Với người sợ lạnh bẩm sinh thì một chút lửa đã là hạnh phúc. Bạn có cảm nhận được vẻ đẹp của hơi ấm không?
Với người đói khát kinh niên thì bữa cơm ngon chính là hạnh phúc.
Với người cô đơn nhiều năm thì sự quan tâm, sẻ chia, thậm chí được quấy rầy… chính là hạnh phúc.
Cuộc sống là sự lấp đầy. Bạn càng trải qua nhiều đau khổ thì khả năng được lấp đầy của bạn càng lớn, và bạn càng dễ hạnh phúc hơn.
Người tột cùng đau khổ cũng có thể trong khoảnh khắc đó cảm nhận được hạnh phúc tối thượng, khi thống khổ đã làm bạn tươm ra và trở nên mẫn cảm với mọi thứ, thấm nhuần vị ngọt, thì khi đó, một làn gió thôi cũng đủ khiến bạn ngọt ngào.
Bạn không cần sống với khổ đau. Nó còn có một tên gọi khác là khả năng cảm nhận hạnh phúc.