• Giỏ hàng
  • Viết vu vơ
  • 0 - ₫0

Cây Hoa Lá chấm com

Trang chủ » Cảm nghiệm cá nhân » Chuyện cũ kể lại…

Chuyện cũ kể lại…

28/05/2025 28/05/2025 Cây Hoa Lá

Chuyện cũ kể lại…
Hồi tháng 3 năm ngoái, mình đi Trung Quốc nửa tháng để thăm em gái. Sau chuyến đi đó, nhiều chị hỏi mình sao không kể gì nhiều hết, không đi chơi sao, ảnh chụp đâu, có chị thì hỏi cưng đi chỗ gì nghèo vậy, nhìn xơ xác quá… (ý là các chị sẽ hình dung về những thắng cảnh trên mạng hay đăng, hoặc khung cảnh Thượng Hải – Bắc Kinh đèn đóm ngập trời… Đại loại vậy).
Thật ra Trung Quốc mênh mông lắm, 1 tỉnh của nó to hơn Việt Nam rồi, riêng huyện Tế Ninh, tỉnh Sơn Đông thôi, mình còn chưa đi hết những chỗ cần đi.
Vả lại, khi qua Trung Quốc, mình như đổi thành một người khác, hướng nội hoàn toàn, kiểu như máu Trung Quốc của mình trỗi dậy khiến mình đổi tính cách luôn, thậm chí các giấc mơ của mình khi ở bên đó cũng khác hoàn toàn.
Mà mình cũng không có hứng thú gì với các tòa nhà chọc trời, những khu ăn chơi bậc nhất hay các quán trà, tửu điếm… hoặc những thứ mà mọi người thấy là đẹp.
Mình thích khác hơn. Mình thích cái chuồng dê của Nài Nai (nghĩa là bà nội, gọi theo mấy bé bên kia). Thích cây óc chó, cây táo đỏ rụng lá còn trơ trụi khẳng khiu, thích cây hồ lô đang ra hoa, và mỗi khi gió lùa, hoa hồ lô rơi lất phất.
Mình thích lá bạch quả mềm lạnh như nhung, những khóm dâu tây đang đậu quả, thích hoa mẫu đơn sáng sớm tiết ra mật ngọt và những cây ngô đồng hai bên đường man mác thu phong.
Mình thích cái sân phơi trên nóc nhà, để phơi bắp, phơi lúa mì, phơi tỏi…
Mình thích cái thời tiết lạnh của thôn Lão Trang khiến người ta không thể nào khó chịu được, không thể nào nổi nóng được, thích mấy đứa bé má đỏ hồng vì lạnh, chạy trong sân chơi với cún con… Và buổi sáng, tụi nó đứng trước cửa chờ xe đưa rước y như bên Nhật vậy.
Mình thích con đường Nài Nai chở mình đi chợ, hai bên nở đầy hoa lê, hoa mận trắng, và hoa cải vàng tươi… Đẹp như trong bộ phim Đi đến nơi có gió vậy.
Nhưng không có một câu chuyện tình như trong phim. Chỉ có một người, trong vô niệm, nhìn ngắm thật kỹ, hít thở thật kỹ bầu không khí mà bao lâu nay đã từng trong giấc mơ…
Mình thích chợ phiên một tháng họp 8 lần với đủ thứ dược liệu vùng núi và ở chợ toàn người già (vì người trẻ đi thành phố làm hết rồi). Quan sát người già, học được rất nhiều thứ…
Mình thích cái nhịp sống chậm rãi bình yên mà đủ đầy. Nhà theo kiểu xưa, nhìn thấy nghèo vô cùng nhưng bên trong đầy đủ, xe hơi lò sưởi có đủ hết.
Mình thích màn pháo hoa dài liên tục gần 30 phút mừng cháu mình (mới sinh) về nhà. Tối hôm ấy, mình nhìn pháo hoa đến mỏi cả cổ, liên tục và liên tục… Thật đẹp… Ở đó, cứ vài ngày lại nghe pháo hoa “chéo chéo đùng đùng” vì có đám cưới, đám thôi nôi, hay tiệc vui nào đó…
