Nhưng rõ ràng, nỗi ám ảnh đó đã gây khó khăn cho cô ấy trong một thời gian rất dài.
Và không chỉ cô ấy, những người xung quanh cô ấy cũng vậy.
Vậy, có nên quên đi ký ức đau khổ đó không?
Và làm thế nào để đối phó với những tình huống như thế?
***
Sadhguru: Tôi nghĩ cuộc đấu tranh này xuất phát từ một sự hiểu lầm.
Những điều khó chịu hoặc khủng khiếp có thể xảy ra với bất kỳ ai, theo nhiều cách khác nhau.
Và người ta thường nghĩ rằng phải quên nó đi.
***
Không, bạn đừng bao giờ quên nó.
Nếu một điều gì đó khủng khiếp xảy ra với bạn, bạn đừng bao giờ quên nó!
Bởi vì nếu bạn quên nó, bạn có thể bước vào nó một lần nữa!
***
Tuy nhiên, bạn phải biết phân biệt đâu là ký ức và đâu là sống.
Bạn đang sống.
Ký ức là ký ức chết và bạn phải sử dụng nó như trí tuệ, để những điều như thế không còn xảy ra với bạn.
Nhưng mà, có một thực tế là: đối với hầu hết mọi người, họ vẫn còn đau khổ vì những điều đã xảy ra từ mười năm trước, phải không?
Những gì đã xảy ra từ mười năm trước, bây giờ, nó không tồn tại nữa. Nó đã xảy ra xong rồi.
Điều sau này sẽ xảy ra thì bây giờ, nó cũng không tồn tại.
Vậy thì, hà tất bạn phải buồn bã, lo sợ?
Nếu bạn đang đau khổ vì quá khứ hay tương lai thì đó đều là vô nghĩa. Vì thứ đó không tồn tại.
***
Khi điều gì đó tồi tệ xảy ra với chúng ta và làm tổn thương chúng ta, chúng ta có thể trở nên khôn ngoan hơn hoặc trở thành kẻ bị thương. Đây là sự lựa chọn của chúng ta.
Bạn phải biết, cuộc sống này chỉ là một khoảng thời gian nhất định. Nó nhanh như tích tắc.
Mỗi giờ trôi qua, bạn đang tiến dần đến cái chết. Vì vậy, thời gian còn lại của bạn rất ngắn ngủi, có đúng không?
Tất cả chúng ta rồi sẽ chết.
Vậy, bạn còn bao nhiêu thời gian để mang theo vết thương?
Không nên như vậy!
Điều này phải trở thành sự khôn ngoan của bạn.
Nếu những điều khủng khiếp xảy ra với bạn, bạn phải trở nên khôn ngoan hơn những người khác, sớm hơn những người khác, phải không?
***
Nhưng thật không may, hầu hết mọi người đều chọn trở thành vết thương.
Đơn giản là vì: một lần nữa, trong hệ thống giáo dục của chúng ta, chúng ta đã không nghiên cứu bản chất của tâm trí con người.
Chúng ta bận nghiên cứu về ếch và gián, về cây cối, hóa học, vật lý và các hành tinh, và mọi thứ!
Nhưng chúng ta lại quên nghiên cứu bản chất của bản thân này!
Chúng ta không biết cách sử dụng cơ thể này.
***
Cơ thể này có một khả năng rất lớn, bạn biết đó là gì không? Đó là: nó có một trí nhớ sống động.
Tất cả mọi thứ đã xảy ra, bạn có thể nhớ như thể nó vẫn còn sống động ngay bây giờ, đúng không?
Rõ ràng, có một kho lưu trữ ở đây.
Có một kho lưu trữ trong tâm trí bạn và có thể phát lại toàn bộ video nếu bạn biết cách mở.
Nhưng điều này đã trở thành một vấn đề.
Bạn đã bắt đầu đau khổ vì những bộ phim cũ.
Và bạn cũng có một trí tưởng tượng tuyệt vời, vậy nên, bạn đã phải chịu đựng một ngày mai chưa đến!
***
Về cơ bản, điều này là do chúng ta đã không dạy cho nhau cách sử dụng khả năng của chúng ta, cách sử dụng trí nhớ của chúng ta, cách sử dụng trí tưởng tượng của chúng ta.
Làm thế nào để trải nghiệm cuộc sống?
Làm thế nào để mài giũa kinh nghiệm sống?
Toàn bộ cuộc sống của bạn đang diễn ra giữa ba chiều không gian này: trí nhớ, kinh nghiệm hiện tại và trí tưởng tượng.
***
Tất cả trải nghiệm của bạn về cuộc sống đang diễn ra ở đây, nhưng nếu bạn mất đi sự phân biệt giữa những gì là quá khứ, những gì là hiện tại, những gì là tương lai thì mọi thứ sẽ đau đớn.
Hiển nhiên, không phải ai cũng có những điều khủng khiếp đã xảy ra. Có những người chỉ bị tổn thương ở mức vừa phải, có những người lại phải trải qua những điều khủng khiếp.
Nhưng nhìn chung, hầu hết mọi người đều đang chịu đựng điều gì đó, phải không?
Đau khổ như một kiểu thời trang vậy!
Mọi người nghĩ rằng nếu họ đau khổ, họ rất có trí tuệ, họ rất sâu sắc. Không! Nó chỉ là sự ngu ngốc, bởi vì bạn đang phải chịu đựng những thứ không tồn tại.
Bạn không chịu đựng những gì đang xảy ra ngay bây giờ.
Bạn đang chịu đựng những gì đã xảy ra ngày hôm qua, và bạn đang chịu đựng một điều gì đó có thể xảy ra vào ngày mai.
Rõ ràng, những chuyện đau khổ đó, chúng không tồn tại. Nhưng chúng ta đa phần không nhận ra điều đó.
***
Bạn có đồng ý với tôi rằng cỗ máy con người là cỗ máy tinh vi nhất hành tinh?
Hướng dẫn sử dụng bản thân này, bạn đã đọc chưa?
Chưa. Vậy bạn định đọc nó vào ngày cuối cùng khi nào?
Nếu bạn nhận được một chiếc điện thoại, bạn nên đọc hướng dẫn sử dụng nó trong ba ngày đầu tiên hay sau ba năm, khi bạn vứt bỏ điện thoại?
Bạn sẽ đọc hướng dẫn sử dụng sớm nhất, phải không? Như thế, bạn mới có thể sử dụng tốt chiếc điện thoại này.
Bản thân này cũng vậy. Nếu bạn không hiểu bản chất của nó là gì, bạn sẽ sử dụng nó như thế nào?
Thành ra, nó đang tiêu thụ lại bạn! Trí thông minh của chính bạn đang tiêu hao bạn, khiến bạn căng thẳng, lo lắng, đau đớn, khổ sở…
Về cơ bản, trí thông minh của bạn đã chống lại bạn, thực sự là vậy.
***
Vậy, nếu trí thông minh của bạn làm việc cho bạn, nếu bạn có thể quản lý trí thông minh của mình, bạn sẽ giữ cho bạn hạnh phúc, phải không?
Vâng.
Tại sao trí thông minh của bạn lại chống lại bạn? Đó là những gì bạn cần xem xét.
Sadhguru
Nguồn: https://www.youtube.com/watch?
Xem thêm các bài giảng của Sadhguru trên Youtube: Con đường tỉnh thức Sadhguru