Hồi nhỏ tui hay tự hào là đứa dễ ăn, dễ nuôi, món khó ăn cỡ nào tui cũng ăn được. Tui ăn được rất nhiều luôn, ăn gì cũng ngon nhưng quái lạ là tui bệnh liên miên từ nhỏ tới lớn, lại bị mụn, béo phì (hồi xưa tui 63 kg ak – tui cao m6, ăn chay luôn ak). Kaka.
Hồi nhỏ tui hay cười dì của tui là Thúy Nga (bằng tuổi, bạn chơi từ nhỏ). Thúy Nga kén ăn, dưa hấu cũng không biết ăn, tui hay cười vô mặt và nhét miếng dưa vào miệng Thúy Nga. Thúy Nga cản tui, đẩy tui, đòi đánh tui, tui cười ha hả, bảo là dưa hấu mà cũng không biết ăn, ngon muốn chết. Kết quả là: Thúy Nga lớn lên khỏe mạnh ngon lành, rất hiếm khi bị bệnh.
Sau này, đâu đó nhận ra kén ăn đôi khi không phải là xấu. Chảnh mới xấu chứ kén ăn không xấu.
Ví dụ nha, bạn chê món này nhìn ghê, món kia quê mùa… và bạn không ăn. Bạn chỉ muốn ăn sơn hào hải vị… thì đó là xấu.
Nhưng nếu bạn tự nhiên cảm thấy không thích một món nào đó, cảm thấy cơ thể không ổn khi ăn nó… thì đó là cơ thể của bạn đang nhắc nhở bạn, rằng bạn không hợp với món đó. Nếu bạn cố chấp ăn hay cố gắng ăn thì sẽ khó hấp thu, dị ứng hoặc thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng.
Người khác thấy dưa leo (dưa chuột) rất tốt nhưng tui ăn vào lại khó tiêu.
Bây giờ, dần dần tui trở thành đứa khó ăn nhất nhà, bởi vì khi tui cảm nhận chính mình nhiều hơn, tui nhận ra có rất nhiều món mình không thích nữa.
Tui đi Ấn và nhịn đói suốt 5 ngày vì không ăn được các món Ấn.. Hiển nhiên, nếu không ăn món Ấn là chết thì tui sẽ ăn
, ăn để sống, nhưng nếu tui có lựa chọn khác thay thế thì tui sẽ nhịn. Hơi đói thôi
.


Vậy 5 ngày đó tui sống bằng gì? Tui uống nước ép, ăn mì gói, ăn trái cây và kem, kết quả là về VN bị nóng trong người do ăn quá nhiều đồ nóng
.

Bây giờ, tui sống theo kiểu không có kế hoạch gì cả. Tui đi ra chợ, ghé sạp đồ ăn, cảm thấy thích món nào thì sẽ mua món đó. Thỉnh thoảng tui cầm lên và ngửi để xem mình có thích mùi này không, tất nhiên người ta tưởng tui khùng, không sao cả.
Hôm nay, tui không ăn được những món trước đây tui thích nữa. Ngược lại, có những món trước đây tui không thích, nay lại thấy thích.
Và trong đó có 1 món mà tui luôn thích ăn mỗi ngày, đó là bún riêu chay.
Kết quả là: mấy cái khác chưa nói, nhưng tui không còn gặp các vấn đề về tiêu hóa nữa, cảm giác những món cơ thể thích ăn, ăn vào rất nhẹ bụng, dễ tiêu, êm nhu.
Cái cảm giác mình tiêu hóa tốt thức ăn thực sự rất tốt. Và được ăn món mình thích thực sự rất hạnh phúc.
Lưu ý: người tiểu đường và béo phì có xu hướng thèm ngọt, nên có thể dùng đường cỏ ngọt hay lá cỏ ngọt (rẻ hơn) thay thế vì nó không calo, không gây tăng cân và cũng không làm tăng đường huyết. Đường cỏ ngọt thì lên mạng mua nha, tui không có bán.
Còn ai thèm béo thì có thể ăn chất béo từ dừa, đậu phộng, mè và trái cây béo. Nhưng tốt nhất là uống nước chanh
mỗi ngày nửa trái để bớt cảm giác thèm béo và ngừa ung thư.
