“Rõ ràng rằng, nếu như bạn thấy mình không thể kết nối với một ai đó trong cuộc đời này, thì người đầu tiên mà bạn cần quay lại để kết nối là chính mình. Trước khi yêu thương một ai đó, bạn cũng cần phải yêu thương chính bạn. Trước khi biết ơn một ai đó, bạn cũng cần biết ơn chính bạn. Và khi bạn tự hạnh phúc với chính bạn thì cũng là lúc bạn có thể sống cùng với một ai đó và hạnh phúc“.
(Tuệ An)
Tổn thương nào rồi cũng được chữa lành
Dù cho cuộc sống của bạn có đủ đầy đến cỡ nào,
Nhưng nếu trong lòng bạn vẫn còn giữ lại những vết thương sâu,
Thì bạn cũng sẽ không thấy hạnh phúc.
Có những người như thế, thật đấy!
Chuyện đã xảy ra rất lâu rồi, vậy mà trong lòng họ vẫn không sao quên được.
Vẫn dằn vặt, dính vào nó không cách nào gỡ ra.
***
Thật ra, nỗi đau và sự tổn thương, nó không đáng sợ như chúng ta nghĩ.
Mình biết, tổn thương là một thứ cảm giác rất đau đớn và thậm chí, nó có thể khiến chúng ta sụp đổ.
***
Lần đó, bị tổn thương, bạn đã làm gì?
“Sống tiếp thôi”.
Có phải bạn trả lời như vậy không?
***
Mình có một cô bạn, lúc bị đối phương từ chối tình cảm, cô ấy nhanh chóng che đậy nó, cười xòa và tỏ vẻ bản thân vẫn ổn. Những ngày sau đó, cô ấy vẫn vui vẻ, hoạt bát như chưa từng có gì xảy ra. Công việc cấp trên giao phó, cô ấy đều làm tốt.
Mấy đứa làm chung ngạc nhiên hỏi:
“Sao mày bình thường hay vậy?”
Cô ấy nhìn một vài ánh mắt, thản nhiên đáp:
“Tôi còn lựa chọn khác sao?”
Lúc ấy, mình chợt hiểu ra bao nhiêu người trên đời này, đối diện với tổn thương, họ không khóc òa, không bi lụy, cứ dửng dưng, bên ngoài thật kiên cường nhưng bên trong thì đã vỡ tan từng mảnh.
Sự phiền muộn của họ, không thành hình ra bên ngoài mà hóa thành khối đá bên trong, không cách nào khơi khỏa được.
Mình cũng từng biết nhiều người, sau khi bị tổn thương, họ không chối bỏ như cô bạn của mình mà đồng nhất bản thân với vết thương đó. Họ cảm thấy bản thân thật tệ hại, thật đáng thương, thật xấu xa, thật nhục nhã, thậm chí trầm cảm, sụp đổ, chối bỏ bản thân… và muốn tự sát.
Cũng có người đắm chìm trong tổn thương đó, loay hoay không cách nào thoát ra được.
Và cũng có người, bằng cách nào đó, đã vượt qua và trưởng thành hơn, hạnh phúc hơn.
Bạn có biết họ đã vượt qua tổn thương bằng cách nào không?
***
Là chấp nhận tổn thương đó, không né tránh nữa. Xem nó như một vết thương cần được chữa lành.
“Gồng mình lên để nói không
Chi bằng nói có cho lòng nhẹ vơi.“
(Nguyễn Việt Anh)
Nhiều khi, cách giải quyết vấn đề tốt nhất chính là CHẤP NHẬN.
Chấp nhận mình còn thiếu sót.
Chấp nhận sự tổn thương.
Chấp nhận những chuyện không vui.
Chấp nhận thất bại.
Tự nhiên, lúc đó, mọi thứ sẽ không còn là vấn đề nữa.
Tự nhiên sẽ an nhiên.
Bởi vì bạn đã chấp nhận nó rồi.
