Em gái mình đứng trước gương và nói với mình: Chị Nhi ơi, hình như em hết ăn mặn được rồi. Em chợt nhận ra em ăn hột vịt xong, bây giờ trong người em mắc ói lắm luôn.
Mình bắt tay nó và mỉm cười với nó bằng nụ cười bí hiểm: “Chào mừng cưng đã đến với thế giới của những đứa ăn chay không phải vì tu hành kaka”.
***
Vậy đó, một ngày nào đó vào năm 14 tuổi, mình phát hiện ra mình ăn mặn hết được. Cứ ăn là ói chết đi sống lại.
Mình nhận ra cơ thể mình chỉ chịu thực vật. Khi ăn thực vật thì cái bụng mình ổn. Tiêu hóa nhẹ nhàng.
Sau này, đọc tư liệu mới biết cơ thể chỉ cần 1,5 – 3 tiếng là tiêu hóa xong trái cây, 24 – 30 tiếng là tiêu hóa xong ngũ cốc nhưng phải mất đến 52 tiếng mới tiêu hóa xong thịt.
Thì ra, hệ tiêu hóa của mình thích sự nhẹ nhàng nên chỉ muốn nhận rau củ trái cây. Nó đã chọn như vậy thì mình phải tôn trọng nó thôi, chứ chống lại nó cũng có được đâu kaka.
Mình có một đứa bạn, mỗi lần nó ăn cá trê chiên chấm nước mắm gừng là nó hạnh phúc lắm (vì đó là món yêu thích của nó). Nhưng lần nào cũng vậy, hễ ăn xong bữa cơm là nó buông đũa, chạy vào nhà vệ sinh, móc cổ ói ra cho bằng được. Ói hết mới thôi, ói chưa hết là đứng đó hoài.
Mình có một bà hàng xóm, mấy chục năm ăn mặn không sao, tự nhiên bây giờ hết ăn mặn được, chuyển sang ăn chay ngon lành.
***
Trong mắt mọi người thì ăn chay là kham khổ, là gò ép cơ thể, là trái tự nhiên… nhưng trong mắt những người như mình, ăn chay lại là một lựa chọn hết sức tự nhiên.
Mình có ép cơ thể gì đâu. Cơ thể nó thích thế nào thì mình làm thế đó. Khi nào nó muốn ăn mặn thì mình sẽ ăn mặn, không có gì là gò ép cả.
***
Nhiều người thấy mình ăn chay thì bảo: Mày không ăn thịt thì làm sao có sức, làm sao đủ chất?
Ồ, nhưng mà con trâu, con ngựa cũng chỉ ăn cỏ thôi. Tụi nó không chỉ có sức mà còn có cơ bắp vạn người mê nữa.
***
Cho nên, nếu ăn thịt là đúng đắn thì ăn chay cũng không sai, được chứ!
Chỉ cần sau khi ăn xong, cơ thể cảm thấy dễ chịu là được.
***
Ai đó đã nói với mình rằng: lắng nghe cơ thể là lựa chọn khôn ngoan nhất, bởi vì cơ thể linh diệu hơn chúng ta vẫn nghĩ.
Nếu bạn không tin, bạn hãy thử làm thí nghiệm này:
Bạn ngồi trên ghế, nhắm mắt lại, thở bình thường.
Sau đó, bạn khép nhẹ các ngón tay lại và để hai bàn tay xuống đùi (mỗi bàn tay úp trên một đùi). Lúc này, bạn để ý hơi thở. Nó sẽ diễn ra theo một cách nhất định.
Sau đó, bạn từ từ lật hai bàn tay lên. Lúc này, bạn sẽ thấy hơi thở của bạn diễn ra theo cách khác.
Cơ thể này tinh tế đến như vậy.
Vậy mà bao nhiêu người, bằng những kiến thức đã được học, họ nhất định cho rằng ăn cái này mới tốt, ăn cái kia mới tốt. Thật ra, ăn cái gì mà cơ thể thấy nhẹ nhàng, dễ chịu thì cái đó là tốt. Đơn giản vậy thôi.
***
Cho nên, nếu bạn thấy trong người cứ mệt mỏi, uể oải, nặng nề mà không tìm ra nguyên nhân bệnh lý thì hãy thử, đổi thức ăn xem. Ăn từng món và cảm nhận xem, sau khi ăn, cơ thể dễ chịu với món nào, khó chịu với món nào. Điều này mất thời gian nhưng lại rất cần thiết.
Bởi vì, rất có thể bạn đã nạp nhiên liệu sai cách nên bộ máy này mới trục trặc.
Như mình, mặc dù mình không có sức lực như người ta nhưng về cơ bản thì mình khỏe mạnh. Khỏe mạnh là mỗi ngày thức dậy, trong lòng trào dâng một cảm giác toàn vẹn về thể chất lẫn tinh thần.
Cho nên, mình có thể không khiêng nổi cái sọt quần áo 10 kg nhưng chiều chiều, mình có thể bưng thau đất 30 kg để trồng cây.
Và mình đi bộ 500 m là mệt nhưng nếu bị chó rượt thử xem, đố bạn chạy lại mình!
***
Một điều nữa là: không phải rau củ quả nào cũng tốt cho cơ thể bạn.
Người ta bảo ăn bí rợ tốt lắm nhưng mình ăn canh bí rợ là mắc nghẹn, chướng bụng, tưởng chừng sắp chết đến nơi. Chấp nhận thôi. Cơ thể này không thích bí rợ thì mình chiều nó vậy.
***
Cho nên, mình rất là chiều chuộng mình.
Có khi đi chợ mua một đống bánh trái, về ăn mấy miếng tự nhiên không muốn ăn nữa. Thế là bị chửi.
Mình bảo: Lúc mua thì con thích lắm nhưng bây giờ, tự nhiên con ăn một miếng là không muốn ăn nữa. Con chắc chắn luôn, nếu con ăn thêm một miếng nữa là ói liền.
Mẹ mình lắc đầu, thở dài.
– Mày không ăn thì tao ăn. Con cái gì nó ngu thiệt chớ!