Nếu bạn cố gắng suy nghĩ, bạn có thể sẽ suy nghĩ ra.
Nếu bạn cố gắng cảm nhận, bạn có thể sẽ cảm nhận được.
Nhưng nếu bạn cố gắng Thiền, bạn sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Có người nói rằng khi họ thiền, họ cảm giác cái đầu căng da, dãn ra như muốn đứt, muốn nổ. Đó là hậu quả của việc cố gắng tập trung. Thiền không phải như vậy.
Có người lại thấy như có một khối đen hoặc một khối sáng dần dần to ra. Có người còn nói họ tập trung vào khối sáng ấy thì thấy thượng đế.
Nhưng thượng đế nào ở trong đó? Chỉ có sự tưởng tượng ở trong đó thôi.
Chuyện giác ngộ cũng vậy. Có nhiều người tham giác ngộ. Họ muốn giác ngộ, nhưng giác ngộ cũng như Thiền, không phải cứ muốn là được.
Mình biết, tất cả chúng ta đều khao khát muốn biết. Khi chúng ta khao khát, chúng ta sẽ tìm kiếm và sẽ có cơ hội được biết.
Nhưng, nếu bạn không chuẩn bị cho mình đủ tố chất để biết thì dù chân lý có ở trước mặt bạn, bạn cũng không nhận ra.
Thậm chí, nhiều người còn ham giác ngộ đến mức ngộ nhận. Họ sống một cuộc sống đau khổ và cứ nghĩ mình đã giác ngộ rồi.
Họ mê ngồi thiền, bỏ ăn đến bệnh tật.
Họ nhìn ai cũng thấy người đó ngu ngốc phàm tục, chỉ có họ mới thanh cao.
Kỳ lạ là: không ai thích họ cả!
Có bậc giác ngộ nào thê thảm như vậy không?
Nếu bạn giác ngộ thì cuộc sống của bạn phải thật tuyệt vời, phải không?
Bạn có thể có của cải trong tay, hoặc có thể không có gì ngoài đôi dép cỏ, nhưng cuộc sống của bạn thực sự rất tuyệt vời.
Cho nên ai đó đã nói rất đúng: muốn biết một người có giác ngộ hay không, cứ nhìn mặt họ là biết.
Vì vậy, để giác ngộ, bạn không cần cố gắng.
Để trở nên Thiền định, bạn không cần cố gắng, bởi vì khi bạn cố gắng, bạn chỉ càng trói buộc mình thêm, trong khi Thiền là sự nới lỏng, tự do, tan ra…
Bạn đi ngược lại bản chất của thiền thì bạn sẽ bước vào một con đường khác.
Trên thực tế, có nhiều người có được một số năng lực đặc biệt về năng lượng và họ nghĩ rằng họ đắc đạo rồi, họ ghê gớm lắm rồi.
Thật ra, phép thuật không nói lên được điều gì cả, bởi vì ma quỷ cũng có phép thuật!
Phép thuật chỉ là một cách sử dụng năng lượng thôi.
Vì vậy, điều quan trọng là cuộc sống của người đó như thế nào? Nó tuyệt vời như đang ở thiên đàng hay khốn khổ như đang ở địa ngục? Chỉ có vậy thôi.
Muốn thiền, muốn được giác ngộ… bạn không cần cố gắng. Bạn chỉ cần chuẩn bị tố chất cho mình.
Hãy tự hỏi mình:
🍀Thân này có đủ tĩnh lặng chưa?
Hay lúc nào nó cũng ngứa ngáy táy máy, muốn làm cái này, muốn làm cái kia?
Lúc làm việc thì nó không chịu làm, nó muốn nghỉ ngơi. Đến lúc nghỉ ngơi thì nó không yên. Nó cầm điện thoại lên vuốt vuốt, lướt lướt…, gặp ai không vừa ý thì lao vào chiến đấu với người ta…
🍀Câu hỏi thứ 2 là: Cảm xúc của bạn có đủ tĩnh lặng chưa? Hay nó cứ thích những cảm giác bùng nổ mãnh liệt và rồi nó thấy không bình yên?
Cảm xúc của bạn có thư thái chưa, bình thản chưa… hay nó còn nháo nhào rối beng theo hoàn cảnh?
🍀Và câu hỏi thứ 3 là tâm trí bạn có đủ tĩnh lặng chưa?
Hay nó lan man đủ loại khổ sở?
Bạn hãy tưởng tượng xem, nếu một ngày nào đó, cơ thể bạn tĩnh lặng, cảm xúc bạn tĩnh lặng, tâm trí bạn cũng tĩnh lặng…, vậy thì bạn cũng tự nhiên trở thành tĩnh lặng, không phải sao?
Và đó là Thiền.
***
Chào bạn. Mình là Nhi, người viết bài này, cũng là admin của kênh Youtube Phụng Nghi Đồng Tuyết Nhi.
Bạn có thể liên hệ mình qua sdt 0979 254 124.
Bạn cũng có thể thưởng cho mình ly sữa để tiếp tục viết văn qua stk Agribank 1800 259 157 122 (Đồng Tuyết Nhi).
Cảm ơn bạn.