Còn gì đáng sợ nữa đâu!
Bạn có thấy những con thú, sau khi bị thương, nó không săn mồi nữa mà quay trở về hang, liếm láp vết thương và nằm ngơi nghỉ, không để vết thương bị tổn thương thêm. Nó yêu thương, chăm sóc vết thương đó chứ không hề bỏ mặc, không hề cảm thấy gớm ghiếc. Chính vì vậy, chỗ bị thương dần dần lành lại.
Chúng ta cũng vậy. Đã bao giờ bạn tự nắm lấy tay mình, để thấy được sự yếu đuối cũng như kiên cường của nó?
Đã bao giờ bạn yêu thương vết thương của chính mình, tội nghiệp vết thương, cố gắng chữa lành cho nó chưa?
“Tội nghiệp vết thương tôi
Giá phải trả cho đời
Xin quay về chăm sóc
Dặn lòng bỏ cuộc chơi”
(Thầy Minh Niệm)
Tại sao khi bị gai đâm hay bị té ngã, trầy xước, tím bầm…; bàn tay bạn liền nhanh chóng tìm đến chỗ bị thương, gỡ gai ra, nặn máu độc, phủi bụi bặm, đắp cỏ thuốc…
Còn khi bị tổn thương trong tâm hồn, bạn lại không dám nhìn nhận nó?
Mình biết cảm giác đó rất khó chịu.
Nhưng bạn ơi, đừng dửng dưng bỏ mặc nữa.
Cũng đừng cố vùng vẫy chống cự nữa. Hãy thôi những suy nghĩ khổ đau, dằn vặt… đó đi.
Vì nó chỉ làm cho vết thương nhức nhối hơn.
Hãy tha thứ cho người khác vì chỉ có như thế, tâm hồn bạn mới không bị vấy bẩn bởi những điều tổn thương và xấu xa.
Hãy tha thứ cho chính mình vì chỉ có như thế, bạn mới có thể vui trở lại.
Để sau khi đi qua bao nhiêu bão giông, tâm hồn bạn vẫn đẹp, vẫn vẹn nguyên như ngày nào.
Như ai đó đã từng nói:
“Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau“.
Cho nên, đừng sợ đối diện với tổn thương mà hãy can đảm chấp nhận nó. Chỉ có như thế, bạn mới có thể vượt qua.
Hãy tập trung vào chính mình, lắng nghe vết thương.
Yêu thương chăm sóc để nó mau lành lại.
Hãy để tâm trí bạn được nghỉ ngơi và bình an trở lại từ bên trong.
***
Bạn biết không, con người chúng ta rất dễ bị tổn thương nhưng cũng được tạo hóa ưu ái ban cho một năng lực để vượt qua, đó là: NĂNG LỰC TỰ CHỮA LÀNH.
Một vết thương ngoài da rồi sẽ lành lại. Một tổn thương trong tim rồi sẽ được xoa dịu bằng thời gian và sự yêu thương.
Và chính bạn sẽ là người chữa lành cho bạn chứ không phải ai khác. Người cố vấn, gia đình, người yêu, chuyên gia tâm lý…; họ chỉ là những người hỗ trợ, truyền năng lượng tích cực cho bạn và sau đó, bạn phải tự chữa cho chính mình.
Làm được điều đó rồi, bạn sẽ có kinh nghiệm chữa lành những vết thương sau này nữa. Bởi vì cuộc đời, có ai tự tin rằng mình sẽ không còn bị tổn thương?
Trong Nhất Thiền tiểu hòa thượng có hỏi: 5 năm nữa, liệu chúng ta có còn khổ đau vì những tổn thương của ngày hôm nay không?
Câu trả lời có thể là còn, nhưng chắc chắn nó sẽ không còn đau đớn nhiều và tồn tại với một ý nghĩa khác.
