Nói thật tình nha, mình theo Sadhguru, Osho… không phải để giác ngộ gì cả, mà để sống cho ra con người thôi.
Bởi vì với mình, việc sống cho ra hồn có khi còn khó. Thỉnh thoảng còn đau khổ sấp mặt, gặp chuyện còn sân si, còn cạnh tranh, còn tổn thương khóc lên khóc xuống, làm ăn còn ngu ngốc…, các mối quan hệ giải quyết còn chưa ổn thỏa…
Thì nói chi đến những chuyện giác ngộ xa vời.
Cho nên, mục tiêu hàng đầu của mình và có lẽ cũng là của nhiều bạn, chính là NÂNG CAO NHẬN THỨC.
Để làm gì?
Để nhìn mọi thứ một cách sáng suốt.
Để có thể thong dong tự tại, bước đi trên cuộc đời này.
Chứ không phải cuống cuồng, mờ mịt…
Rồi làm tổn thương người này, tổn thương người kia, rồi tự tổn thương… Các kiểu…
Vì vậy, mình luôn bật chế độ cởi mở. Tư tưởng nào ok là mình thử hết.
Các phương pháp của Sadhguru, Osho…, mình thử hết.
Nghi lễ thờ cúng mình cũng thử, miễn là nó hiệu quả với mình.
Hôm nào sẵn sàng thì mình thực hành, không sẵn sàng hay bận quá, hay đang bệnh… thì thôi.
Thử xong thì làm sao biết có hiệu quả không?
Tự hỏi bản thân:
“Hôm nay, mình có thật sự dễ chịu không, có thấy bình an thư thái không?”
Một câu hỏi thôi sẽ hiện ra tất cả dối trá.
Bởi vì nếu mình ngồi thiền cả buổi, tập yoga cả buổi, tập đàn cả buổi… mà vẫn thấy khó chịu, khó ăn khó ở… thì rõ ràng mình đang dối trá.
Hoặc mình đang mắc bệnh gì đó.
Cuộc sống thực tế mà. Bệnh thì phải khám và điều trị.
Hết tiền thì phải bật dậy đi làm, đi tìm việc chứ không phải đi chữa lành.
“Trái tim tổn thương đa phần là vì hết tiền thôi”
(câu này chắc nhiều người khoái, biết chứ 😆)
Còn ai đang thất tình thì phải biết vũ trụ sẽ ban cho bạn đứa ngon hơn. Hãy phát triển bản thân thật ưu tú đến mức chính bạn cũng thấy những đau khổ của ngày hôm nay là ngu xuẩn.
💎
Bạn đã có kế hoạch cho cuộc sống sau này của mình chưa?
Mình có rồi.
Kế hoạch của mình là:
– Ăn uống khôn ngoan hơn, biết cách bảo vệ sức khỏe hơn. Không suy nghĩ tiêu cực vì nó ảnh hưởng đến sức khỏe ghê gớm.
– Đẹp hơn, dịu dàng hơn (nếu có thể 😁😁).
– Làm việc hiệu quả hơn, nhìn thấy cơ hội làm ăn nhiều hơn, yêu thích công việc của mình hơn nữa và có tiền đủ sống (không bị áo cơm bó buộc nữa).
– Sống hạnh phúc và vui vẻ. Vừa sống vừa chơi, từ từ già đi và chết.
Chỉ vậy thôi.
Mặc dù khi theo dõi mình trên mạng xã hội, mọi người thấy mình có vẻ thích các thú vui xa xỉ… nhưng cái mình hướng đến là ẩn cư với cuộc sống nông dân, không cần cầm điện thoại – máy tính quá nhiều như bây giờ.
Sáng sớm, mình sẽ trồng rau trồng cải, bầu bí, đậu bắp, dưa hấu nữa, mình thích dưa hấu, sau đó đem cân sỉ cho các sạp rau quả…
Nắng lên, khi mồ hôi đã đổ thật nhiều, mệt đừ người, mình sẽ vào tắm và tìm chút gì đó ăn. Kiểm tra điện thoại trong 1,2 tiếng rồi ngâm chân, ca hát, rồi chơi.
Mình tự có nhiều trò để chơi.
3 giờ chiều tiếp tục chăm sóc hoa màu. Mình thích cảm giác được lao động, được đổ mồ hôi trên luống đất. 5 giờ chiều mình sẽ ngắm hoàng hôn.
Sau đó già đi và chết. Lúc chết mình sẽ nói: “Được rồi”.
Để có được tương lai như vậy thì mình phải làm thật tốt những thứ mình đang làm bây giờ.
Bằng cấp mình đã chán rồi, môi trường trí tuệ cũng trải qua rồi, học thuật và kiến thức cũng đã từng nhồi nhét rồi.
Những nghề nghiệp tay chân nhất như phát tờ rơi, ôsin, chạy tiệc, công nhân… mình cũng làm rồi.
Biên tập cho các trang web cũng 5 năm rồi, viết bài cho các trang báo cũng chán rồi…
Với mình, chỉ có trồng cây là không biết chán. Hạnh phúc vì trên đời này có cây 🌴🌱🌿🌾
Cuộc sống, phải biết được mình cần gì, đúng không?