– Chị không biết nên đi theo con đường nào ak Nhi. Em đi theo con đường nào vậy?
– Mặc dù em chia sẻ về Sadhguru, Osho, Krishnamurti, Gurudev… nhưng em đi theo con đường của em 
.


Mục tiêu của em là giảm bớt tính xấu của bản thân, giảm bớt cái mỏ hỗn của em… để có thể tỏa sáng tại ngôi nhà của chính mình, để cuộc đời của mình là minh chứng sống (chứ không phải ở đạo tràng thì hạnh phúc, về nhà thì bế tắc
).

Với em, nếu cuộc đời mình không thể là minh chứng thì cái quái gì mới là minh chứng? Em chỉ tập trung giải quyết chính em thôi, là đã vật vã lắm gòi… Nhức xương luôn á 



Ơn trời nay em tỉnh tỉnh, chứ khùng hoài sợ khách mua hàng không yên tâm 

– Chắc chị phải giải quyết bớt những thứ đang tồn tại…
– Chị nghiệm ra là chị giác ngộ rồi đó. Nó không phải cái gì cao siêu đâu. Cuốn Ngôn sứ và Krishnamurti đều nói: trên con đường của mình, mình tìm ra chân lý.
Thậm chí người ta không biết mình là kẻ tâm linh hay tâm thần gì…
Nhưng bằng cách nhìn vào một đời mình đã sống, người ta được truyền cảm hứng, người ta thấy cởi mở và vui vẻ.
Em không muốn sống theo kiểu chối bỏ gia đình và cuộc đời rồi tìm tịnh thất hay khóa tu (mặc dù nhiều lúc em cũng muốn vùng lên đi bụi lắm
)..

Nhưng em biết, cái đó chỉ hiệu quả khi mình đang gặp nạn, cần trốn. Còn bình thường, mình phải nở hoa giữa chính đời thường, thì đó mới là cái mà em hướng tới.
Làm sao để đau khổ đổ xuống, em vẫn có thể rũ nó đứng lên mà không bị một vết xước nào. Khả năng tự tái sinh chính mình ak chị.
Nhưng lựa chọn tự tái sinh cần nhiều dũng khí vì không có guru hay vị thầy nào cho mình dựa cả. Cũng không có lộ trình hay con đường nào cho chị yên tâm. Nó hoàn toàn mờ mịt, nhưng vạn sự đều khởi đầu từ mờ mịt, vì vốn dĩ mỗi người một cuộc đời, phải tự vén màn và vẽ ra con đường của mình. Mình cũng không được ai cam kết kết quả.
Nhưng Phật bảo tự đi dựa trên nền tảng là giới luật. Khi chị giữ luật đủ tự chị sẽ nở. Chị nở thành cái bông màu vàng vì chất của chị nó ra cái bông như thế. Em nở ra cây tre, chứ không phải em và chị đều nở như nhau. Em nở hoa khi em ca múa, chị đâu thể nở như em được.
Mỗi người sẽ tự biểu hiện theo cách riêng sau khi họ đã đủ tố chất, như Sadhguru nói là đủ nước đủ phân đủ nắng thì hoa sẽ nở. Vậy thì bây giờ mình phải giữ những cốt lõi cơ bản, ví dụ bên Phật giáo thì đề ra ngũ giới cấm. Nền tảng đảm bảo thì chị thiền mới tịnh, chứ nếu đâm ngang mà thiền thì ngồi hay đứng đều không yên.
Cái thiếu sót của nhiều người bây giờ là chưa đủ nền tảng mà đã nhảy vô thiền khiến càng tu càng bấn loạn.
– Uhm, chị không biết con đường của mình là gì đó em.
– Chỉ cần chị thành tâm với cuộc đời của chị, thành tâm với chính nó, chị sẽ biết nên sống như thế nào. Trước giờ mình vẫn ít khi thành tâm với cuộc đời, cứ thành tâm với đâu đâu không à 

Chỉ cần nghĩ nhiều về điều đó cũng đủ tỉnh ra ak. Thành tâm với cuộc đời.
Rồi chị sẽ thấy chị thông minh ra, trở thành minh sư cho chính mình, và thấy cơ thể mình thông minh như thế nào.
Chỉ cần mình thôi dối trá.
Em thấy chị ngon lành nên chỉ cần chị không hoài nghi chính mình nữa. Cứ sống thôi. Cuộc sống tốt hơn là tỉnh thức rồi ak, không cần đu dây điện hay thở ra khói tím khói vàng đâu 

Trước đây em cứ chấp niệm, cứ muốn phổ biến Sadhguru và các vị thầy khác. Nó làm em khổ biết bao nhiêu.
Trước đây, em cứ sợ làm tổn thương người này người kia, xà quần trong đó mãi. Nó làm em khổ biết bao nhiêu.
Bây giờ em buông rồi, tùy duyên rồi, nó lại nhẹ người rõ rệt.
Bây giờ em cảm thấy như vầy, em đang nghiên cứu để tự vẽ ra một kiến trúc, ngôi nhà em sẽ ở ak, thiết kế sao cho nó nhỏ nhắn, dễ chịu hài hòa. Nhà to quét mệt lắm.
Em muốn ngôi nhà em ở thật bình dị, mộc mạc và thanh tịnh. Đón gió tốt, có nắng sáng. Hạn chế sắt và tường xi măng vì 2 chất này không tốt lắm, chỉ làm trụ cột cho vững thôi. Tóm lại em đang nghiên cứu từ từ.
Sống và chết thôi mà, hà cớ phải nhà lầu xe hơi rồi vật lộn khổ sở.
Cuốn theo đó rồi vật lộn trong đó, vòng vòng mấy bận như thế thì cũng tới ngày đem chôn. 





