Chuyện có thật. Hôm nọ, mình ra Hà Giang theo đoàn cứu trợ và có ghé nhà chị Đ ăn cơm.
Trong bữa cơm, chị ấy ăn chay với mình và sư thầy. Thấy lạ nên mình hỏi thì biết chị ấy ăn chay vì một nhân duyên rất đặc biệt. Chị vốn là nhân viên y tế của huyện, xưa nay không ăn chay, nhưng hôm đó, chị được giao nhiệm vụ vệ sinh tử thi (hoặc đại loại vậy), nên chị phải chạm trực tiếp vào thi thể người mất.
Chị bảo… giây phút đó, chị có một cảm giác rất đặc biệt không tả được, rồi không hiểu tại sao từ ngày hôm đó, chị bỗng ăn chay đến giờ.
Mình hiếu kỳ với câu chuyện của chị nên nhớ.
Đó là cảm giác khi cơ thể này chạm vào cội nguồn ban đầu của nó, nhận ra cội nguồn ban đầu của nó…
(Hiển nhiên không phải ai chạm vào tử thi cũng như vậy – tùy vào nghiệp của mỗi người)
Cội nguồn của cơ thể này là đất, là cái chết, là sự tĩnh lặng tuyệt đối. Bởi vì một khi cơ thể không có linh hồn nữa, nằm đó, thì nó chính là một dạng của đất mẹ và rồi nó sẽ trở về dạng nguyên ban đầu của nó… là đất.
Cho nên, chạm vào tử thi là chạm vào đất, nhưng cảm xúc của con người lúc này sẽ khác so với bình thường – khi chúng ta chạm vào đất, bởi vì chúng ta đã mang sẵn những định nghĩa khác về đất, rằng đất là bẩn, đất là để trồng cây… nên khi tiếp xúc với đất, rất ít người có đủ sự tinh tế để nhận ra và kết nối.
Về mặt tâm trí, con người không nhận ra cơ thể này cũng là một dạng của đất, nhưng về mặt cơ thể, từng tế bào trong ta đều biết nó là đất. Vậy nên, khi ta chạm vào tử thi, một cảm giác tĩnh lặng tuyệt đối và không cần lý giải. Nó tự hiểu.
Một khi cơ thể này đã hiểu, nó tự nhiên tinh tế hơn và nhận ra nhiều điều hơn. Bạn bắt đầu cảm thấy cơ thể có tiếng nói riêng của nó và nó không nghe lời tâm trí nữa. Có những món tâm trí thích ăn nhưng khi ăn vào, cơ thể không chịu. Có những món tự nhiên bạn hiểu rằng cơ thể này không hợp với nó nữa, và bạn không ăn.
Vậy, tại sao lại là ăn chay, ăn thực vật?
Vì đó là cài đặt của tự nhiên. Bạn để một quả táo và một con vịt bên cạnh đứa trẻ, chắc chắn nó sẽ ăn quả táo và chơi với con vịt, bởi vì đây là cài đặt gốc cho sinh vật con người. Nhiều nghiên cứu khác còn chỉ ra cấu trúc răng, hệ tiêu hóa của con người… là giống với động vật ăn cỏ, ăn thực vật.
Không cần ai dạy nhưng con gà trong quả trứng sẽ tự biết mổ vỏ chui ra, ngay cả khi nó không được ấp bởi gà mẹ. Rõ ràng, có một lập trình và trí nhớ khổng lồ trong phôi của nó. Cài đặt gốc là cài đặt mạnh mẽ nhất nhưng con người, bằng những suy nghĩ ngây thơ vừa nảy nở, đã vội cho rằng đó là kiến thức, và dạy cho nhau lối sống trái tự nhiên, để rồi càng ngày càng nghịch với tự nhiên.
“Thuận thiên giả tồn, nghịch thiên giả vong”.
Rồi hỏi tại sao càng ngày càng khó sống.
(Ở đây không chỉ là chuyện ăn uống).