Trên mạng, mọi người bảo trong muối iot không có iot, thật ra là có, người ta thêm vào khá nhiều so với muối hạt tự nhiên ak (muối hạt tự nhiên rất ít iot). Cái này tra Google là ra.
Tiếc là: lượng iot có trong 2 loại muối này đều bị hao hụt dần theo thời gian (do gió, ánh sáng – nhiệt độ lúc phơi muối và cất trữ, áp suất không khí…) nên có khi muối tới tay bạn thì không còn iot nữa (ít đến mức không đáng kể).
Và cả 2 loại muối đều hao hụt.
Đành rằng ở nhiệt độ 184 độ C, iot mới thăng hoa thành chất khí, tức là bốc hơi bay mất, nhưng ở nhiệt độ thường, nó cũng sẽ bốc hơi dần, bởi vì một chất có thể bay hơi chậm ở nhiệt độ thấp hơn nhiệt độ mà nó thăng hoa (từ thể rắn thành thể khí), chỉ là nó bay hơi chậm thôi.
Ví dụ như nước, bạn đun sôi thì nó bốc hơi nhanh, nhưng bạn không đun, bạn đổ ra sàn thì từ từ nó cũng bay hơi và khô.
Iốt cũng vậy. Ở nhiệt độ thường từ 25 – 40°C, một lượng rất nhỏ iot vẫn bay hơi từ từ, không cần phải nóng tới 184°C mới bắt đầu bay hơi.
Như vậy, cả muối hạt và muối iot, nếu mở bọc, có không khí lọt vào, để lâu hoặc để ở nơi có ánh nắng và gió thổi thì đều bị hao hụt dần.
Còn như mọi người thấy ông bà xưa hay bỏ buối trong chum, hũ sành… rồi đậy kín thì không phải là tránh nắng, không phải sợ iot bốc hơi đâu.
Thực ra là sợ gió vô, sợ không khí ẩm vô thì muối nó chảy ra nước á. Sợ hao muối á. Và khi muối bị chảy nước, người ta lại đem ra nắng phơi cho nó khô lại. Chứ sợ nắng cái gì mà sợ nắng! Dân làm muối họ phải phơi nắng mới ra muối á.
Giải pháp của mình là: – Hoặc là chỉ dùng muối hạt, hoặc là dùng kết hợp cả 2 loại muối, bởi vì:
Muối hạt thì ít iot hơn, rất rất ít, nhưng bù lại, vì chưa tinh luyện nên nó có nhiều khoáng chất tự nhiên như magie, kali, canxi… và nó gần với trạng thái tự nhiên hơn. Muối hạt có tính Dương cao. Người ta làm thuốc, đắp bó rang chườm các kiểu… là dùng muối hạt.
Muối iot đóng gói có thể vẫn còn một ít iot (vì người ta cho vào nhiều, hao hụt thì vẫn còn tí tí, an ủi được, còn lỡ hao hết hoặc bản chất nó không có thì thôi, nhưng phải chọn loại tốt, KHÔNG CHỌN LOẠI MUỐI MÀ CÁC HẠT ĐỀU RỜI NHAU vì nó có thể chứa chất chống vón cục hoặc chất bảo quản).
– Trong chế biến: Chế biến xong mới nêm muối (để đỡ hao hụt lượng iot còn lại). Thỉnh thoảng ăn trái cây chấm muối cho nó điệu nghệ.
– Và cách này ổn hơn, đó là: Bổ sung thêm iot bằng các món khác (giàu iot) như: rong biển tươi (trong tảo bẹ cao nhất), cá biển, rau dền, nấm mỡ, súp lơ, rau chân vịt, rau cần, cải thảo, trứng gà vườn…
Nhưng không phải ai cũng cần bổ sung iot đâu. Dân miền biển ăn cá biển suốt nên đủ iot rồi, cố ăn nữa là thừa, là sụt cân, tim đập nhanh, buồn nôn, miệng có vị kim loại, sưng môi và mặt, phát ban…
Muối nói chung cũng vậy. Dân ngồi văn phòng, những người ít vận động tay chân – ít đổ mồ hôi thì cần hạn chế muối, vì ăn nhiều là nó phù nề chóng mặt, mệt mỏi lừ đừ ngay.
Còn như ông bà xưa làm việc vất vả, nhiều người có thói quen nêm khá mặn, nhiều muối nhưng khi làm việc thì đổ mồ hôi, muối nó thoát ra theo nên mồ hôi có vị mặn. Thế là họ không bị thừa muối. Họ khỏe mạnh rắn rỏi.
Thiếu muối cũng dở mà thừa cũng dở.
Viết tới đây thấy nhớ ngày xưa quá. Và thấy thương ông bà mình ngày xưa nữa.
“Muốn no thì phải chăm làm
Một hạt thóc vàng, chín giọt mồ hôi”.
Nhờ thế mà họ khỏe mạnh, ít bệnh.
Ngày nay, thế hệ con cháu sống trong sung sướng nên bạc nhược ý chí, ít đổ mồ hôi, cho rằng làm việc tay chân là thấp hèn, ngồi máy lạnh mới sang… nên máu huyết kém lưu thông. Yếu ớt. Đầy bệnh.
Lại được tẩm bổ thêm nhiều hóa chất độc hại và lối sống xả láng nên thoái hóa cả một thế hệ.
Không phải ai cũng vậy, nhưng phần nhiều là vậy.
Đôi khi tiện lợi quá cũng không tốt.
Đôi khi tiến hóa chậm lại một chút, lại hay, vì khi mức độ tiến hóa không đi cùng mức độ nhận thức thì sẽ thành quái thai, chứ không phải là tiến bộ.