Phụ nữ chúng ta có một cái tật rất lớn: tật để ý.
***
Này nhé, ông chồng đóng cái sào đồ thì bà vợ – thay vì làm việc của mình, không đâu.
Lâu lâu bà lại để ý xem ổng có đóng sai chỗ nào không.
Thế là bà quét cái nhà, quét tới chỗ đối diện ông chồng đang làm việc thì dừng lại nghía, mà đã nghía thì phải nói:
– Í, khoan khoan, anh đóng như vậy làm sao được! Cái sào đồ thì anh phải đóng cho cao lên nữa, anh đóng thấp quá phơi đồ nó đụng đất hết. Rồi bốn cái chân sao anh không hàn lại trước?
Ông chồng bảo:
– Chuyện người ta làm, người ta biết.
Bà vợ không chịu:
– Đã nói là làm như vậy nó không có chắc mà nó khó nữa. Đây kìa, cái máy hàn kế bên, anh hàn lại trước, có tốn bao nhiêu công đâu mà không chịu…
Ông chồng buông cái kềm xuống, bỏ vào nhà, mặt hầm hầm:
– Giỏi thì tự làm đi!
***
Vào bữa cơm, bà vợ làm món bánh tráng cuốn, vừa cuốn vừa ăn.
Thấy ông chồng cuốn bánh tráng mà không bỏ rau thơm, bà vợ thốt lên:
– Sao anh không bỏ rau thơm, ăn bánh tráng không có rau sao ngon được?
Rồi bà quay sang thằng con trai:
– Nè, bỏ tép vô, bỏ nhiều vô mới ngon. Ời, cái thằng này, sao không bỏ thêm giá, có giá nó mới giòn chứ!
Thằng nhỏ nhăn nhó khó chịu:
– Con không ăn cái đó.
– Ời, tép ngon mà không ăn, ngu quá vậy!
Ông chồng chịu không nổi nữa, quát lên:
– Người ta ăn cái gì thì kệ người ta. Người ta nhìn người ta biết.
Bà vợ giận.
***
Thật ra, cái màn kịch ấy đã diễn ra không biết bao nhiêu lần.
Bạn thấy quen không?
Bà vợ thì ấm ức, tủi thân vì mình lo cho chồng con như vậy mà còn bị chửi.
Ông chồng và đứa con thì làm gì cũng bị góp ý, từ đó sinh ra quạo quọ, khó chịu, dễ nổi giận.
***
Phụ nữ à, chúng ta đang làm gì vậy?
Thật ra, phụ nữ chúng ta có một năng lực rất tuyệt vời, đó là năng lực chăm sóc cho người khác.
Chúng ta nuôi con giỏi hơn đàn ông, chăm sóc người già cũng giỏi hơn đàn ông.
Thế nhưng, chăm sóc khác với cai trị.
Quan tâm khác với quản thúc.
Với bạn, đậu bắp luộc chấm chao là ngon nhất nhưng nếu con bạn không ăn được thì đừng ép, đừng cố gắng chứng minh nó ngon rồi bắt con bạn phải ăn.
Chồng bạn xây bức tường, anh ấy có làm sai hay đúng thì bạn cũng mặc kệ đi, đừng đứng đó chỉ trỏ: Anh xây xéo xẹo rồi kìa, cái cục gạch kia phải kê xi măng cao lên…
Bạn biết đấy, đàn ông không thích bạn góp ý và cũng không cần bạn chỉ đạo.
Đàn ông, họ thích tự làm, làm xong mà sai thì họ làm lại.
Lúc làm việc, họ cần sự tập trung.
Não của họ không thể cùng lúc giải quyết nhiều vấn đề như chúng ta.
Cho nên, bạn đừng đứng bên cạnh nói này nói nọ và làm mọi thứ rối lên.
***
Bạn hãy nhớ lại xem, được bao nhiêu lần đàn ông thấy vui khi bạn góp ý?
Rất hiếm khi, đúng không?
Vì không ai thích bị góp ý cả.
***
Bạn là vợ, là mẹ, là người phụ nữ trong gia đình… chứ không phải là sếp mà ra lệnh, bắt chồng con phải làm như ý mình.
Bạn càng làm thế, họ càng cảm thấy ngột ngạt hơn.
