời sẽ dẫn đến xương răng móng đều yếu, dễ ung thư ruột kết, thiếu Can xi, Phốt phát và vitamin D, dễ dẫn đến các bệnh về chuyển hóa và trầm cảm. Còn nhiều tác hại khác như gây nhàm chán, giảm trí nhớ, khó ngủ…
Hiển nhiên, nắng quá cháy da, nhưng điều đó không có nghĩa là bạn không cần ánh nắng. Ai đã phát ngôn nắng là độc hại? Các công ty bán kem chống nắng phải không?
Hay các nhà phát ngôn nửa mùa, chỉ nói nắng có hại như bao người vẫn nói mà không xem xét xem, con người hiện đại đang què quặt, trì trệ và yếu ớt như thế nào?