Làm sao để phá vỡ nghiệp?
Sadhguru khuyên chúng ta nên nhìn mọi thứ bằng đôi mắt “giống như chúng ta là mẹ của thế giới”, mục đích là gì?
Là để phá vỡ cấu trúc nghiệp của bạn.
Giống như con chim bị nhốt trong lòng phá vỡ các thanh sắt, vượt ra khỏi cái khung số mệnh định sẵn và trở thành người làm chủ cuộc đời mình.
Ví dụ nhé. Trước đây, mình rất ghét ca sĩ Khởi My. Mình chưa gặp Khởi My bao giờ, cũng không nghe hát, không xem show diễn, không biết giọng của cô ấy thế nào… nhưng hễ nhìn thấy Khởi My trên mạng là ghét vô cùng, tắt ngay. Thậm chí, chỉ cần em mình nhắc tên Khởi My thôi là mình là đã chịu không nổi. Mình cũng không bao giờ nói cái tên đó và ghét đến độ nếu mình muốn nhắc cô ấy, mình sẽ nói với em mình là “nhỏ ca sĩ mà tao ghét nhất á”, là em mình hiểu.
Thật vậy, mình vô duyên vậy đó và mình cũng không biết tại sao lại như vậy.
Sau này, mình nhận ra: có lẽ đó là những cảm xúc mà mình đã tích lũy từ nhiều kiếp trước, khiến cho bây giờ, mình thấy Khởi My thôi là đã khó chịu tột cùng, không cần lý do.
Rất may là bây giờ, mình không còn khó chịu như trước.
Mình tự nói: thôi kệ đi, cứ xem như Khởi My là con của mình đi, và mình làm mẹ thì không được vô duyên như vậy. Con mình mà. Phải chúc phúc cho nó chứ.
Lẽ ra là mình rất ghét nhưng mình lại không ghét. Mỗi một lần vượt qua sự cưỡng chế đó, mình bắt đầu trở nên ý thức hơn. Sadhguru khuyên chúng ta dù đói cũng hãy đợi 2 phút rồi hãy ăn, mục đích là để chúng ta vượt qua sự cưỡng chế của cơn đói đó, dần dần trở nên ý thức.
Một ví dụ khác, khi bạn bị người yêu phản bội, thường thì bạn sẽ đau khổ vật vã và tìm cách trả thù (vì đó là cách mà nghiệp hoạt động – ký ức hoạt động – cảm xúc mất mát, hụt hẫng – khiến bạn khốn khổ). Nếu bạn như vậy, bạn chưa thoát khỏi nghiệp. Bạn đang bị chi phối bởi nghiệp và hành động theo nghiệp.
Cách phản ứng thứ hai là thay vì đau khổ với nó, bạn chấp nhận nó, bởi vì họ là người như vậy. Họ đã dừng lại nhưng bạn sẽ bước tiếp cuộc đời mình. Khi đó, bạn đã phá vỡ nghiệp theo hướng tốt hơn (mặc dù nghiệp thì không có tốt xấu, nhưng để dễ hiểu, chúng ta sẽ tạm dùng hai từ này).
Và có một cách phản ứng khác nữa, đó là xem họ như con của bạn. Bạn tự nhủ: “uhm, nó bên cạnh ai cũng được, dù sao thì tụi nó đều là con cái của mình”. Khi đó, bạn không cần phải ghen tuông đau khổ nữa. Hãy tự nhắc mình câu nói này: Tụi nó đều là con của mình mà.
Khi đó, bạn tự nhiên gỡ được gánh nặng và trở nên thanh thản, nhẹ nhàng.
Sadhguru khuyên chúng ta nhìn cuộc đời bằng đôi mắt của “một người mẹ” chứ không phải đôi mắt của ông chủ, của kẻ chinh phục… là để chúng ta chuyển hóa tốt hơn, vị tha hơn, dịu dàng hơn, hướng thiện hơn.
***
Người ta nói rằng mạnh mẽ là nhìn đời bằng đôi mắt sắt đá.
Không! Bạn phải trưởng thành, trở thành một người mẹ, dịu dàng ôm lấy thế giới này.
Nếu bạn nhìn đời bằng đôi mắt sắt đá, người lạnh lẽo đầu tiên sẽ là chính bạn.
***
Đành rằng, nếu ai đó đang muốn giết bạn, hãm hại bạn thì bạn phải làm gì đó để xử lý tình huống đó (chứ không phải ngồi đó từ bi).
Nhưng nếu như đến mức độ phải sống còn thì bạn không cần phải căng thẳng lên, dựng hàng rào phòng vệ. Khi bạn đang an toàn, bạn không cần thiết phải mang theo dao. Hãy chọn cho mình cách sống thoải mái nhất, tận tâm nhất. Khi mọi việc đều đã tận tâm rồi, bạn sẽ sống hết cuộc đời của nó, không có gì hối tiếc nữa!
***
Cách tốt nhất để đối diện với thế giới này, không gì hơn, chính là: nhìn mọi thứ với cái nhìn của một người mẹ.
Để thế giới hạnh phúc hơn, nhưng trước tiên là chính bạn hạnh phúc hơn.
***
Ngày tháng sau này, dù như thế nào, hãy chọn hạnh phúc nhé!