***
Mình biết bạn đã có những tổn thương, thậm chí đến nỗi khiến bạn tin rằng sau này sẽ không có gì có thể làm bạn đau hơn nữa.
Thế nhưng xin bạn tin rằng: cuộc đời này lắm vô thường và cái gì cũng có thể đổi thay.
Đến vận mệnh còn có thể thay đổi thì nỗi đau có là gì!
Nếu bạn xem nó là tổn thương thì trong một khắc, nó sẽ như ngàn mũi tên đâm xuyên qua bạn.
Thế nhưng, cũng trong khắc ấy, nếu bạn chấp nhận đối diện thì nó lại bình thản lạ thường.
“Ừ thì thôi vậy”.
Khi bạn chịu chấp nhận, bạn sẽ thấy vượt qua tổn thương – nó không khó như bạn nghĩ.
Không gồng mình chống cự nữa, bạn mới nhận ra buông xả là cách đối diện tốt nhất.
Để gánh nặng xuống, tự nhiên lại thấy nhẹ nhàng.
***
Và bạn biết không, có một món quà dành cho những người đủ dũng khí vượt qua tổn thương, vượt qua nỗi sợ hãi của chính mình, đó là sự hoàn thiện và sự bình an.
Vượt qua tổn thương, khổ đau sẽ hóa thành khí chất.
Vượt qua tổn thương, trải nghiệm sẽ thành nét đẹp điềm đạm mặn mà.
Vượt qua tổn thương, bạn mới thấy biết ơn vì nó giúp bạn hiểu thấu mình hơn, yêu bản thân hơn và biết trân quý những gì còn lại.
“Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa“.
Thật ra, vết thương dẫu sâu đến thế nào, nó cũng sẽ không làm bạn xấu đi mà ngược lại, nó còn giúp bạn nhận ra bản thân thực sự muốn gì, cần thay đổi như thế nào để sống tốt hơn, sống thông minh hơn và điều gì là quan trọng nhất.
Hơn hết, bạn nảy lên sự đồng cảm, muốn giúp người khác vượt qua tổn thương vì bạn đã có kinh nghiệm để vượt qua rồi.
Và trải qua đủ thứ cung bậc khóc cười, bạn mới nhận ra cảm giác mang lại hạnh phúc không phải là mừng vui, cũng không phải là tự hào, phấn khởi… mà là BÌNH AN.
Bình an chính là chất liệu của hạnh phúc. Hãy lắng nghe lòng mình, đặt tay lên trái tim mình và hỏi nó: bạn có thấy bình an không?
***
Người bạn của tôi, nếu mệt mỏi quá thì hãy nghỉ chút đi.
Nếu thấy bất an thì hãy tìm cho mình một nơi tĩnh lặng.
Nuôi dưỡng nội lực rồi từ từ giải quyết vấn đề.
***
Nếu không quên được tổn thương thì phải làm sao?
Nếu như bạn không thể quên được những điều khiến bạn tổn thương, vậy thì cứ nhớ nó, không sao cả.
Một khi không ép buộc bản thân nữa, tự nhiên bạn sẽ mở lòng và nhìn sự việc bằng một tâm thế khác.
Thật ra, cuộc đời cũng như một món ăn với nhiều nguyên liệu ngọt, đắng, chua, cay…
Cho nên, nếu bạn thuộc type người thích đắng thì trong món ăn có thêm chút khổ qua cũng có sao đâu. Tuy nhiên, đừng để món ăn của bạn chỉ toàn khổ qua vì lâu dần, nó sẽ làm bạn mất cảm giác với những hương vị khác.
Và này, có bao giờ bạn nghĩ rằng, bạn bị người khác làm tổn thương là do bạn mong cầu mà không có được không?
Bạn mong người đó yêu thương nhưng họ lại từ chối bạn.
