Y học ngày càng tiến bộ nhưng con người lại ngày càng bệnh tật.
Cuộc sống ngày càng tiện lợi nhưng con người lại căng thẳng như điên.
Người giàu có, ăn uống sung sướng cũng bệnh.
Người nghèo khó, ăn uống thiếu thốn cũng bệnh.
Rất hiếm những người khỏe mạnh thực sự – những người mà mỗi ngày mở mắt thức dậy, họ đều tràn đầy năng lượng và cảm giác như vừa mới được sinh ra.
Phổ thông thì phải thiết thực
Bây giờ, chương trình phổ thông đã nghiên cứu đến cấu tạo tim người và quá trình dẫn truyền xung thần kinh, thế nhưng, em trai mình, lúc bị đau bụng vẫn nhăn mặt, ôm bụng hỏi mình: “Hai ơi, bị tiêu chảy làm cái gì cho hết?”
Mình bảo: “Cưng kiếm trái ổi non, ổi chát á, ăn nửa trái hoặc một trái là hết. Không có trái thì hái hai ba đọt lá ổi non, nhai và nuốt cũng được”.
Nó ôm bụng làm theo, lát sau đã hết tiêu chảy, chạy nhảy tung tăng ngoài đồng.
Không chỉ tiêu chảy mà nhức răng, đau bụng kinh, giời leo (giời ăn)… cũng là những tình huống thường gặp ở lứa tuổi học sinh và chúng ta có rất nhiều bài thuốc hay.
Ví dụ như nhức răng (do sâu răng), bạn chỉ cần mua nụ đinh hương (trong tiệm thuốc Bắc, giá rất rẻ), đem 2 – 3 nụ giã nát ra rồi đắp vào cây răng nhức là xong.

Chỉ vài giây, thuốc sẽ gây tê cả cây răng và không còn đau nhức gì nữa. Hết nhức thì nhả ra. Cách này đơn giản, an toàn và lại hiệu quả. Quan trọng là: bạn không cần uống thuốc giảm đau với hàng tá tác dụng phụ.
Còn như giời leo, da bị phồng rợp, lan tùm lum… thì bạn lấy hạt đậu xanh, nhai cho nát nhão (ai nhai cũng được). Nhai xong thì thoa lên, mỗi ngày nhai và thoa 3 lần là hết (có người thoa 1 lần là hết). Không có đậu xanh thì nhai gạo cũng được (nhưng hạt đậu xanh sẽ cho hiệu quả cao nhất).
Với đau bụng kinh, nếu đau nhiều thì cần đến hiệu thuốc Bắc, bắt mạch để mua thuốc uống (nhưng mà nên mua dạng viên đã bào chế vì dạng viên sẽ hiệu quả hơn thuốc nước). Đừng uống thuốc giảm đau vì nó nhiều tác dụng phụ. Tôi biết rất nhiều cô gái đau đến chết đi sống lại nhưng những người làm cha mẹ chỉ biết ngồi đó, kêu “rán đi con”!
Đây là những kiến thức cơ bản nhưng lại rất cần thiết để sống. Vậy mà, chương trình phổ thông hiện nay lại bắt học sinh học đủ thứ chuyên sâu! Nào là động cơ khí đốt, nào là Logaric và đủ thứ triết lý vớ vẩn.
Trở thành nhà nghiên cứu làm gì khi cuộc sống cơ bản còn chưa đảm bảo được?
Bạn định đào tạo ra những người miệng đầy lý thuyết nhưng cái bệnh hôi nách của mình thì chữa mãi không xong ư?
Hay bạn định đào tạo ra những người miệng nói đạo lý nhưng lại sống như cái gì thì bạn biết rồi đấy!
Ngày nay, những người trưởng thành bảo sao giới trẻ bây giờ hời hợt quá, vô cảm quá. Sao bạn không tự hỏi: Bạn đã cho chúng học cái gì vậy? Bạn đã cho chúng tiếp xúc với những gì? Những kiến thức đó có thể rất hay nhưng chúng không cần thiết.
