Hôm bữa, mình đang ngồi chơi thì vô tình, một con bươm bướm từ đâu bay lại. Mình thì thích hoa cỏ ong bướm nên mình ngẫu nhiên giơ tay ra, không ngờ nó đậu lên thật. Lúc đó, mình ngạc nhiên và thích lắm. Thế là mình ngồi chơi với nó. Mình ngắm nó và thắc mắc: mình mới đi trồng cây xong, mồ hôi đầy người, tại sao nó lại chịu đậu nhỉ? Người ta nói bươm bướm thích hoa thơm và màu sắc sặc sỡ, còn hôm đó, mình mẩy mình như ăn mày vậy. Cái tay dơ chưa kịp rửa nữa.
Thấy nó đậu dễ thương nên mình cũng không đuổi. Nhưng ngồi nhìn nó hoài cũng chán, mà nó đậu hoài cũng chán nên nó bay. Nhưng rồi nó cứ bay vòng vòng hoài, thế là mình kêu nó thử. Mình kêu chơi nhưng nó đậu lại thiệt. Lúc đó mình ngạc nhiên nhưng mình nghĩ là trùng hợp thôi. Thế là mình lại ngồi chơi với nó tiếp.
Lát sau nó bay. Mình kêu thử một lần nữa, không ngờ nó đậu lại một lần nữa. Lúc đó mình bất ngờ và tự hào lắm. Mình còn tưởng mình có tài thu hút bươm bướm nữa chứ.
Bạn biết đó, con người rất thích phép màu, rất thích những năng lực mà người thường không làm được.
Nhưng rồi cuối cùng nó cũng bay.
Mấy ngày sau, hễ thấy bươm bướm là mình lại gọi thử, tiếc là không con nào đậu lại. Chúng có những việc riêng của chúng. Chúng bay xung quanh mình, chơi với những cái cây mình trồng. Mình đuổi theo chúng suốt cả buổi nhưng cũng không có con nào chịu ngó ngàng tới mình. Mình hơi hụt hẫng và thất vọng. Vậy mà mình cứ tưởng mình có siêu năng lực.
Sau vài lần gọi bướm, bướm vẫn bay… thì mình nhận ra: chỉ một con bướm vô tình đậu lại nhưng lại khiến mình nuôi nhiều ảo mộng như thế. Nếu lần nào gặp bươm bướm bay, mình cũng chờ nó đậu lên tay mình… thì thật là ngốc. Không khéo còn bị nói là khùng nữa.
Thuyết cơ học lượng tử nói rằng bạn có thể đi xuyên qua một bước tường nhưng tỉ lệ thành công chỉ là một phần triệu triệu, thậm chí nhỏ hơn. Nhưng trước khi có thể xảy ra điều đó, bạn sẽ bị bể đầu.
Tại sao con người ta lại thích phép mầu?
Bạn biết đó, cơ thể vật chất này có thể sống được là nhờ có năng lượng. Năng lượng đi vào cơ thể thì chúng ta sống. Năng lượng ra khỏi cơ thể thì chúng ta chết.
Và phép thuật, tà thuật, bùa ngải, gọi hồn hay trường sinh học nhân điện… đều là những thủ thuật dùng năng lượng. Nếu bạn dùng nó đúng cách thì bạn sẽ bị tiêu hao một lượng năng lượng nhất định. Nhưng nếu bạn dùng nó sai cách, ví dụ như để hại người, để chuộc lợi cho bản thân… thì nó sẽ tiêu hao nhiều năng lượng hơn rất nhiều.
Và bạn biết đó, cơ thể chúng ta là một cơ thể năng lượng và nó là thứ làm nên sự sống của chúng ta. Vì vậy, nếu chúng ta sử dụng nó quá nhiều mà tích lũy nó quá ít thì chẳng khác gì chúng ta đang tự rút ngắn tuổi thọ của mình.
Đó là lý do vì sao ngày xưa người ta hay nói: những người làm nghề thầy bói đều bị lời nguyền, hoặc là nhà nghèo, hoặc là bệnh tật, hoặc là tai nạn… Vì vậy mà nhiều người làm thầy không dám lấy tiền bạc của người khác, họ chỉ xem chỉ tay, xem số mệnh, xem tiền kiếp… một cách miễn phí mà thôi.
Họ nói: nếu họ lấy tiền hoặc trái cây của người khác tặng là tối đêm đó họ sẽ bị quả báo ngay: bị bẻ cổ, bị móc họng, bị này bị nọ…
Vì sao? Vì những nguồn năng lượng đang hỗ trợ họ biết rằng: khi bạn dùng năng lượng để thu lợi cho mình, cái giá phải trả là rất đắt.
Khi bạn nói những điều sai trái hoặc làm những điều sai trái, bạn sẽ phải trả giá. Khi bạn cảm nhận sai, bạn cũng sẽ trả giá. Và khi bạn dùng năng lượng sai cách thì bạn sẽ trả giá rất nhiều.
Và tác động của năng lượng mạnh hơn bạn nghĩ. Nó là thứ làm nên sự sống này, cũng là thứ quyết định sinh tử của bạn.
Vì vậy, nếu một phút giây nào đó bạn thấy mình có thể sử dụng năng lượng thì phải phải cẩn trọng. Hãy dùng nó để hạnh phúc thay vì dùng nó để khoe khoang, kiếm tiền hoặc làm những việc vô nghĩa khác.
Nếu bạn có thể tạo ra một nghiệp tốt cho năng lượng của bạn, nghĩa là bạn dùng năng lượng đó để hạnh phúc… thì nó sẽ tạo tiền đề hạnh phúc cho dòng chảy nghiệp của bạn.
Đối với chuyện gọi bươm bướm, mình tự nhiên thấy sợ: nếu mình đã vô tình dùng năng lượng để gọi nó và thành công thì mình đã tự làm tổn thọ mình.
Nhưng mình nghĩ lại: có thể chỉ là trùng hợp thôi, hoặc con bướm đó đặc biệt thích hơi người.
Bây giờ, bướm vẫn bay xung quanh nhà mình và mình nhìn bay, như vậy thôi. Không mong cầu nữa. Bầu trời này là của mình, nó ở trong bầu trời này thì nó đậu trên cây hay đậu trên tay mình cũng đâu có gì khác biệt!
***
Chào bạn, mình là Nhi, người viết bài này và cũng là admin của kênh Youtube Đồng Tuyết Nhi.