Mọi sinh vật trên hành tinh này luôn cố gắng trở thành một cuộc sống đầy đủ.
Đó cũng là khát vọng của con người. Nhưng bây giờ, chúng ta nghĩ rằng cuộc sống là kinh tế.
Và chúng ta nghĩ rằng kinh tế là cách duy nhất để có thể trở thành một thứ gì đó trên thế giới. Kiểu tư duy này sẽ bóp nghẹt thiên tài của con người.
Sẽ không có gì mới có thể xảy ra xảy ra.
Ý tưởng giáo dục của chúng ta đã trở thành thế này: chúng ta không dạy con cái chúng ta hòa nhập với mọi thứ. Chúng ta chỉ dạy con mình cách khai thác mọi thứ. Ý tưởng của chúng ta về giáo dục – thật không may, nó đã trở thành như thế này: chúng ta nghiên cứu từ một nguyên tử cực kỳ nhỏ cho đến các thiên hà xa xôi nhưng lại không biết gì về bản thân này. Mọi người đang khám phá những khoáng chất có ở sao Hỏa .
Họ làm thiệt hại hành tinh này chưa đủ sao?
Trước khi chúng ta có thể sống tốt trên hành tinh này, chúng ta không nên đặt chân vào bất kỳ hành tinh nào khác.
Chúng ta đang chiến đấu vì những lý do kinh tế, đó là cuộc chiến hữu hình. Nhưng chúng ta tranh giành vị trí cho thần thánh, điều đó là không cần thiết.
Ngay bây giờ, bất cứ điều gì chúng ta không biết, chúng tôi tin tưởng. Anh tin một điều, ai đó tin vào điều gì đó khác, thế là xung đột vĩnh cửu.
Đây là những gì hệ thống niềm tin đang mang lại cho mọi người. Khi người ta tin vào điều gì đó, bỗng nhiên họ tự tin.
Không quan trọng nó gây ra bao nhiêu tai họa cho bản thân hay cho mọi người xung quanh, nhưng họ sẽ tiếp tục vì họ tin tưởng.
Những gì chúng ta tin là một dạng tâm lý của chúng ta.
Vì vậy, nó có thể không đúng với thực tại hiện sinh mà chúng ta hiện hữu.
Giáo dục là một cách để mở rộng nhận thức của chúng ta về cách tồn tại.
Cho dù đó là khoa học hay tâm linh hay bất cứ điều gì, về cơ bản, chúng ta đang cố gắng hiểu rằng, chúng ta đang cố nắm bắt một cái gì đó nhiều hơn những gì chúng ta biết ngay bây giờ. Và từ cuộc khám phá đó, chúng ta biết, nếu chúng ta dành mười triệu năm nữa ở đây, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục học hỏi.
Khi chúng ta hiểu rằng bản chất của sự tồn tại là luôn học hỏi, chúng ta sẽ không bám chặt vào bất cứ niềm tin nào. Không nên có chỗ cho sự giáo điều, cực đoan.
Giáo dục phải trở thành một quá trình mà ở đó, sự tìm kiếm được khuyến khích. Ở đó, mỗi con người trở thành một người tìm kiếm. Phẩm chất cơ bản của việc tìm kiếm là bạn đã nhận ra, rằng những gì bạn biết là rất ít, những gì bạn không biết là vô hạn.
Sự thiếu hiểu biết của chúng ta là vô tận. Vì vậy, nếu chúng ta xác định mình là thiếu hiểu biết, chúng ta sẽ là vô tận.
Nếu chúng ta xác định mình là có hiểu biết, với kiến thức có hạn đó, chúng ta sẽ ở hòn đảo này, người khác sẽ ở hòn đảo khác.
Và hai hòn đảo này có thể không bao giờ gặp nhau.
Kiến thức hoặc những gì chúng ta biết ngay bây giờ, những gì chúng ta đã nhận thức được, những gì chúng ta đã hiểu… Chúng có giá trị nhưng chúng rất nhỏ bé so với bản chất của tạo hóa.
Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=fgxHlnLEzE8