Hồi đó, mình rất hay lo lắng về 4 đứa em. Mình cảm thấy tụi nó nhỏ quá, ngu khờ quá…
Càng nghĩ như vậy, mình lại càng bất an, càng muốn giáo dục tụi nó.
Nhưng rồi cuộc sống có rất nhiều thứ xảy ra. Rõ ràng, kinh nghiệm của mình là không đủ.
Và mình cũng không thể dõi theo bước chân của từng đứa được. Mình bất lực.
Có một lần, mình đi học từ Cần Thơ về, thấy em mình quậy phá, mình la um lên, y như mấy bà đàn bà.
Tụi nó nói: Hai đi Cần Thơ thì đi luôn đi. Về làm chi. Về nhà chửi tối ngày mệt muốn chết.
Tự nhiên nước mắt mình chảy ròng ròng. Ôi trời, cái cảnh nhớ nhà, đi 4 chuyến xe buýt, nằm vật vờ 4 tiếng… về tới nhà thì bị đuổi. Tự nhiên nó tủi…
Tại sao trong mỗi gia đình, nơi người ta muốn tựa vào nhất lại là nơi xảy ra nhiều mâu thuẫn nhất?
Tại sao những người thương yêu nhất lại làm khổ nhau nhiều nhất?
Tại vì, có một lần, mình quát em mình, nó sợ đến nỗi đang ngồi đầu giường mà bật người, nhảy vào một góc trong giường ngồi khóc luôn.
Tại vì cái gì mình cũng la, cũng nạt, cũng không cho…
Rõ ràng là mình không biết cách cư xử với con nít dù mình cũng từng là con nít. Mình chỉ biết lấy quyền làm chị cả ra để cai trị.
Mình tưởng mình khôn ngoan lắm rồi nhưng rõ ràng, mình không có kinh nghiệm với trẻ em.
Sau đó, có một thời gian mình trầm cảm vì nhiều lý do khác nhau và những lúc đó, mình cứ nằm suy nghĩ về mọi thứ.
Mình đã sai ở chỗ nào?
***
Dần dần, nhiều chuyện chậm rãi xảy ra.
Không hiểu mình đã thay đổi từ lúc nào.
Tự nhiên mình không muốn cai quản ai nữa.
Không muốn la hét, chỉ bảo hay giáo dục gì ai nữa.
Mình chỉ làm những việc của mình, xong thì chơi với cây.
Kỳ diệu thay, em mình bớt sợ mình, bớt ghét mình và mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn.
Thì ra, phép mầu chính là “hãy im miệng lại”, mọi thứ sẽ mở ra.
Dần dần, mình để ý mới thấy mấy đứa em mình, tụi nó rất ổn với cuộc sống của tụi nó.
Đứa lớn thì lo bạn bè, học hành, làm đẹp…
Đứa nhỏ thì mải mê với chim cò, cá cảnh…
Chỉ có mình là bất ổn với những sự cáu gắt, hồ nghi và lo toan vô nghĩa.
Mình cứ nghĩ người khác không ổn nhưng hóa ra, họ lại có cuộc sống ổn hơn mình rất nhiều.
Mình cứ nghĩ con nít cần được giáo dục nhưng hóa ra, mình mới là người cần được giáo dục, bởi vì mình không biết cách sống như thế nào cho hạnh phúc.
Trong khi đó, con nít biết cách sống như thế nào để chúng hạnh phúc.
Chúng rất dễ vui. Chúng chơi với cái gì cũng thấy vui.
Và ngoại trừ những lúc bạn làm chúng tức thì thời gian còn lại, cảm xúc của chúng đều rất dễ chịu.
Rõ ràng, người lớn cần học từ con nít rất nhiều, bởi vì chúng ta đã mất đi sự hồn nhiên đối với cuộc sống…
Chúng ta nghiêm túc, cau có, lo toan… bởi những thứ đạo lý mà chúng ta mang vào, những sứ mệnh, trách nhiệm, nguyên tắc…
Và rồi chúng ta bệnh hoạn đến nỗi muốn giáo dục những đứa trẻ kia… những đứa trẻ đang có cuộc sống hạnh phúc hơn chúng ta gấp nhiều lần.
Rõ ràng, nó không phải là một sớm một chiều để bạn yên tâm rằng tụi nhỏ vẫn ổn.
Rõ ràng, có một số thứ tụi nhỏ cần biết và chỉ khi bạn là bạn của chúng, chúng mới hỏi bạn, mới tâm sự với bạn.
Ngược lại, nếu bạn cứ khó khăn, quyền uy, la hét… thì chúng sẽ tâm sự với bạn của chúng.
Bởi vì bạn của chúng dễ thương hơn bạn nhiều.
Bạn có gì hay mà bắt chúng phải nghe bạn?
Cuộc đời của bạn thấy ghê!
Đầy lo toan và căng thẳng.
Trong khi đó, idol của chúng, crush của chúng, bạn bè của chúng… rõ ràng thú vị hơn bạn nhiều.
***
Vì vậy, muốn con nít thích bạn, đầu tiên là hãy vô tư hồn nhiên như chúng, sau đó trở thành bạn của chúng, chơi cùng chúng, nghe mấy bản nhạc tàu lau của chúng, tôn trọng idol của chúng…
Cứ đơn giản làm một người bạn của chúng thôi, hỗ trợ chứ đừng giáo huấn.
Không ai mượn bạn giáo huấn cả.
****
Và muốn con nít ngưỡng mộ bạn, bạn phải tỏa sáng một chút.
Bạn phải có cái gì đó ưu tú để chúng phục bạn.
***
Và nếu muốn con nít thích ở bên cạnh bạn thì điều quan trọng là: cảm xúc của bạn phải dễ chịu, cuộc sống của bạn phải tuyệt vời…
Như thế, tự nhiên, con nít sẽ thích bạn. Và tui cũng thích bạn nữa.
🌱🌱🌱🍀🍀🌿🌿🌿
Bonus:
– Ủa, chị Nhi, bữa nay có 2 cái mền rồi hả, sao hôm qua có một cái vậy?
– Tại chị để quên ngoài ghế một cái rồi.
– Hèn chi hôm qua em ôn thi tới 10 giờ tối, em đi vô thấy chị nằm ngủ mà có 1 cái mền à. Em giựt cái mền ra ghế ngồi được một chút…
mà thấy chị tội nghiệp quá… nên vô ngủ chung luôn.
– Há há 😀😀.
***
Thiện:
“Tại Hai, tại Hai đó. Hai làm con chim em bay mất tiêu rồi nó bị con mèo ăn rồi kìa.”
Tự nhiên mình nghẹn nghẹn, nói không thành lời.
Lát sau, nó bơi xuồng qua sông, mua bánh và 1 chai keo thổi bong bóng.
Nó đưa cho mình chơi (😂).
***
Rõ ràng, con nít giàu lòng trắc ẩn hơn người lớn rất nhiều.
Khi bạn không gieo vào đầu con nít những thứ đạo lý vớ vẩn thì tự tính của chúng sẽ trỗi dậy. Chúng sẽ phát triển tự nhiên với lòng trắc ẩn, sự khôn ngoan và những tố chất mà chúng đang có.
“Nhìn cây sửa đất, nhìn con sửa mình”.
Xem thêm: Để con trẻ nở hoa tuyệt vời