Không có bể nợ vì nhà nước cấm cho vay. Người ta không có áp lực nợ nần. Nhà ai mà siêng lao động là giàu vì tiền không bị mất giá. Ai có đất còn sướng hơn, trồng tỏi xong bỏ đó, trời chăm, 3 tháng sau thu hoạch 50 – 100 triệu là thường.
Không có rác ngoài đường (dù là đường quê) vì có lao công là các cụ bà, có cụ hơn 70 tuổi. Lương lao công mỗi tháng 600 tệ (tầm 2 triệu tiền Việt). Dù lương chỉ có 600 tệ nhưng Nài Nai vẫn làm cho vui tuổi già, và Nài Nai với số tiền chắt chiu tuổi già, lại sẵn sàng hào phóng mua cho mình đôi hài, cái nón, táo đỏ, hạt kê, sữa và rất nhiều đồ ăn khác.
Nài Nai chở mình về nhà, mời mình ăn táo và nhờ thế mà mình được chơi với 9 chú dê. Đó là căn nhà lụp xụp như ổ chuột, vì người già ở đây quan niệm rằng sắp chết rồi, nhường hết gia tài cho con cháu ở nhà cao cửa rộng (nhà theo kiểu hiện đại như Việt Nam mình bây giờ), xe điện xe hơi đủ kiểu còn các cụ già thì chỉ sống trong những mái là lụp xụp thôi (y như kiểu ở Việt Nam là nhà ông bà mình ngày xưa ak), có rước họ cũng không về. Họ thích ngôi nhà nhỏ đó… Họ làm có tiền dư lại cho con cháu.
Mỗi lần đi ngang nhà con cháu của các cụ ông cụ bà, rồi so sánh, thấy hai thế giới đối lập hoàn toàn, nếu không hiểu, người ta rất dễ thốt lên từ “bất hiếu”.
Nhưng khi tiếp xúc lâu mới hiểu, có một số người già, họ thích ngôi nhà như ý họ, không phải nhà lầu xe hơi là thích đâu.
Họ thích cuộc sống bụi bặm mộc mạc của họ. Các cụ ông thì lên núi lụm củi, các cụ bà thì quét rác đường phố (an toàn vì đường quê không có xe to, chỉ có xe hơi, xe đạp điện và xe chở hàng loại nhỏ xíu).
Mỗi lần nhắc đến Nài Nai, mình đều khóc. Không biết đã bao nhiêu lần khóc khi nghĩ đến Nài Nai. Một cuộc đời sống động hơn cả kinh sách.
Mình nhớ Nài Nai chở mình trên chiếc xe tải con, chở mình đi chơi ak. Một bà già hơn 74 tuổi, cơ thể khỏe khoắn, đầy sức sống, nổ xe máy tạch tạch, lái ngon lành, chở đứa con gái 29 tuổi ngồi yếu ớt phía sau như một tiểu thơ mới ra đời, ngây thơ và nhiều lãng mạn.
Mình ngồi phía sau nhìn ngắm. Hai người trò chuyện, câu hiểu câu không, nhưng vẫn cười vui hồn nhiên như bà cháu ruột thịt. Trên đường về, Nài Nai còn dừng lại bên đường, hái một bông hoa cải tặng cho mình…
Mọi người không biết lúc đó mình bất ngờ như thế nào đâu, vì mình không nghĩ một bà cụ ở tuổi đó vẫn giữ được sự hồn nhiên lãng mạn đó…
Không phải lãng mạn theo kiểu được người yêu tặng hoa…
Mà khi một bà cụ xa lạ, không có dòng họ ruột thịt gì… lại đối xử với mình như thế, dịu dàng với mình như thế… một đóa hoa đã thực sự nở trong lòng mình.
Hoa đã không nở khi mình đến Isha, trung tâm của idol mình; cũng không nở khi nghe đủ kiểu tán tỉnh trên điện thoại mình; mà đã nở vào một buổi sáng tình cờ như thế.
Từ hôm ấy, mình hiểu ra thứ mình tìm kiếm, cái gọi là tâm linh, chính là cuộc sống. Mình vẫn âm thầm giữ nó đến nay.
