“Tại sao nhiều người lại tàn nhẫn như vậy?
Đây là hình ảnh chú tê giác con Arthur được gây mê để đưa về sơ cứu. Chú được tìm thấy bên cạnh xác tê giác mẹ và tê giác mẹ thì đã chết do bị săn trộm – ngay trong công viên quốc gia Kruger – Nam Phi.
Chú tê giác con bị chém nhiều nhát khi cố bảo vệ mẹ.
Chú được tìm thấy trong tình trạng bị thương, với một vết cắt sâu gần ngón chân cái và một vết cắt khác trên lưng (do bị những kẻ săn trộm dùng mã tấu chém xuyên qua xương sụn).
Những nhà bảo tồn đã cứu sống chú tê giác con này và đặt tên cho chú là Arthur.
“Arthur vẫn khóc gọi mẹ. Đó là âm thanh xé lòng mà đáng lẽ chú tê giác con này không phải thốt ra. Cái chết của tê giác mẹ sẽ còn ảnh hưởng đến cảm xúc của nó rất lâu sau khi vết thương cơ thể lành lại”.
Mỗi ngày, có ba con tê giác bị giết để lấy sừng. Các chuyên gia dự đoán rằng với tốc độ săn trộm hiện nay, tê giác sẽ tuyệt chủng vào năm 2035.
“Sừng tê giác là món hàng đắt giá nhất ở chợ đen. Những con tê giác non mồ côi có thể chết vì căng thẳng và đau buồn khi chứng kiến mẹ chúng bị giết“.
***
Thật ra, nếu chỉ có ăn sừng tê mới sống được… thì có giết tê giác mẹ để ăn cũng không có gì là ác.
Bởi vì bản chất của chuỗi thức ăn trên thế giới này, dù sao cũng rất tàn nhẫn.
Cái này sống bằng cách ăn cái kia.
Nhưng khi tình huống không phải là sống còn mà vẫn lấy đi sinh mạng của kẻ khác chỉ để thể hiện quyền lực, để thể hiện sự giàu sang; cho oai, cho vui… thì thật là đốn mạt!
Còn dùng để trị bệnh?
Đâu phải chỉ có sừng tê mới có thể “thanh nhiệt lương huyết”.
Theo báo Sức khỏe & Đời sống, có ít nhất 17 loại thảo mộc khác cũng có tác dụng thanh nhiệt lương huyết.
Nhưng tâm lý con người thường thích những gì huyền diệu quý hiếm: từ nhân sâm, mật gấu, hổ cốt, nhung hưu, đông trùng hạ thảo, nhụy hoa nghệ tây, nấm linh chi… cho đến sừng tê, thổi phồng lên rồi tự sướng khi có được vật báu trong tay.
Kỳ thực, công dụng của nó là có, nhưng cũng không nổi trội quá nhiều.
Trên thế giới, các hội bảo vệ động vật hoang dã đã nhiều lần lên tiếng về sự đồi bại của con người đối với động vật, nhưng đâu đó cũng cần những lời kêu gọi, rằng hãy tử tế hơn với cả động vật và thực vật, bởi vì cái cách mà con người đang khai thác cây cối ngày nay, cũng là phung phí và vắt kiệt.
Khi bạn nhổ một cây thuốc, ngắt một ngọn rau, nó cũng chảy nhựa và đau. Chỉ là bạn không nhìn thấy nó nhăn mặt, nên bạn có thể thanh thản cắt.
Giả sử một ngày đẹp trời, bạn trở thành cái cây, bạn có muốn củ của bạn bị đào lên và bị ăn không?
Bạn có muốn quả của bạn bị hái xuống và đóng hộp trong siêu thị không?
Động vật và cỏ cây, chúng sinh con ra không phải để bạn nướng trên lò lửa.
Cái cây tạo ra quả cho chính nó, không phải cho bạn.
Chỉ là quy luật sinh tồn phải chịu như vậy.
Cho nên, khi bạn hái một ngọn rau, bạn không thấy nó đau đớn và bạn có thể thanh thản ăn, chỉ vì tạo hóa đã chừa cho bạn một con đường sinh tồn, để việc uống ăn không chạm đến lòng bi mẫn.
Giả sử bạn ăn trái cam mà nước mắt nó chảy ròng ròng, làm sao bạn ăn được!
Khi bạn nuốt hạt cơm mà nghe nó gào thét trong họng, bạn nuốt có trôi không?
Không. Bạn sẽ ám ảnh đến trầm cảm và chết.
Cho nên, thái độ của chúng ta là gì?
