Không có gì để phải sửa một đứa trẻ.
Nhưng các giáo viên thì cứ nhất định phải sửa.
Ai đã nói với bạn rằng bạn có thể thay đổi những đứa trẻ bằng cách trừng phạt?
Cho nên, điều đầu tiên bạn cần hiểu về một đứa trẻ là không có gì sai đối với với họ. Có lẽ bạn hơi khó chịu…
Nhưng thực sự không có gì sai đối với chúng. Cuộc sống là như vậy.
Bạn trói buộc mình, uốn nắn bản thân để bước vào xã hội.
Trẻ em không uốn nắn bản thân. Chúng cứ tự nhiên mà sống.
Bạn không thích điều đó, nhưng tôi muốn bạn hiểu: nếu bạn không thích phiên bản thu nhỏ của chính mình thì thế giới biết làm thế nào với phiên bản lớn hơn.
Bạn cứ muốn giáo dục chúng như cách bạn muốn dù chúng không sai. Giáo dục đâu phải là trung tâm cải huấn.
Chỉ là, bạn đang cố gắng giáo dục chúng – không phải vì chúng cần được sửa chữa.
Giáo dục là điều rất vô nghĩa trong cuộc sống này. Được chứ?
Nếu bạn bỏ những đứa trẻ vào môi trường tự nhiên, bằng mọi cách, chúng sẽ học được cách sống.
Nhưng bạn không làm vậy. Bạn bắt chúng phải sống trong cái thành phố chết tiệt này, vì vậy, bạn phải dạy cho chúng những cách để sống trong đó.
Nếu mọi người đều sống trong tự nhiên thì sẽ không có gì để dạy. Chúng ta sẽ học trong mọi hoàn cảnh, phải không?
Nhưng bây giờ, bạn lại muốn những đứa trẻ phải sống trong môi trường phi tự nhiên mà bạn đã tạo ra, để chúng phải sống như người trưởng thành.
Bạn đưa chúng vào trường học. Bạn muốn chúng phải vào đại học. Bạn hy vọng chúng sẽ vào tập đoàn quốc tế…
Bởi vì bạn cứ muốn đưa chúng vào thế giới khác, cho nên mới xuất hiện vấn đề.
Sẽ tốt hơn nếu bạn hiểu rằng có rất nhiều điều để bạn học hỏi từ một đứa trẻ, hơn là đứa trẻ học hỏi từ bạn.
Bạn có thể dạy một đứa trẻ cái quái gì, hãy nói cho tôi biết, về cuộc sống?
Bạn chỉ có thể dạy chúng một số sách giáo khoa vật lý, một số sách giáo khoa sinh học, một số sách giáo khoa hóa học …
Bạn không có bất kỳ kinh nghiệm trực tiếp nào về các lực lượng vật chất đang tồn tại.
Bạn chỉ có một số điều vô nghĩa mà bạn đọc trong sách.
Vượt qua kỳ thi là cần thiết, có một công việc là cần thiết.
Nhưng bạn không cần phải chỉnh sửa chúng.
Nếu bạn nghĩ rằng bạn phải sửa chữa trẻ em thì đâu đó, bạn đã tin rằng Tạo hóa đã phạm sai lầm và bạn muốn sửa chữa nó.
Đây là một mức độ kinh khủng của cái tôi. (Vỗ tay)
Thật không may, quá nhiều giáo viên trên hành tinh phải khổ điều này.
Họ nghĩ rằng Tạo hóa đã mắc sai lầm và họ sẽ sửa chữa nó.
Bạn phải hiểu: bạn sẽ không sửa chữa được bất cứ điều gì. Bạn chỉ đang cố làm biến thái những đứa trẻ. Bạn hiểu không?
Chúng bình thường nhưng bạn lại đang cố gắng làm chúng biến thái. Bạn hãy hiểu rõ hơn điều này.
Chúng khá bình thường. Chúng vẫn hạnh phúc, yên ổn, vui vẻ và chạy nhảy xung quanh.
Nhưng bạn thì đang cố làm hư chúng, muốn chúng trở thành số một.
Số một là cái gì? Trở thành số một là kiểu suy nghĩ bệnh hoạn.
Nếu bạn trở thành số một, phần còn lại của thế giới nên ở dưới chân bạn, phải không?
- Đúng không?
- Đúng.
Bạn đang cố gắng dạy cho con mình thứ suy nghĩ bệnh hoạn này. “Hãy là người đứng đầu. Mọi người sẽ phải ở dưới con.”
Vậy nên… Đừng tin là phải sửa con cái. Không có việc gì phải sửa con trẻ.
Chúng không sao. Chúng chỉ là chưa biết cách hòa nhập với xã hội của bạn.
Chúng rất hoang dã như cuộc sống vốn dĩ phải vậy.
Nhưng vấn đề là, chúng phải sống trong một xã hội.
Một con người bản chất hoang dã, bạn lại nhốt nó, bảo bọc nó ở một nơi nào đó.
Bạn không muốn điều nguy hiểm xảy ra. Vì vậy, bạn cố gắng điều chỉnh chúng cho phù hợp với xã hội mà các bạn đã tạo ra, xã hội mà mà bản thân chúng ta cũng không hài lòng.
Bạn có hài lòng một trăm phần trăm với xã hội mà bạn đang sống không?
Còn bạn thì sao?
- Không.
Nhưng bạn đang cố gắng đưa con cái của bạn vào đó, những sản phẩm hoàn hảo, những người sẽ phù hợp và phục vụ xã hội.
Vì vậy, ít nhất bạn phải hiểu, đây không phải là một trò chơi hoàn hảo …
Bạn không biết gì cả. Bạn chỉ biết chỉnh sửa người khác.
Bạn chỉ đang dạy một vài thủ thuật sinh tồn cho họ.
Vì vậy, xin vui lòng … đến trước mặt con cái của bạn và thừa nhận với chúng, rằng ngay cả bạn cũng không biết phải như thế nào.
Thực sự … chúng ta hãy cùng nhau thử làm điều gì đó A, B, C …
Và đến Z … cũng được, còn không thì A, B, C, D cũng là tốt rồi.
Những đứa trẻ có thể không làm như bạn.
Và sẽ thật tuyệt nếu chúng không làm như bạn, bởi vì như thế, thế giới sẽ thay đổi, phải không?
Nếu những đứa trẻ mới lớn không làm như bạn, điều đó có nghĩa là thế giới sẽ thay đổi, thật tuyệt vời!
Vì vậy, đừng trở thành một giáo viên truyền giáo, làm ơn. Không có gì để sửa chữa con cái của bạn.
Nhưng các giáo viên thì cứ muốn chỉnh sửa một chút …
Trẻ em chỉ cần cảm hứng chứ không cần chỉnh sửa.
Trẻ con chỉ cần có cảm hứng, không cần chỉnh sửa gì cả.
Tôi biết, có một số trường học có cả đống rắc rối với lũ trẻ. Nhưng không sao cả.
Chúng không phải là vấn đề.
Chúng ta cứ cố gắng lắp chúng vào cái gì đó một cách hợp lý, đó mới là vấn đề.