Trước ngày mẹ sinh ra em, cha em nằm mơ thấy có đứa con gái mồ côi đi bán tượng Phật.
Thấy tội nghiệp quá nên cha em kêu “Thôi, con về làm con của chú đi. Cô bé đi theo”. Thế là sáng hôm sau, mẹ đau bụng sinh ra em, sinh sớm hơn dự kiến nên èo ọt, hay bệnh suốt, phải chạy chữa biết bao nhiêu công sức, cho ăn biết bao nhiêu cơm gạo… mới thành Nhi lực sĩ như ngày nay.
Hôm qua, sau khi đăng bài bán tượng Adiyogi khởi điểm 135 triệu để quyên góp cho Hà Giang, Cao Bằng, em chợt cảm thấy một cảm giác đặc biệt.
Fan Sadhguru đều tiếc cho em vì bức tượng là tâm huyết của em, vì em muốn làm không gian thánh hiến từ lâu rồi.
Em cũng tiếc lắm nhưng còn một cảm giác nữa xuất hiện trong em: cảm giác vừa lắp đầy một mảnh nghiệp và tự nhiên em nhẹ nhàng. Mà có cảm giác rất thiêng liêng nữa.
Em nhớ lại giấc mơ của cha em trước khi em chào đời: em là cô bé bán tượng Phật. Phải, Adiyogi chính là thần Shiva, là Shiva Phật trong huyền thoại.
(nằm trong nhóm Brama Phật, Shiva Phật, Krishna Phật)
Người ta nói mỗi người có một bản đồ nghiệp khác nhau. Những suy nghĩ, cảm xúc, hành động và năng lượng của một người sẽ được tích lũy và tạo thành cấu trúc nghiệp (nghiệp lực), thúc đẩy tạo thành tương lai của người đó.
Vì vậy, nhiều nhà tiên tri có thể nói được tương lai của mình vì họ đọc được nghiệp lực đó (ngày nay, 90 % thầy bói là giả nha, cái này phải chú ý).
Nghiệp là không thể tránh khỏi.
Tuy nhiên, khi bạn bước vào con đường tâm linh, khi bạn dần dần nhận thức sự sống nhiều hơn, bạn có thể chuyển hướng nghiệp của mình, để nó mang một dung mạo khác, rẽ nó sang hướng khác. Bạn không thể ngăn nước đổ, nhưng bạn có thể điều khiển dòng chảy của nước.
Giây phút này, em lại càng thấm thía câu nói của Sadhguru “Khoảnh khắc này là không thể tránh khỏi”.
Và em đã rẽ nó sang một chút. Cha em nằm mơ thấy em bán tượng Phật Quan Âm, còn em thì bán tượng Adiyogi – thần Shiva 😆.
Cả đời em chưa bao giờ nghĩ mình sẽ bán tượng Phật, nhưng mọi thứ lại như vậy đó. Tự nhiên em nảy ra ý tưởng bán.
Em cảm giác một mảnh nghiệp của mình đã vừa khớp và viên mãn. Mảnh nghiệp mà em đã tạo thành từ kiếp trước, mang đến kiếp này và nó đã biểu hiện xong.
Bất cứ sự kiện trọng đại nào trong đời đều là để lắp đầy nghiệp, cho khớp, khớp hết thì tan biến. Cho nên, cái gì xảy ra cũng là nên xảy ra…
Bất cứ sự kiện trọng đại nào trong đời đều là để lắp đầy nghiệp, cho khớp, khớp hết thì tan biến, giải thể. Cho nên…
Cái gì xảy ra cũng là nên xảy ra…
Em còn có cảm giác năm sau em sẽ ở ẩn nữa…