2:40
Bạn là một cuộc sống ngắn ngủi.
Tôi muốn bạn tưởng tượng, bạn đã nhìn thấy những con côn trùng bay đến khi trời mưa, bạn biết đấy, những con kiến bay.
Giả sử bạn là con kiến bay thì bạn chỉ trở nên sống động poop, poop, poop và … biến mất. Đó là những gì bạn có.
Vì vậy, nếu so với khoảng thời gian của đời người thì cuộc sống của côn trùng trông thật vô nghĩa.
Ngắn ngủi đến vô nghĩa. Đó cũng là những gì mà các con sông đang nghĩ về bạn. Poop, poop, poop và biến mất.
Có đúng không?
So với tuổi thọ của chúng, bạn chỉ giống như con côn trùng đó, hoặc kém hơn con côn trùng đó, không phải vậy sao?
Trong nền văn hóa này, mọi người rất muốn có con trai không phải vì họ có một vương quốc để cai trị.
Chỉ vì, họ tin rằng nếu họ có một đứa con gái thì cô gái sẽ kết hôn và đi đâu đó. Nếu họ sinh con trai, nó sẽ ở đó và lo chuyện hậu sự của họ.
Nếu bạn là một người sống táo bón, bạn sẽ luôn suy nghĩ về điều gì nên làm, điều gì không nên làm, điều gì là đam mê của tôi, điều gì không phải là đam mê của tôi?
Tại sao bạn không đam mê tất cả mọi thứ?
Phải không?
– Đúng vậy.
Tại sao bạn không đam mê mọi thứ đang tồn tại?
Bạn chỉ đam mê một thứ có nghĩa là gì? Bạn đang bị táo bón.
Hãy xem, kẻ ngốc làm những việc mà họ không thích làm, và họ đau khổ cả đời.
Bởi vì họ nghĩ rằng nó cần thiết, hoặc họ nghĩ rằng đó là trách nhiệm của họ.
Những người thông minh làm những gì họ thích làm. Họ tận hưởng cuộc sống của họ.
Còn những thiên tài thì vui vẻ làm những gì cần thiết.