Tiền, sức khỏe và tâm hồn
Lẽ ra, chương trình học phổ thông phải có 2 môn sau:
Môn thứ nhất là “Sức khỏe và tâm hồn”. Môn này phải tìm những người có tài, có đức, có tâm để truyền cảm hứng cho giới trẻ chứ không phải nhồi sọ chúng bằng đủ thứ đạo đức. Bởi vì, nếu bạn cho một kẻ đồi bại giảng dạy đạo đức thì đứa ngu ngốc lại càng mê muội, đứa sáng suốt chỉ thấy buồn nôn.
Cần hiểu rằng: Giáo dục không phải kiến thức. Giáo dục là truyền cảm hứng để người học tự đi.
Môn thứ hai là “Quản lý tiền bạc” bởi vì suy cho cùng, tình cảm, tiền bạc và sức khỏe là 3 thứ ảnh hưởng đến bạn nhất.
Nhưng những kẻ đạo đức giả thì không thích nói về tiền. Với họ, “tiền bạc chỉ là vật ngoài thân”.
Nhưng bạn thử đụng đến một đồng của họ xem!
“Nghe đồn bản tính họ hiền
Cắn cơm không vỡ, cắn tiền vỡ đôi!”
Và những kẻ miệng cứ rêu rao “tiền không quan trọng” thì chắc chắn luôn, đó là những kẻ có gương mặt nhăn nhó nhất lúc hết tiền!
Vì vậy, “tiền rất hữu ích”. Đó là sự thật.
Và quản lý tiền là điều rất quan trọng. Tôi biết rất nhiều người – trong đó có tôi – sau khi ra trường thì càng ngày càng thiếu nợ. Hầu hết mọi người trong chúng ta rơi vào cảnh cháy túi cũng là vì dùng tiền không đúng cách. Cho mượn bị giựt, đầu tư bị lỗ, mua những thứ không cần thiết…
Khi chúng ta không thành thật với chính mình, rằng “tiền rất hữu ích” thì chúng ta sẽ không thể nào giàu có.
Ăn uống cực kỳ quan trọng
Nói tóm lại, giáo dục phổ thông không cần mổ xẻ tinh vi theo kiểu tim ếch có mấy ngăn, bởi vì những kiến thức đó nên dành cho những nhà sinh vật học. Kiến thức phổ thông phải là: cách ăn uống, cách vận động, cách thư giãn…
Đến đây, có người sẽ bảo rằng: mấy chuyện ăn uống, vận động và thư giãn thì có gì đâu mà nói!
Vâng, vì họ chưa nghe qua những vụ ngộ độc chết người vì ăn phải trái bầu đắng!
Họ chưa nghe qua những báo cáo về tình trạng suy thận, tử vong do uống quá nhiều nước.
Họ chưa bao giờ nghĩ rằng: những trò chơi bạo lực mà con họ đang giải trí, nó sẽ ảnh hưởng ghê gớm cỡ nào đến tâm lý sau này của chúng.
Hay như ngày nay, trên mạng nhan nhản những lời kêu gọi, đại loại như: “hãy uống nhiều nước”, “hãy chạy bộ”… Vì vậy, nhiều người tưởng rằng chạy bộ là khỏe mạnh, cơ bắp cuồn cuộn là khỏe mạnh…
Đây là những lời kêu gọi rất hời hợt và thậm chí gây hại. Bạn biết đấy, đã có nhiều trường hợp đột quỵ khi đang chạy bộ. Bởi vì, với những người đang mắc một số bệnh lý nền như bệnh tim, bệnh thận, cao huyết áp, tiểu đường… thì vận động quá sức sẽ rất dễ dẫn đến đột quỵ.
Với nước uống, bạn phải biết, nếu chúng ta uống quá nhiều nước thì thận sẽ suy, và nếu uống nhiều nước trong cùng một lúc thì sẽ bị ngộ độc nước. Bạn hãy để ý xem, có phải những lúc uống quá nhiều nước, bạn thường thấy mệt mỏi, buồn nôn, khó chịu, tim đập bất thường… không?
Uống nước đúng cách là mỗi ngày, tổng lượng nước bạn uống vào khoảng 1,5 – 2 lít nước, tuy nhiên, điều quan trọng là bạn cần chia thành nhiều lần uống, mỗi lần nửa ly, không được quá 1 ly.