Là dù ăn mặn hay ăn chay thì cũng ăn một cách tử tế, bởi vì chúng ta biết ơn tạo hóa đã chừa cho con người một con đường sống, biết ơn một sự sống khác đã hy sinh cho chúng ta, đã vào đây và trở thành cơ thể này.
Để rồi, sau này, chúng ta sẽ trả lại.
Mảnh thân này rồi sẽ trả lại những ân huệ mà nó đã nhận.
Từ nắm đất này, đi vào thân thể của cỏ cây, sau đó động vật ăn vào, nó lại đi vào thân thể của những động vật và những con người khác, y như cái cách mà bây giờ, cỏ cây và động vật đang đi vào cơ thể chúng ta.
Cho nên, mảnh đất dưới chân bạn đã từng là hàng triệu cơ thể khác và nó sẽ thành hàng triệu cơ thể khác nữa.
Và mảnh đất mà bạn cầm trên tay, kiếp trước, nó có thể đã từng là cơ thể của một con người. Hoặc phức tạp hơn, nó đã từng là một phần cơ thể của con hổ, con sâu, con rắn, trái bí, viên sỏi, cục phân… Trùng trùng kiếp sống đã từng trong đó.
Bạn trong sạch đến thế nào và dơ bẩn đến thế nào, thuần khiết như thế nào và nhơ tạp đến thế nào, tất cả chỉ là ý niệm.
Bạn có thể thấy cơ thể này cực kỳ thanh sạch thiêng liêng, cũng có thể thấy nó cực kỳ dơ bẩn và phàm tục. Góc nhìn là ở bạn.
Hôm qua, một khách hàng hỏi mình: em ơi, tại sao gạo chị bảo quản kỹ lắm mà vẫn bị mọt he em? Nó từ đâu ra he?
Mình suy nghĩ hồi lâu. Mọt từ đâu nhỉ? Từ bản chất của hạt gạo chăng?
Chúng ta nhìn thấy nó dưới dạng hạt gạo, nhưng ai biết được, cơ thể nó đã từng là bao nhiêu cơ thể khác. Nó có phải là hạt gạo đâu. Bây giờ, với điều kiện không khí này, độ ẩm này, cơ thể mọt hình thành. Với điều kiện khác, ví dụ như nước chẳng hạn, hạt gạo sẽ rã ra, cơ thể bột hình thành. Với điều kiện khác, lửa chẳng hạn, cơ thể than sẽ thành.
Bản thân này chứa vô số dạng sống bên trong, thiên biến vạn hóa tùy theo hoàn cảnh mà nó đang tồn tại, tùy theo khung nghiệp mà nó đang mang.
Vậy, bản thân cơ thể chúng ta đã từng là bao nhiêu triệu cơ thể hỗn tạp trong đây?
Không quan trọng. Quan trọng là chúng ta sẽ tạo điều kiện cho cơ thể nào nảy mầm?
Bạn sẽ để nó nảy mầm thành một bông hoa, hay khúc gỗ, hay tảng đá, hay một con thú dữ… cái đó tùy vào điều kiện mà bạn tạo cho nó.
Bạn sẽ tạo cho nó hoàn cảnh ngọt ngào hay cay đắng?
Ai đó đã nói rằng: Ở giữa một vườn hoa, kẻ đồ tể cũng thấy ngọt ngào. Nếu có thể được sống nhẹ nhàng và yêu thương, hắn sẽ không muốn giết người nữa.
Chỉ có những kẻ không biết thể nghiệm hoàn cảnh mà họ đang có, không biết thưởng thức hoa thơm mới thấy mọi thứ đều là phàm tục, cay đắng.
Có người nói hoa là tinh túy của cây.
Cũng có người nói hoa là bộ phận sinh dục của cây.
Nhưng ai sẽ thấy hương thơm và sự ngọt ngào, câu trả lời đã rõ.
Cuộc sống là sự lựa chọn, lựa chọn cả cách suy nghĩ.
Rất lâu về trước, mình đọc được một bình luận như thế này:
“Tất cả đều là vay mượn từ thế giới này”.
Thật vậy. Câu hỏi chỉ là: trong khoảng thời gian vay mượn tuyệt vời này, chúng ta sẽ làm gì với nó?
Chúng ta sẽ có một cuộc sống tuyệt vời với nó, hay đau khổ vật vã với nó?
Đó là lựa chọn của mỗi người.
Cuộc sống là sự lựa chọn. Và đã chọn thì phải chịu trách nhiệm với nó.