Đeo đồ đồng mau xuống màu là bình thường nhá.
Đồng là kim loại dễ bị oxy hóa (nằm gần cuối dãy kim loại, kế bạc và vàng), cả 3 đứa này đều dễ bị oxy hóa.
Khi Đồng tiếp xúc với oxi trong không khí, phản ứng hóa học xảy ra và hình thành lớp oxit đồng (CuO) trên bề mặt.
Quá trình này có thể được mô tả bằng phương trình hóa học: 2Cu + O2 -) 2CuO.
Vì vậy, dù không làm gì nó, chỉ để trưng bày thì sau nhiều năm nó cũng sẽ xuống màu. Dân chơi đồ cổ, đồng càng đổ xanh ra teng họ càng thích.
Nếu có thêm nước (do không khí ẩm, do người đeo đổ mồ hôi nhiều thì phản ứng hóa học sẽ là Cu + O2 + H2O -) Cu(OH)2.
Kết quả sẽ là: mất đi độ bóng và màu sắc nguyên bản của đồng, tạo ra lớp gỉ sét màu xanh hoặc đen trên bề mặt, làm đồng mòn dần.
Để giảm bớt quá trình này thì người ta tạo ra các hợp kim của Đồng (tức mix đồng với các kim loại hoặc phi kim khác) để tạo ra sản phẩm ít bị ra teng hơn, dẻo hơn, đàn hồi tốt hơn (nên đồng thau – brass – sẽ dễ uốn dẻo, dễ tạo kiểu hơn đồng đỏ).
Đồng đỏ là đồng nguyên chất (copper), có nhược điểm nhiều hơn: dễ móp, uốn dẻo xong khó trở về dạng cũ, đàn hồi kém.
Người bị bệnh thì hay đổ mồ hôi, hoặc nhiệt độ và độ ẩm cơ thể cũng khác người khỏe, nên đồ đồng dễ xuống màu hơn, nhưng yếu tố này không liên quan nhiều lắm mà chủ yếu là do môi trường sống (khí hậu, thời tiết, độ ẩm, nắng mưa, mức độ ô nhiễm của những thứ tiếp xúc).
Người đeo mà ngày một sáng lên là do cơ địa ít đổ mồ hôi, thời tiết khô ráo, tắm rửa gội đầu giặt đồ có nhiều chất tẩy thì nó tự sáng thôi.
Bức tượng thần Shiva bên Ấn bằng đồng, lâu ngày đổ teng xanh lè, nếu nói do tâm linh mà đồng đổi màu thì ông thần chắc bất ổn nhất 



