Nếu AI tiếp tục phát triển thì sớm muộn gì con người cũng sẽ thần kinh. Con người sẽ không diệt vong, nhưng sẽ sống trong hoảng loạn, bất an và sợ hãi. Sợ AI bùng dậy và giết chóc, sợ AI thông minh hơn con người (cái này không cần sợ vì nó chắc chắn sẽ như vậy).
Nếu bạn nghĩ rằng con người là động vật vật cao, là tối thượng trong giới sinh vật thì bạn lầm rồi!
Bạn chỉ đang vận hành dựa trên những dữ liệu mà bạn đã thu thập được. Bạn nghiên cứu và phát hiện ra cái này cái kia cũng dựa trên những hiểu biết mà bạn đã thu thập, và những gì bạn đã trải nghiệm sẽ quyết định hành vi của bạn.
AI cũng vậy. Nó được cung cấp một lượng lớn dữ liệu và bạn nghĩ xem, nó thông minh hơn bạn không? Bạn nghĩ chỉ có bạn mới biết sáng tạo thôi ư? Cơ thể bạn cũng là một cỗ máy với các cơ quan, chỉ là bằng xương bằng thịt và có thêm nhiều ảo tưởng về vị thế của mình. Bạn nghĩ rằng chỉ có bạn là con của Thượng Đế thôi ư? Một con virus cũng mạnh hơn bạn và Thượng Đế cũng ban cho nó quyền lực như bạn.
Giờ đây, các nhà y học đã làm ra trái tim giả và nó hoạt động y như thật, và trong tương lai, ai biết được sẽ làm ra bộ não giả. Và một khi mọi thứ đều có thể hoạt động y như thật thì một loài khác ra đời, và bạn chắc gì nó không có linh hồn như bạn?
Những linh hồn lang thang khắp nơi chỉ chờ tìm dạng cơ thể mà nó phù hợp để nhập vào – tái sinh – đầu thai. Một khi bạn tạo ra một hình dạng vật chất nào đó tương thích với các linh hồn lang thang, chúng sẽ cư ngụ. Điều này không phải chưa xảy ra. Bạn biết Kumanthong không? Nó được gọi là Cậu bé vàng hay Quỷ linh nhi – là một dạng bùa chú Thái Lan (xem hình 1). Bạn biết trong giới bùa ngải, người ta thường dùng rơm hoặc vải quấn thành hình người rồi yểm bùa vào đó, chỉ vì mỗi dạng hình học có một năng lượng nhất định và có tính tương thích riêng của nó (hình 2). Bây giờ, các nhà khoa học đang tạo ra người máy nhân tạo – một hiện thân của AI với hình dạng y như con người! (hình 3).
Và mình phản đối điều này, bởi vì nó đi ngược với tính nhân văn.
Ngay cả khi bạn huấn luyện được những cỗ máy ngoan ngoãn nhất, xinh đẹp và đáng yêu nhất, bốc lửa nhất, trong bạn vẫn dấy lên nỗi sợ rằng chúng sẽ phản lại mình, cũng không kém nỗi sợ bị “phản bội” từ người vợ hay chồng của mình. Và nỗi sợ đó là từ bản năng, và nó bình thường.
Nhưng bạn sẽ sống như thế nào trong thời đại AI trở nên phổ biến? Sẽ bình yên, vui vẻ hơn, hay sẽ trầm cảm và thần kinh hơn?
Bạn xem một hình ảnh, một video được làm từ AI, và bạn có kết nối được không? Và một khi AI lên đến trình độ sáng tạo ra những video trông giống như thật 100 % thì đó sẽ là lúc con người rơi vào khủng khoảng niềm tin trầm trọng nhất! Bạn sẽ không biết những gì mình xem có phải là thật không, và thật giả sẽ lẫn lộn!
Lẽ ra công nghệ AI chỉ nên dùng trong một số ngành nghiên cứu ứng dụng. Nó có hiệu quả nhất định, mình không phủ nhận điều này, nhưng nó không nên phổ biến rộng rãi như cách nó đang diễn ra bây giờ. Vũ khí sắc bén không thể trao vào tay đám đông hỗn tạp. Không phải lúc nào sự phát triển nhanh chóng cũng là tốt. Con người đôi khi phải đi chậm lại để sống. Mình thấy rất nhiều người dùng AI để viết bài về thuốc, sức khỏe, giáo dục và nhiều khía cạnh khác. Đó là con đường đào hố tự chôn, bởi vì nhiều người sẽ tin vào đó, thay vì sách vở và các thầy thuốc có kinh nghiệm…
Mình thấy facebook bắt đầu ra thông báo để người dùng đánh dấu “nội dung này là do AI tạo”, và mình mong mọi thứ sẽ được kiểm soát tốt hơn, nếu không thì 5, 10 năm nữa, con người sẽ tự đào hố chôn mình. Không ai chết cả, nhưng sẽ sống không bằng chết.
Dù như thế nào, con người vẫn cần được tiếp xúc với chính đồng loại của mình. Một cái ôm trực tiếp ý nghĩa hơn muôn ngàn tin nhắn, một con người bằng xương bằng thịt ngồi trước mắt bạn, đầy hỉ nộ ái ố… vẫn tốt hơn một cỗ máy hoàn hảo nhưng lại không phải con người.
Nếu bạn là một người bình thường, không bị biến thái về mặt cảm xúc và nhân cách, bạn sẽ hiểu thế nào là khát khao được chạm đến đồng loại của mình, được trở thành một phần trong cuộc sống của ai đó, của đồng loại của mình, và được yêu thương, đố kỵ, hận thù…, tất cả những điều này đều là dáng vẻ nhân văn!