Rõ ràng, có rất nhiều vấn đề mà khi không hiểu rõ, bạn sẽ tự giết mình. Đã có nhiều trường hợp giảm cân bằng cách uống nước thật nhiều và sau đó bị ngộ độc. Đã có nhiều trường hợp ăn quá no dẫn đến suy nội tạng, suy gan, mụn nhọt, bội thực…
Bạn thấy đó, đồ ăn và nước uống là hai thứ rất lành tính nhưng nếu chúng ta ăn sai cách, uống sai cách thì sẽ làm hại chính mình.
Bác sĩ tốt nhất là chính mình
Ngày nay, đa phần mọi người đều hời hợt với sức khỏe của mình. Nói đến đây, họ sẽ cãi: Tôi khám bệnh định kỳ rất thường xuyên, sao lại bảo là hời hợt?
Vâng. Bạn giao phó tính mệnh của mình cho bác sĩ, đó không phải là hời hợt ư?
Cãi nữa đi.
Bạn phải biết: Bác sĩ tốt nhất là chính mình. Cơ thể này mới là quyển y thư đồ sộ nhất.
Có những loại thuốc tốt những sẽ không hợp với cơ địa của bạn. Kể cả những sản phẩm từ tự nhiên thì chúng cũng không hẳn là tốt với bạn.
Không phải hễ tự nhiên là tốt đâu. Hãy bỏ cái quan điểm đó đi. Bạn phải biết, có rất nhiều vị thuốc có độc đến từ tự nhiên. Bạn biết cà độc dược chứ? Bạn biết xạ hương không? Và vị thuốc phụ tử nữa – tất cả đều thuộc nhóm thuốc có độc, bạn đã nghe qua chưa?
Tự nhiên chưa hẳn là tốt
Tự nhiên sẽ có những ưu điểm và khuyết điểm của nó. Ví dụ như trái dưa leo, trái bầu, trái bí… vốn dĩ là món ăn rất lành tính, đúng không? Tuy nhiên, nếu chúng có vị đắng thì bạn cần bỏ đi, bởi vì chúng có độc.
Hay như mật ong, nhiều người cho rằng nó tốt cho hệ tiêu hóa và giúp dưỡng da mặt, trị mụn rất tốt.

Nhưng bạn có biết, nếu dùng quá nhiều mật ong thì sẽ làm tổn thương Tỳ vị? Và nếu chế biến với nhiệt độ hơn 40 độ C thì nó sẽ sinh chất độc? Ngày nay, người ta chế ra những món như vịt quay tẩm mật, gà quay tẩm mật… và tưởng rằng “đại bổ” mà không biết rằng, mật ong gặp nhiệt độ cao đã bị biến chất mất rồi.
Với da, có những loại da sẽ kỵ với mật ong. Sau khi thoa lên, da sẽ bị mụn nhiều hơn, nhờn nhiều hơn.
Vì vậy, dù là một món ăn bổ dưỡng cỡ nào, tốt cỡ nào mà sau khi ăn vào, cơ thể bạn cảm thấy không khỏe, không nhẹ nhàng… thì bạn không nên ăn. Bạn phải là người cảm nhận và quyết định món ăn đó có tốt không, có dễ tiêu hóa không… chứ không phải nghe các chuyên gia quảng cáo rằng đây là sản phẩm tốt.
Cơ địa của mỗi người là duy nhất và chỉ khi bạn lắng nghe nó, bạn mới biết nó hợp với cái gì, cần cái gì và không cần cái gì. Đậu nành rất bổ dưỡng nhưng có người sẽ dị ứng với đậu nành – chỉ cần ăn một miếng tàu hũ thôi là nổi mẩn đỏ khắp người. Vậy đấy!
Cơ thể này là một bộ máy vi diệu và phức tạp. Bạn có thể đang ngồi yên nghỉ ngơi nhưng bên trong bạn; gan, thận và các tế bào vẫn đang hoạt động liên tục. Cho nên, chỉ khi bạn vào bên trong chính mình, bạn mới hiểu bạn, cả về cơ thể vật chất lẫn tinh thần.
Cẩn thận với thuốc
Thuốc uống cũng vậy. Bạn phải cẩn thận.