Bạn mong người đó đối xử với bạn bình thường thôi cũng được nhưng cuối cùng, họ lại lừa dối bạn, thậm chí hãm hại bạn…
Nếu bạn cảm thấy như vậy thì cách giải quyết vấn đề sẽ rất đơn giản, đó là: KHÔNG MONG CẦU TỪ NGƯỜI KHÁC NỮA.
– Mình có quyền gì bắt họ không được làm tổn thương mình!
– Họ đâu có nghĩa vụ phải yêu thương mình đâu!
Thật vậy, không ai có nghĩa vụ phải yêu thương bạn cả. Nếu có thì người đầu tiên đó phải là chính bạn, không phải sao?
Khi bạn thật tâm cho đi niềm vui, đối xử tốt với người khác mà không mong cầu họ sẽ đáp trả thì bạn sẽ không bị thất vọng nữa.
Lúc đó, dù họ có đối xử xấu với bạn, không đáp lại tình cảm của bạn thì bạn cũng sẽ không thấy tổn thương.
Bởi bạn hiểu rằng: bạn làm điều đó là vì bạn thích, vì bạn muốn gieo những hạt giống tốt.
Hơn nữa, vì bạn có thể vui với chính mình nên họ có mang lại niềm vui cho bạn hay không cũng chẳng sao. Chỉ cần bạn biết mình làm đúng là được. Lúc đó, tự nhiên bạn sẽ thấy vui và thanh thản lạ thường.
***
Những gánh nặng trong lòng, bạn hãy để xuống đi. Vì vai đã đau và tay đã mỏi.
Từ nay, bạn yêu thương mình hơn, trân trọng từng phút giây mà mình có mặt.
Như đứa trẻ thơ: bạn chọn bỏ qua nỗi buồn và trân quý niềm vui hiện tại.
Thật ra, niềm vui đến với chúng ta rất đơn giản.
Lúc đang đói tìm được gói mì, đó là niềm vui.
Buổi trưa buồn miệng thì vừa hay ngoài vườn có ổi, đó cũng là niềm vui.
Lúc không ai chia sẻ thì nghe lại bản nhạc xưa…
Hay lúc ngồi ở một góc thân quen, uống ly trà, nhìn phố xá và nhấm nháp hương vị của thời gian… đó cũng là những niềm vui trong sạch.
Niềm vui đến từ những điều rất nhỏ bé, rất đơn giản. Chỉ cần bạn để ý thì sẽ thấy mỗi thứ xung quanh đều có một cái gì đó hay hay.
Bạn có thấy trẻ con không, tụi nó vui suốt cả ngày. Những tâm hồn thuần nhiên luôn dễ dàng cảm nhận được niềm vui từ những điều nhỏ nhặt nhất!
***
Hãy nhớ, bạn là người chịu trách nhiệm cho cuộc sống của mình. Dù không ai yêu bạn thì bạn cũng phải yêu chính mình.
Và nếu đã không ai yêu bạn thì bạn lại càng phải yêu chính mình.
Hãy biết ơn bản thân vì nó chưa bao giờ rời bỏ bạn, ngay cả khi bạn bỏ bê, đày đọa nó. Chăm sóc nó thật tốt, bạn nhé!
Bài học cuộc đời, rồi sẽ không có cái nào giống cái nào, cho nên bạn sẽ còn học đến hết đời.
Thế nhưng, cuộc sống không vì thế mà trở nên đáng sợ, tương lai không vì thế mà trở nên khó khăn. Con người cũng sẽ không vì thế mà cảm thấy ngao ngán, chối bỏ.
Ngược lại, mỗi bài học lại giúp bạn nâng cao nghị lực của mình lên. Có vấp ngã, bạn mới biết mình kiên cường đến nhường nào!
Ngày qua ngày, bạn sẽ hạnh phúc vì thấy được thành quả từ sự nỗ lực của bản thân; cũng sẽ hạnh phúc vì trở thành phiên bản hoàn thiện hơn của chính mình sau những ngày giông bão.
Xem thêm:
Xem thêm: 5 nguyên tắc trong tình yêu