– Kiên Giang có đặc sản gì không Nhi?
– Có em nè. Chứ em có thấy đặc sản gì đâu. À. Có nước mắm Phú Quốc và khóm Tắc Cậu.
– Có video nào nói về bệnh thiếu kỷ luật không e?
– Lý do đơn giản là do mình thiếu tập trung và thiếu hứng thú với cái cần kỷ luật ak.
– Đúng là chị rất thiếu tập trung và không hứng thú với điều gì cả 

– Em thì ngược lại, cái gì em cũng hứng thú nên em cũng không tập trung được luôn
. À, vậy chị hứng thú với em đi, em cũng rất lý thú nè
.


– Chị thích những người dám thể hiện bản thân như em vì chị không dám thể hiện bản thân và rất sợ bị đánh giá và chỉ trích.
– Chị cứ tập sống như chính mình, từ từ quen ak. Hồi xưa em mắc cỡ đủ thứ, ngại lắm, bán hàng online mà chặn hết bạn học thầy cô luôn. Giờ gỡ chặn rồi. Hồi xưa đi đâu cũng khép nép, dần dần thấy cuộc sống đủ kiểu bế tắc nên em đổi style, làm cái em thích, từ chối cái em ghét. Cái gì em không muốn mà ép em là em chửi em đánh luôn, kiên quyết bảo vệ bản thân. Dần dần em thoải mái hơn, yêu đời hơn và trở nên khùng khùng như bây giờ nè.
Mấy bà hàng xóm còn đồn em kinh lắm. Qua miệng của người ta em thấy mình thiên biến vạn hóa luôn. Em mắc cười quá nên cứ để cho câu chuyện tiếp diễn để hóng
.

Ảnh: Chị Ngọc sửa lại màu cho tấm ảnh rồi nhận xét: Để lộ da thần thiếp cũng mắc cỡ nhưng thần thiếp cũng muốn phơi nắng nữa. Bên sức khoẻ bên phẩm hạnh khó quá ta”.
P/s: nói chuyện với các chị là cái nết em vậy đó, giỡn kinh lắm. Còn nói chuyện với các anh thì mỗi khi các anh giỡn, em chỉ nói ngắn gọn thôi: Biến!
Thế là em được các chị yêu mãi. 

Thật ra phụ nữ mà chịu quạy, chịu hư… thì đàn ông tuổi gì. Chủ yếu là nhận thức thôi.