Điều đáng buồn là hiện nay, rất nhiều loại thuốc và thảo dược bị thổi phồng tác dụng. Đó là một sự đồi bại và thất đức, bởi vì rất nhiều bệnh nhân đã bị suy kiệt, thậm chí tử vong do uống nhầm thuốc. Nó không hẳn là thuốc độc nhưng nó là thuốc không đúng bệnh. Thuốc không đúng bệnh thì cũng như “thuốc độc”, bởi vì, lẽ ra, bệnh nhân có thể sẽ tìm được loại thuốc đúng bệnh nhưng vì tin vào những lời quảng cáo mà mua thuốc đó uống, khiến cho bệnh ngày càng nặng hơn.
Cho nên, tự bạn phải có kiến thức nhất định về thuốc để không bị mất tiền oan. Bạn bảo: tôi đâu phải là bác sĩ.
Vâng, nhưng mạng sống là của bạn, đúng chứ!
Và tiền là do bạn vất vả mới kiếm được, bạn đâu thể giao phó nó cho người khác một cách hời hợt, đúng không?
Trong khi đó, ngày nay, còn được bao nhiêu bác sĩ có tâm? Tôi hỏi thật đấy!
Chân lý chỉ là “vừa đủ”
Thuốc tốt, uống quá liều thì sẽ thành thuốc độc. Thuốc có độc, dùng với liều vừa đủ thì lại là thuốc tốt.
Ăn uống, nếu ít quá thì không đủ dinh dưỡng, nếu nhiều quá thì lại ứ trệ, béo phì. Cho nên người khôn ngoan chỉ ăn lưng bụng (gần no là ngưng).
Đắp mặt nạ, một tuần hai ba lần là đủ. Nếu lạm dụng, đắp nhiều quá thì da sẽ bị yếu, ngộp và trở nên mẫn cảm.
Tình cảm, yêu ít một chút thì sẽ lâu dài. Nồng nhiệt quá thường kết thúc sớm.
Cho đi cũng cần chừng mực. Nếu cứ cho đi vô điều kiện, không khéo sẽ trở thành ngu.
Người ta vẫn hay rao giảng “tình cảm đích thực là vô điều kiện”, đúng không?
Nhưng rồi như thế nào? Những người cho đi vô điều kiện là những người hay bị lợi dụng nhất. Đó không phải là từ bi, đó là mê muội.
Trong vũ trụ này, không có cái gì mà không cần điều kiện cả, ít hoặc nhiều, hợp lý hoặc quá đáng mà thôi. Mọi thứ đều có mối liên hệ ít nhiều với những thứ xung quanh.
Tình thương của cha mẹ đối với con cái cũng vậy. Cũng không phải là vô điều kiện. Nó chỉ là ít điều kiện thôi. Cho nên bạn đừng quá đáng.
Sự chịu đựng của cơ thể đối với tật xấu của con người cũng không phải là vô điều kiện. Đến khi nó chịu đựng không nổi nữa, bạn sẽ thấy khiếp sợ vì những căn bệnh bộc phát của mình.
Ngày nay, nhiều người liên tục nạp bia rượu và hóa chất vào mình vì họ thấy rằng cơ thể họ rất mạnh, không bị béo phệ hay mụn nhọt gì cả. Vâng, có thể cơ thể họ vẫn còn đủ sức để chống chọi. Nhưng rồi sẽ đến một ngày, cơ thể sẽ không cứu nổi họ, vì họ đang đầu độc cơ thể mỗi ngày mà!
Khi bạn biết thương cơ thể mình thì cơ thể sẽ cố gắng bảo vệ bạn. Một chiếc gai đâm vào da, chỗ ấy sẽ đau và đỏ ửng lên để báo cho bạn biết. Bụi bay vào mắt bạn, tuyến lệ sẽ tiết ra nước mắt để cuốn trôi đi.
Nhiều người bảo: giá như cơ thể này là mình đồng da sắt, không biết đau bệnh… thì tốt biết mấy!
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Giả sử đứt tay mà không đau, gãy tay cũng không đau… thì với tính khí bốc đồng của con người, lúc tức giận hoặc thất vọng, rất có thể họ sẽ xé cơ thể này ra mấy khúc.
Cho nên cơ thể này phải đau để bạn có ý thức trân trọng nó.
