Tiếp tục chủ đề tâm trí và nhận thức.
Bài 4: Hầu hết các bạn đã từng đi xem phim. Khi đi, bạn rất hào hứng: bạn mặc quần áo đẹp, bạn mua bỏng ngô rồi ngồi cùng bạn bè. Ánh đen thay đổi từ sáng sang mờ rồi bật sáng. Mọi người im lặng vì bộ phim sắp bắt đầu.
Nếu bộ phim đó được sản xuất bởi một đạo diễn giỏi thì ngay khi nó bắt đầu, nó sẽ lấy nhận thức của bạn. Nhận thức của bạn sẽ di chuyển đến bất cứ nơi nào mà đạo diễn muốn, theo từng cảnh quay.
Bộ phim có thể bắt đầu khá yên tĩnh và sau đó, nó có thể trở nên rất thú vị. Thậm chí, có những tình tiết mạo hiểm, ly kỳ đến mức bạn nắm chặt lấy chiếc ghế và sợ hãi. Lúc đó, sự kinh hãi gần như xuất hiện tại chỗ ngồi của bạn.
Thế rồi đạo diễn đưa bạn đến một khu vực khác, một tình tiết khác, nơi người hùng đến để giải cứu. Đột nhiên, bạn lại cảm thấy thật dũng cảm và tràn đầy sức mạnh. Và sau đó, mối tình lãng mạn nảy sinh và bạn cảm thấy được yêu. Thậm chí, bạn có thể rơi nước mắt. Cuối cùng, bạn nhìn thấy hai từ trên màn hình và nó nói rằng phim đã kết thúc.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, bộ phim đã được thể hiện rất tốt. Đạo diễn có thể đưa nhận thức của bạn qua các khu vực khác nhau trong tâm trí và cho phép bạn trải nghiệm tất cả các trạng thái khác nhau đó. Đó rõ ràng là những gì bạn đã trả cho bạn. Bạn mua vé để có những trải nghiệm đó.
Điều này cũng xảy ra tương tự trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Hầu hết mọi người đã cho người khác (và những thứ xung quanh) di chuyển nhận thức của họ từ cái này sang cái khác, suốt cả ngày.
Một người thức sớm và nhìn cảnh người lớn đưa trẻ đến trường, ôm chúng, đưa chúng lên xe buýt…, bỗng nhiên trong họ cũng cảm thấy hạnh phúc theo. Họ cảm nhận được sự tuyệt vời như được ở bên gia đình.
Sau đó, bạn thấy một cảnh tượng vô ý thức đang diễn ra trên đường. Một người lái xe lạng lách hoặc một vụ đánh nhau…. bạn bắt đầu chuyển từ trạng thái hạnh phúc sang khó chịu. Sau đó, một người nào đó quên thực hiện lời hứa với bạn, và bạn cảm thấy thất vọng.
Rõ ràng, tâm trí bạn đang trong trạng thái hạnh phúc, giờ đã chuyển sang trạng thái khó chịu, buồn bã. Tình trạng này xảy ra hàng ngày và với hầu hết mọi người. Chúng ta đã vô thức cho phép người khác (hoàn cảnh bên ngoài) di chuyển và điều khiển nhận thức (cảm nhận) của chúng ta, từ cảnh này sang cảnh khác, từ trạng thái này sang trạng thái khác.
Đây là điều quan trọng mà bạn cần nhớ.
Và tôi có một điều muốn chia sẻ với bạn. Nó đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi. Nó cho tôi biết cách đối phó với nỗi sợ hãi, nó dạy tôi cách đối phó với sự lo lắng, căng thẳng và tất cả mọi thứ. Đó là: bạn có thể di chuyển nhận thức (cảm nhận) của bạn đến bất cứ khu vực nào của tâm trí. Bạn có thể di chuyển nhận thức đến khu vực vui vẻ hay buồn bã, yên tâm hay lo lắng…
Hàng ngày, ai đó hoặc điều gì đó bên ngoài bạn đang cố gắng kéo nhận thức của bạn đến một điều cụ thể. Vì vậy, bạn cần tự quyết định xem: bạn có muốn đi đến đó không?
Nếu bạn muốn làm chủ nhận thức của mình, bạn phải sử dụng sức mạnh ý chí và sức mạnh tập trung của mình. Bạn cần học cách phát triển những phẩm chất đó. Để làm gì? Để duy trì nhận thức ngay tại đây (bản thân này), thay vì để nó đi theo tình huống bên ngoài.
Điều quan trọng là: năng lượng của bạn đang chảy ở đâu thì sức khỏe cũng theo ở đó. Nếu nhận thức và năng lượng của bạn tập trung vào những điều tiêu cực thì bạn sẽ kiệt sức. Chúng ta là một năng lượng hữu hạn, vì vậy, chúng ta cần quyết định một cách có ý thức và khôn ngoan, xem chúng ta nên đầu tư năng lượng đó vào đâu. Hãy nhớ: nhận thức của bạn sẽ tạo ra dòng chảy năng lượng. Nhận thức của bạn di chuyển đến đâu thì năng lượng và sức khỏe sẽ theo đến đó.
Hãy để nhận thức của bạn đi đến sự phẳng lặng và mát mẻ để tiếp thêm năng lượng. Hãy học cách kiểm soát, theo dõi nhận thức của bạn, xem nó đang đi đến đâu trong các khu vực của tâm trí, xem nó đang đi đến khu vực vui vẻ hay đau khổ, bình an hay lo lắng…
Và những gì nó tương tác với bên ngoài cũng rất quan trọng. Tất cả đều phụ thuộc vào sự hiểu biết của bạn về nhận thức.
Bài 5:
Bữa tiệc ấy vui vẻ chứ?
Tiếp theo, hãy nghĩ về một chuyến du lịch gần đây nhất của bạn.
Bạn đã đi đâu? Đã làm gì? Ở đó thời tiết như thế nào? Lần đó, bạn mặc quần áo như thế nào? Bạn có còn nhớ không?