Một bá tước đã nói rằng: “Trước khi kết hôn, tôi đã có sáu lý thuyết tuyệt vời về cách làm cha mẹ.
Nhưng bây giờ, tôi có sáu đứa con và mọi lý thuyết đều không còn nữa”.
Thật không may, đâu đó, người ta vẫn tin rằng tất cả trẻ em được sinh ra không đúng và họ phải sửa lại cho đúng.
Vậy tôi phải làm gì đây, trong việc nuôi dạy con cái?
Tôi muốn bạn nhìn lại và xem, khi bạn năm, sáu tuổi, mẫu cha mẹ tốt nhất đối với bạn là gì?
Nếu bạn nhìn lại, bạn sẽ thấy rất rõ ràng.
Vì vậy, nếu bạn là cha mẹ, điều quan trọng là xin đừng đứng trên một bệ đỡ lớn.
Bằng cấp duy nhất mà bạn có là bạn đến đây sớm hơn con bạn vài năm.
Cho nên chỉ có những sai lầm mà bạn từng mắc phải, sớm hơn con bạn một chút.
Khi bạn nói, “Tôi ước mình còn trẻ”.
Điều đó có nghĩa là: Bạn đã từng mắc sai lầm nào đó khi còn trẻ. Và giờ thì bạn hối tiếc.
Vì vậy, bằng cấp duy nhất mà người lớn có là đã đến đây sớm hơn vài năm so với những người trẻ tuổi.
Điều này không đủ để bạn có thể đưa ra lời khuyên về mọi thứ trong vũ trụ này.
Nếu bạn thừa nhận sự thiếu hiểu biết của mình với giới trẻ, đặc biệt là với trẻ nhỏ thì chúng sẽ trở thành bạn thân của bạn.
Nếu không thì chúng chỉ chú ý đến bạn bởi vì chúng phải làm như vậy.
Nếu bạn không phải là một người bạn tốt đối với con trẻ thì chúng sẽ không tìm kiếm lời khuyên của bạn.
Khi không có tình bạn giữa bạn và chúng, bạn có thể nói những gì bạn muốn, nhưng chúng sẽ không nghe.
Và nếu bạn cứ nói hết lời khuyên này đến lời khuyên khác, thì chúng sẽ làm ngược lại, để chọc tức bạn.
Rất nhiều trẻ em làm mọi việc chỉ để cha mẹ chúng hoang mang, có không?
Chúng làm những điều đó chỉ để cha mẹ chúng sợ hãi và chúng thích như vậy.
Bởi vì những lời khuyên, những đạo lý… của bạn là bệnh hoạn. Không ai thích bị dạy đời cả.
Nhưng nếu có một tình bạn giữa bạn và con bạn thì tự nhiên chúng sẽ lắng nghe.
Vì vậy, chỉ cần ngừng khuyên răng chúng.
Chỉ cần làm bạn với chúng, chơi với chúng, đi xem phim với chúng, cố gắng nghe loại nhạc mà chúng yêu thích.
Bạn sẽ thấy chúng thích bạn.
Chúng tôi đang tạo ra thế hệ người tiếp theo.
Những người quyết định có con thì phải có thời gian dành riêng cho đứa trẻ.
Không phải 10 phút chỗ này, mười phút chỗ kia.
Bạn phải có quỹ thời gian riêng tận tâm với trẻ.
Bạn chỉ cần dành thời gian với chúng, để chúng tiếp xúc với thiên nhiên.
Nhưng ngày nay, để thoát khỏi những đứa trẻ, người ta đã mua cho chúng những chiếc Smartphone, iPad khi chúng mới 5 tuổi.
Thấy chưa, bạn mua cho chúng iPad khi chúng mới bốn hoặc năm tuổi. Đừng nghĩ rằng đó là tình yêu của bạn.
Bạn đang có chiến lược, bạn muốn thoát khỏi sự quấy rầy của chúng.
Để bạn có thể tiến hành công việc của mình theo cách bạn muốn.
Tôi nghĩ những người như vậy thì không nên có con.
Trừ khi bạn sẵn sàng dành thời gian riêng. Còn không thì bạn đừng sinh con vì tội cho chúng lắm.
Một khi bạn có con, bạn phải có thời gian dành riêng cho chúng.
Và trước hết, bạn phải tự sửa chữa.
Bạn phải trở nên vui vẻ, nhân ái và hoàn thiện.
Đứa trẻ sẽ nhìn theo và thích ở bên bạn.
Sau đó, thời gian có thể điều chỉnh. Nếu chúng thực sự quan tâm đến bạn và thích bạn, năm phút sẽ có giá trị như năm ngày, năm phút kết nối giống như năm ngày.
Có gì để dạy? Bạn biết gì về cuộc sống mà đứa trẻ không biết, tôi đang hỏi bạn đấy?
Những thủ thuật sinh tồn, đừng dạy chúng quá sớm. Đây là một vấn đề quan trọng.
Người ta hỏi một đứa trẻ ba tuổi: “Con muốn trở thành gì”?
“Con muốn trở thành phi công. Con muốn trở thành biệt kích”.
Ngày nay, tất cả các cậu bé đều muốn trở thành biệt kích bởi vì đó là trò chơi mà chúng đang chơi.
Và tôi thấy trong những trò chơi này, “phew” có nghĩa là đầu của ai đó rơi ra.