Sống khỏe và hạnh phúc, đơn giản nhưng ít ai làm được
Vốn dĩ con người chúng ta không cần dùng thuốc, bởi vì cơ thể đã có cơ chế tự bảo vệ chính mình. Dạ dày là nhà máy sản xuất dinh dưỡng, gan là nhà máy xử lý chất độc trong cơ thể, bạn biết chứ? Chỉ là chúng ta cứ sống sai cách, khiến cho các cơ quan nội tạng bị tổn thương. Thế là chúng ta phải dùng thuốc để sửa chữa.
Nhưng bạn cần hiểu rằng: nếu bạn chỉ dùng thuốc mà không thay đổi cách sống, bạn sẽ không thể nào khỏi bệnh hoàn toàn (có thể bệnh sẽ hết nhưng rồi cũng sẽ tái phát thôi).
***
Còn hạnh phúc, có khó để có được nó không?
Khó mà không khó. Bởi vì bạn có sẵn hoocmon hạnh phúc trong người. Chỉ là, bạn không thể điều khiển được nó, cho nên cảm xúc hạnh phúc của bạn vẫn còn lệ thuộc vào nhiều thứ.
Suy cho cùng, cảm xúc của bạn đều xảy ra bên trong bạn.
Bạn nhìn người đó, bạn hạnh phúc thì cảm giác hạnh phúc cũng xảy ra trong bạn.
Ai đó đối xử tốt với bạn, bạn cảm động thì cảm xúc ấy cũng chỉ xảy ra trong bạn.
Bạn ngồi một mình và nhớ về ai đó, dù họ không có ở đó nhưng bạn cũng thấy hạnh phúc lâng lâng. Cảm giác đó rõ ràng cũng diễn ra bên trong bạn.
Bạn bị lợi dụng, bị phản bội, bị sỉ nhục… và bạn đau khổ thì sự đau khổ ấy cũng chỉ diễn ra trong bạn thôi, không phải sao?
Ngay cả khi bạn quan hệ tình dục thì cũng chỉ có hai cơ thể đang cọ xát nhau. Về bản chất, bạn vẫn là một mình trong cơ thể này. Cảm xúc của bạn cũng chỉ xảy ra trong cơ thể bạn.
Có buồn không? Con người cô độc đến như vậy đấy!
Nhưng đó cũng là điều đẹp nhất. Bởi vì không ai có thể chạm đến bạn. Bạn hoàn toàn trọn vẹn với chính mình.
Bạn là một con người trọn vẹn chứ không phải đang thiếu một nửa và cần ai đó lấp đầy. Cảm giác “tôi còn một nửa ở đâu đó” chỉ là cái bẫy tâm lý, bởi vì rõ ràng, bạn từng là đứa trẻ 5 tuổi với cảm xúc hoàn toàn trọn vẹn. Lúc 5 tuổi, đâu có ai đau khổ vì không tìm thấy một nửa kia, phải không?
Sở dĩ, chúng ta yêu ai đó và chọn kết hôn là vì muốn có thêm một người bạn đồng hành. Đơn giản chỉ là một người bạn đồng hành.
Vậy mà, bao nhiêu người còn không làm được. Bởi vì họ mong rằng tình yêu phải là cái gì đó thật mãnh liệt, thật hấp dẫn; hôn nhân phải là cái gì đó thật hạnh phúc, thật trọng đại và toàn vẹn. Họ đặt ra đủ thứ kỳ vọng và rồi thất vọng.
Bởi vì bản chất của hôn nhân rất đơn giản: đó là có thêm một người bạn đồng hành. Ai hiểu được sự đơn giản đó thì sẽ hạnh phúc.
Ta trân trọng họ vì họ đã chọn ở bên ta. Còn mục tiêu sống thực sự của ta không phải là họ mà là trải nghiệm sự sống này – cùng họ – hoặc một mình. Như thế nào thì ta cũng hài lòng, hạnh phúc.
***
Vậy thì bây giờ, bạn đã nhận ra bạn có một cơ thể của riêng mình. Hãy hạnh phúc vì điều đó.
Dù bạn ở một mình hay ở bên cạnh ai thì bạn cũng trọn vẹn là mình. Mỗi sáng thức dậy, bạn thấy mình hoàn thiện hơn và hạnh phúc như vừa mới được sinh ra.