Tâm lý của đàn ông như vậy đấy!
Đàn ông con trai, họ thích được thoải mái khi làm việc, nghiên cứu, mày mò…
Họ không thích bị quấy rầy, bắt bẻ cái này cái nọ.
***
Hãy nhớ: Đừng làm phiền lúc họ làm việc.
Trừ khi những việc họ sắp làm là nguy hiểm thì bạn cần ngăn chặn ngay.
Còn ngược lại thì kệ họ đi.
Họ sẽ biết ơn bạn rất nhiều đấy!
***
Phụ nữ à, hãy hiểu tâm lý đàn ông một chút.
Đừng thắc mắc tại sao họ lại như thế.
Bởi vì phụ nữ cũng có những sở thích mà đàn ông không thể hiểu nổi mà.
Đàn ông, họ thích tự giải quyết vấn đề, thích có không gian riêng.
Không thích người khác ra lệnh, chỉ trỏ, dạy đời.
Hãy tôn trọng điều đó.
***
Và thay vì bạn cứ dính mắc vào họ thì bạn hãy thả lỏng đi.
Hãy để họ làm những việc họ muốn một cách thoải mái nhất.
Còn bạn, bạn hãy tập trung vào chính mình, làm những việc bạn cần làm.
Bạn thích làm gì?
Nghỉ ngơi, nghe nhạc, xem phim…
Dọn dẹp nhà cửa, trồng cây, nấu ăn…
Mua sắm, tám chuyện với các chị em…
Hay làm đẹp cũng được.
***
Người phụ nữ là phúc tướng của ngôi nhà.
Bước vào ngôi nhà mà gương mặt người phụ nữ tỏa sáng thì ngôi nhà ấy cũng tỏa sáng.
Ở trong nhà mà người phụ nữ ấy dễ chịu thì đàn ông cũng thấy cuộc sống này dễ chịu, thoải mái.
Bạn hãy thử đi.
Bạn sẽ thấy tác dụng của nó, thật đấy!
Hơn nữa, chính bạn cũng thấy thoải mái, dễ chịu hơn.
Đừng chấp nhất, đừng ép buộc anh ấy nữa, bạn nhé!
Thả lỏng nào…
***
Hôm qua, mình ra ngoài hè thì thấy thằng em út 10 tuổi đang ngồi chế tạo mấy thứ đồ chơi của nó.
Mình đứng đó nhìn.
Nó thấy vậy liền có cảm giác bất an (kiểu như sắp bị chửi, sắp bị phàn nàn cái gì rồi đây…).
Thế là nó ngồi nhích nhích qua, cố ý dùng cái lưng để che lại đống đồ chơi “phá phách” của nó.
Thế rồi, hình như nó cảm thấy vẫn còn bị theo dõi, nó khó chịu, quay lại nhìn mình và nói bằng cái giọng vừa bực bội, vừa nài nỉ, van xin:
- Hai nhìn em chi vậy, đi ra chỗ khác đi.
Mình đứng đó cười:
- Có gì đâu. Tại Hai không biết nhìn cái gì nên nhìn đại vậy mà.
Nó tiếp tục khó chịu:
- Thôi, Hai đi ra chỗ khác đi.
Thế là nó lấy cái bình xịt nước xịt vào chân mình, với ý là: Đi ra chỗ khác đi, đừng làm phiền em chơi.
***
Bạn thấy đó, đàn ông con trai, nhiều khi họ thích khám phá, làm việc và giải quyết vấn đề một mình.
Họ không thích bị theo dõi.
Không thích bị giám sát.
Không thích có một ánh mắt nào đó cứ nhìn vào những gì họ làm.
Khác với phụ nữ chúng ta.
Chúng ta đi làm đẹp là tụm năm tụm ba, đi mua đồ ăn cũng rủ người này người nọ.
Chúng ta thích can dự, thích cùng nhau giải quyết.
Đàn ông con trai thì ngược lại.
Bạn không thấy thế sao?
Xem thêm: Vì sao có những người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi nhưng vẫn khổ, vẫn không được chồng yêu thương?
Keyword: phụ nữ khổ, vì sao phụ nữ khổ, cách để phụ nữ hết khổ