Bản chất của con người là như thế này:
Bất cứ thứ gì bạn bị lấy đi, bạn sẽ thấy đó là thứ quý nhất.
Thứ mà bạn không có, tại thời điểm đó, nó sẽ là thứ quý nhất.
Nếu bạn không được ăn trong 2 ngày, thức ăn sẽ là Chúa, phải không?
Nếu bạn chưa hiểu, hãy tưởng tượng ai đó bịt miệng và bóp mũi bạn lại trong 2 phút.
Bạn sẽ yêu cầu không khí hay Chúa?
Bạn sẽ yêu cầu không khí.
Nói cách khác, khi tinh thần của bạn ở trạng thái cưỡng chế, bạn sẽ nhìn sự việc không như bản chất vốn có của nó nữa. Cái nhìn của bạn sẽ phóng đại lên.
Khi bàng quang của bạn đầy nước tiểu, thứ bạn cần nhất là gì?
Đừng cười. Tôi đang nói về sự giác ngộ.
Khi bàng quang của bạn đầy nước tiểu thì việc đi vào phòng tắm đối với bạn mới là giải phóng tuyệt vời. Có phải không?
Vì vậy, với bất cứ điều gì, khi bạn ở trong trạng thái căng thẳng, cưỡng chế, bạn sẽ nhìn nó không như bản chất vốn có của nó nữa.
Tương tự như vậy, có một ý tưởng khủng khiếp đã áp đặt vào giới trẻ hiện nay, đó là: Bạn phải kiếm sống và đó là điều quan trọng nhất.
Thật ra, kiếm sống chỉ là chuyện rất vụn vặt đối với ý thức của con người.
Tiếc là: nhân loại đã đầu tư quá nhiều sức lực và trí tuệ của mình chỉ để kiếm sống.
Bạn tự hào: “Tôi kiếm sống. Tôi tự kiếm sống”.
Vậy còn các loại côn trùng, sâu bướm, chim muông… thì sao?
Mọi sinh vật trên hành tinh này đều đang kiếm sống đấy thôi!
Có cái gì mà bạn lại tự hào đến vậy!
Mọi loài đều đang kiếm sống cho riêng mình, không phải sao?
Chỉ có con người mới làm quá nó lên, biến nó thành vấn đề lớn.
Sadhguru
Bạn có thể xem thêm các video của Sadhguru tại kênh youtube: Con đường tỉnh thức Sadhguru.