Cuộc sống này, có người sẽ chọn kết nối với con người, có người chọn kết nối với động vật, có người chọn kết nối với cỏ cây, cũng có người chọn kết nối với chính mình. Thế nào cũng tốt cả.
Chỉ cần bạn làm chủ được cảm xúc của mình thì dù bạn có chơi với ai, bạn cũng không đau khổ.
Chỉ cần bạn hiểu rằng cảm xúc đến từ bên trong bạn, bạn sẽ dần dần làm chủ được nó.
Bạn có thể ngồi đây và bắt đầu cảm thấy rất sung sướng.
Bạn cũng có thể ngồi đây và bắt đầu cảm thấy rất đau khổ.
Bạn có thể ngồi đây và cảm thấy hồi hộp, sợ hãi.
Bạn có thể tạo ra bất cứ cảm xúc nào mà bạn muốn. Rõ ràng là vậy.
Vậy, bạn muốn tạo ra cảm xúc nào cho mình?
Bạn muốn tạo ra sự dễ chịu hay khó chịu?
Nếu bạn dễ chịu trong suốt 24 tiếng, bạn sẽ thấy điều kỳ diệu xảy ra. Sức khỏe và tinh thần của bạn đều được cải thiện.
Ngược lại, nếu bạn cáu gắt suốt 24 tiếng, bạn sẽ mệt cả thể chất lẫn tinh thần. Và nếu bạn cứ nổi khùng nổi điên từ tháng này qua tháng nọ thì một lúc nào đó, bác sĩ sẽ đến và dẫn bạn đi.
Cho nên, muốn khỏe mạnh về thể chất lẫn tinh thần, điều đầu tiên là tâm trí bạn phải dễ chịu.
Thứ hai, có bệnh thì phải chữa, có tật thì phải sửa. Bạn không thể ngồi đó kêu “Chúa ơi, hãy giúp con khỏi bệnh”. Nếu bạn tin là có Chúa, bạn phải hiểu rằng Chúa là đấng sáng tạo chứ không phải người quản lý. Đừng ép Chúa phải gánh tất cả trách nhiệm. Bạn mới là người quản lý và chịu trách nhiệm cho đời bạn.
Nếu bạn bệnh, bạn không thể ngồi đó gắng gượng bởi vì có một số bệnh sẽ dẫn đến tử vong nếu không điều trị kịp thời. Bạn chỉ có một cái mạng thôi nên bạn đừng mạo hiểm như thế. Mặt khác, trong lúc điều trị, bạn giữ tâm trí tích cực, đầy niềm tin rằng bạn sẽ khỏi bệnh… thì sẽ hỗ trợ rất nhiều.
Thứ ba, để duy trì cơ thể khỏe mạnh, bạn cần duy trì trạng thái “vừa đủ”. Bí kíp đơn giản vậy thôi.
Ăn uống vừa đủ.
Làm việc vừa đủ.
Nghỉ ngơi vừa đủ.
Bạn biết đấy, siêng quá cũng bệnh (vì suy nhược), lười quá cũng bệnh (vì máu huyết không lưu thông).
Ăn thiếu thốn cũng có hại và ăn phủ phê cũng có hại.
Giải trí vừa đủ thì tốt còn giải trí suốt ngày thì sẽ trở thành vô dụng.
Cho nên, giây phút bạn nhận ra tất cả bệnh tật đều do mình, tất cả cảm xúc đều do mình, bạn sẽ thở phào nhẹ nhõm!
Thì ra, cuộc sống này đơn giản đến vậy!
Vậy mà bao lâu nay, mình cứ làm cho nó phức tạp lên!
***
Chào bạn. Mình là Nhi, người viết bài này, cũng là admin của kênh Youtube Phụng Nghi Đồng Tuyết Nhi.
Bạn có thể liên hệ mình qua sdt 0979 254 124.
Bạn cũng có thể thưởng cho mình ly sữa để tiếp tục viết văn qua stk Agribank 1800 259 157 122 (Đồng Tuyết Nhi).
Cảm ơn bạn.
Xem thêm: Những bài giảng hay nhất của Sadhguru