Cho đến hôm nay, viết những dòng này, mình vẫn thấy biết ơn vì cuộc đời đã cho mình trải nghiệm quãng thời gian đó với Nài Nai, như được gặp một bà tiên trong cổ tích vậy. Nhưng bà tiên này lại rất phàm trần.
Cũng bị đau chân, ho cảm vì lạnh… (mình có gửi thuốc ho tặng Nài Nai rồi)
Đêm trước ngày mình bay về Việt Nam, Nài Nai còn tới nhà em gái mình, đem cho mình chút quà về Việt Nam. Mình từ trong phòng bước ra, thấy Nài Nai ngồi trên ghế nhìn mình, tự nhiên mình xúc động, thấy thương vô cùng, mình kìm không nổi, chạy vào phòng khóc, để Nài Nai ngồi một mình ngoài ghế (với dì).
Sáng hôm sau, Nài Nai lại ghé nhà, hỏi mình mấy giờ bay. Nài Nai cho mình tiền, mình từ chối, nói là ở Việt Nam không xài tiền Trung Quốc được. Nài Nai nói lấy đi, bà có công việc mà, bà làm lao công, quét đường phố á. Bây giờ bà phải đi làm rồi. Bà kêu mình hãy yên tâm, em gái mình bên đây được cưng chiều lắm. Mình ôm Nài Nai rồi chạy vội vào phòng chùi nước mắt (… giờ kể lại thôi mà mình vẫn khóc nãy giờ…).
Sự thật thì em gái mình ở đó sướng như tiên, mọi thứ đều đầy đủ, không khí cực kỳ trong lành, y như dưỡng lão vậy, mua hàng rau củ quả trong 1 đêm shipper giao tới tận nhà miễn phí, trái cây hàng Việt Nam có luôn, dịch vụ cực tốt, chỉ là nó luôn muốn ra Bắc Kinh hay thành phố lớn sống thôi.
Nếu mình không sợ lạnh thì cho mình sống cả đời ở đó, mình cũng mãn nguyện.
Mình thích con đường rộng thênh thang không có xe tải công nghiệp nào, chỉ có hoa anh đào nở đầy tung bay trong gió và hoa cải vàng tươi.
Mình thích xe bán bánh chiên giòn nóng hổi, 1 tệ mua được rất nhiều. Mình thích xe bán cam với cái cân quả lắc ngày xưa, quả cân treo lủng lẳng gợi nhớ bao nhiêu kỷ niệm, cổ xưa như vậy như có mã QR cho khách thanh toán online luôn nha. Cổ xưa nhưng không lạc hậu.
Nhớ đợt ấy mình đi ngay mùa hè ở TQ, thời tiết tầm 16 độ, nhưng với mình là lạnh kinh luôn ak, nửa tháng không tắm, cái đầu nổi ghẻ luôn. Em gái mặc 1 bộ bình thường không lạnh, năm nọ mẹ mình qua vẫn bình thường, còn mình thì thua, mặc 3 bộ đồ dày như con gấu, chỉ rửa rau thôi mà còn run cập cập trối chết… Mình chịu lạnh không nổi.
Cũng may đi vào mùa hè.
Chứ nếu đi ngay mùa tuyết rơi thì hôm nay có đám giỗ mình rồi chứ làm gì nằm đây chém gió nữa.
  • Chia sẻ lên Facebook
  • Chia sẻ lên Twitter
  • Chia sẻ lên LinkedIn

Bài viết liên quan

Cuồng tín hay khôn ngoan?
Con người, dù sao cũng rất hạn chế
Bạn có tính linh không?

Chuyên mục: Cảm nghiệm cá nhân

Bài viết trước « Tự cắt bớt rườm rà
Bài viết sau Cuộc sống thôi mà… »

Sidebar chính

Danh mục sản phẩm

  • Ăn uống (2)
  • Chuỗi hạt trang sức (1)
  • Đồ dùng hàng ngày (7)
  • Sản phẩm cho sức khỏe (18)
  • Sản phẩm làm đẹp (1)
  • Sản phẩm thánh hiến và nghi lễ (2)

Thông tin trên CâyHoaLá.com chỉ mang tính tham khảo. Vui lòng hỏi ý kiến chuyên gia trước khi áp dụng!