Những đứa trẻ có thể trở thành đao phủ Jihadi Johns, bởi vì ngay từ thời thơ ấu, họ đã lấy đi đầu của mọi người.
Vậy, bạn muốn cho con cái mình tiếp xúc với điều gì, đó là điều mà cha mẹ nào cũng cần phải suy nghĩ.
Bởi vì đó là sự phơi nhiễm mà trẻ con đang dần gắn chặt vào, đó không phải đạo đức.
Đó là sự phơi nhiễm bạo lực đối với trẻ nhỏ.
Vì nó sẽ gắn bó suốt cuộc đời của chúng.
Bạn phải cho con bạn tiếp xúc với những điều tích cực, tuyệt vời.
Với những người đang có con thì điều này nghe có vẻ cực đoan.
Đó là hai tháng trong một năm, những người có con nên đưa chúng trở về với không gian tự nhiên, không sống trong thành phố chật chội nữa.
Phải đi xa ít nhất trong hai tháng.
Dù phải sống trong một cái lều ở đâu đó, chỉ cần được sống trong tự nhiên thì với bọn trẻ, đó đã là điều bổ ích. Nó rất quan trọng
Nếu bạn muốn con của bạn khỏe mạnh về thể chất, tinh thần và có được sự cân bằng thì đó là điều quan trọng nhất.
Những người làm cha mẹ cứ muốn tất cả những điều mà họ không thể làm, họ phải đạt được thông qua con cái của họ.
Trẻ con không phải là phương tiện để thực hiện tham vọng của bạn.
Đừng nghĩ rằng con cái thuộc quyền sở hữu của bạn.
Không. Chúng không phải là tài sản của bạn.
Hãy cho phép chúng khám phá khả năng của mình.
Nhưng những người làm cha mẹ thì cứ mãi lo:
“Chuyện gì sẽ xảy ra, chuyện gì sẽ xảy ra, chuyện gì sẽ xảy ra?
Hãy nói cho tôi biết, khi bạn vượt qua nỗi sợ hãi, điều đó thật tuyệt vời, phải không?
Sợ hãi về mọi thứ, lợi ích là gì?
Thế hệ này phải là một phần mở rộng của thế hệ trước.
Thế hệ của bạn nên làm điều gì đó mà thế hệ trước không thể tưởng tượng được.
Nếu bạn muốn con mình xem xét các đề xuất mà bạn đang đưa ra thì đừng cố đặt ra các quy tắc kỷ luật chúng. Bởi vì, nếu chúng làm theo thì thật không may. Bạn giống như có một đứa con câm.
Bởi vì nếu chúng thông minh, chúng sẽ biết phản biện và không làm theo bạn.
Không phải vậy sao? Tôi biết, bạn không thích điều này.
Nếu con bạn chỉ là những đứa trẻ đần độn và bất lực thì điều đó sẽ hiệu quả.
Ngược lại, nếu con bạn thông minh thì việc bạn kỷ luật chúng, cằn nhằn chúng… sẽ không có hiệu quả.
Khi chúng ghét các quy tắc kỷ luật của bạn thì không bao lâu nữa, chúng cũng sẽ ghét bạn.
Vì vậy, đừng để mình rơi vào hoàn cảnh đó.
Điều quan trọng nhất là cung cấp cho con của bạn một bầu không khí tràn đầy niềm vui, tình yêu và cảm hứng.
Truyền cảm hứng để con bạn đứng lên và tìm thấy hết tiềm năng của mình.
Khi bạn tạo được bầu không khí như thế, bạn không cần phải lo lắng về việc cai quản, kỷ luật chúng nữa.
Tính kỷ luật trong chúng sẽ tự hình thành.
Kỷ luật không có nghĩa là kiểm soát.
Kỷ luật có nghĩa là bạn tập trung vào sự hiểu biết.
Từ “kỷ luật” trong tiếng Anh có nghĩa là “học” hoặc “để học”.
Vì vậy, khi bạn nói ‘Tôi có kỷ luật’ có nghĩa là bạn luôn sẵn sàng học hỏi, rằng bạn không bị mắc kẹt trong các khuôn khổ.
Vì vậy, kỷ luật không chỉ là làm điều gì đó theo một cách nào đó mà là: bạn sẵn sàng học cách mới để làm mọi thứ tốt hơn.
Vì vậy, khi bạn luôn cố gắng tìm cách để làm mọi thứ tốt hơn thì bạn là người có kỷ luật.
Trau dồi nhận thức, mài giũa trí thông minh nhưng bạn đừng trở thành một khối bê tông cứng nhắc.
Rằng “Tôi là một kỹ sư”, “Tôi là một bác sĩ”, “Tôi là “cái này””,” “Tôi là “cái kia “”.
Nhiều vấn đề cần có sự chuyên môn, cần mức độ ứng dụng chính xác và đào tạo nhất định.
Cuối cùng, nếu muốn con bạn hay ai đó phải yêu bạn, bạn nên làm gì?
Bạn phải tỏa sáng một chút. Được không?
Có được không? Bạn phải tỏa sáng một chút.
Sadhguru
Bạn có thể xem thêm các video của Sadhguru tại kênh youtube: Con đường tỉnh thức Sadhguru
Xem thêm: Có cần chỉnh sửa con trẻ không?