Người ta ai cũng khuyên bạn cố lên, thêm nữa, nỗ lực nhiều vô…
Nhưng không thấy ai khuyên bạn phải biết dừng lại.
Thật vậy đó. Năng lực mà chúng ta cần có để không bị khổ nhiều hơn chính là dừng lại đúng lúc.
Hồi nhỏ mình mê đánh bài lắm. Mà đánh bài thì mọi người biết rồi đó, hễ đánh thua là muốn gỡ. Mà mình càng gỡ càng lỗ, lỗ tới mức thiếu nợ mấy đứa kia gần 10 ngàn. 10 ngàn hồi đó lớn lắm. Xong thì sợ mẹ đánh nên ngồi khóc luôn. Tụi nó thấy vậy nên xóa nợ cho mình.
Hồi lúc tạo fanpage bán hàng cũng vậy. Chạy quảng cáo trên Facebook, đơn rất ít mà phí quảng cáo thì quá cao, coi như là chạy lỗ vốn. Vậy mà vẫn chạy, với hy vọng là sẽ có đơn. Hy vọng, hy vọng, hy vọng… Kết quả là lỗ một trận te tua tan nát.
Có bao giờ bạn chửi bạn của bạn là: Sao mày ngu quá vậy! Cái thằng đó có yêu mày đâu mà này níu hoài không bỏ? Cái con nhỏ đó nó hút máu mày, moi cho mày hết tiền rồi đá đít chứ yêu đương gì! Sống khổ như vậy mà cứ ở với nó hoài…
Và có bao giờ bạn chửi chính mình tại sao lại vô dụng như vậy, làm mãi không thành công! Có không?
Rất nhiều người trong chúng ta bị cuốn theo quán tính, hễ bước vào là đi theo cái trớn đó luôn, không quan sát xem đã đi đúng hướng chưa, cũng không đủ tỉnh táo để xem con đường đó có ổn không.
Nếu đã đúng hướng mà lao theo cái trớn đó thì quá tuyệt vời. Mình sẽ về đích nhanh hơn. Nhưng nếu đang sai hướng mà cứ lao theo thì coi như xuống biển.
Cho nên có lúc mình giật mình nhớ lại: ôi trời, mới có mấy tháng không kiểm soát thôi là đã thua lỗ tới vậy!
Ngày xưa mình cứ nghĩ “phải cố gắng”, “phải cố gắng”… Bây giờ mình mới nhận ra lời khuyên đó sai rồi. Phải tỉnh táo. Phải nhận thức được tình trạng của mình.
Mọi người ơi mấy năm qua mình sống trong ngu ngốc, chỉ biết chăm chỉ mà không biết khôn ngoan. Cho tới khoảng 1 năm gần đây, mình biết đến Sadhguru, mình mới biết mình sai chỗ nào.
Sadhguru đã phá vỡ những ảo tưởng và định kiến trong đầu mình, khiến mình nhận ra sống tốt không bằng sống khôn ngoan. Nếu tốt mà thiếu khôn ngoan thì sẽ bị lợi dụng.
Trong công việc cũng vậy. Lựa chọn thật kỹ rồi mới nỗ lực, bởi vì nếu lựa chọn sai thì mọi nỗ lực đều vô nghĩa.
Rất nhiều người làm một việc gì đó và thua lỗ nhưng rồi cứ làm mãi, cứ kiên trì làm như thế. Họ không thể dừng lại kịp thời, cho tới khi lỗ không còn gì mới dừng lại. Nỗi đau này chỉ người đã từng trải mới hiểu được thôi. Không phải là ngu ngốc đến mức không nhận ra mình lỗ, mà là cái quán tính nó khiến mình cứ đi theo hướng đó, cho tới khi sức cùng lực kiệt mới bất lực dừng lại.
Cho nên, mình phải luôn tỉnh táo, bởi vì bây giờ đầy rẫy lừa đảo, thủ đoạn và gian lận. Những người bội tín cũng có đầy.
Đừng đánh mất lòng tin và khả năng yêu thương nhưng cũng đừng đánh mất bản năng tự vệ.
Điều quan trọng là mình phải luôn tỉnh táo để nhận thức vấn đề. Và phải đủ dũng khí để buông bỏ!
Nó thực sự cần một sức mạnh để bước ra khỏi quán tính đó.
Mình muốn bạn phải tự nói với mình: nếu ngay cả dũng khí để từ bỏ thứ tồi tệ – mình cũng không có – thì làm sao mình có đủ tư cách để được thứ tốt hơn?
Cho nên, lựa chọn cho kỹ rồi hãy nỗ lực. Và nếu trên đường đi thấy sai thì phải can đảm dừng lại. Đừng để lún sâu quá nhiều. Cái giá phải trả sẽ rất là đắng. Mọi người hiểu cảm giác đó, đúng không?
Cũng gần hết năm cũ rồi, có 5, 6 bài học cần soạn lại. Hy vọng năm sau mình sẽ khôn hơn.
***
Chào bạn. Mình là Nhi, người viết bài này, cũng là admin của kênh Youtube Phụng Nghi Đồng Tuyết Nhi.
Bạn có thể liên hệ mình qua sdt 0979 254 124.
Bạn cũng có thể thưởng cho mình ly sữa để tiếp tục viết văn qua stk Agribank 1800 259 157 122 (Đồng Tuyết Nhi).
Cảm ơn bạn.