Bạn nên có loại tự do này: “Ngay cả khi tôi xuống địa ngục, tôi cũng sẽ sống tốt.”
Sanjana, tôi muốn bạn quan sát, không chỉ cha mẹ bạn mà cả những người xung quanh bạn.
Hãy xem một cách cẩn thận vì tôi cũng đã làm như thế khi tôi bằng tuổi bạn.
Chỉ đơn giản là quan sát và không cần nói gì.
Lúc đó, bạn sẽ thấy chúng ta đang tạo ra một thế giới mà đứa trẻ mới biết đi cũng là vấn đề. Vấn đề khăn ăn, tã lót.
Tuổi vị thành niên thì có vấn đề về tuổi dậy thì.
Tuổi trung niên thì khủng hoảng.
Tuổi già lại càng kinh khủng hơn.
Hãy nói cho tôi nghe: vậy giai đoạn nào trong cuộc đời, chúng ta mới được tận hưởng?
Những người nghèo đau khổ vì họ nghèo.
Những người giàu thì phải gánh chịu thuế.
Những người không được giáo dục đang đau khổ vì họ không được giáo dục.
Những người được đến trường cũng đau khổ vô cùng.
Không phải chúng ta vẫn hay nói: “Căng thẳng trong trường B.”
Những người chưa kết hôn, họ đang đau khổ.
Những người đã kết hôn…
Thấy chưa, tôi đã không nói gì cả.
Họ đang nói điều đó.
Không có con cái cũng khổ.
Cho họ những đứa trẻ, họ cũng đau khổ liên tục.
Vì vậy, ai đó đã đưa ra triết lý “Cuộc sống là đau khổ!”
Vì vậy, ai đó nghĩ ra một giải pháp: “Chịu đựng là được rồi.
Họ bảo:
Nếu bạn cố gắng trả cho hết nghiệp quả trong kiếp này thì sau khi chết, bạn sẽ đi đến một nơi khác, nơi mọi thứ đều tuyệt vời. ”
Bạn đã nghe nói về thiên đường, phải không?
Không, không có thiên đường!
Tôi đang hỏi bạn: bạn có bằng chứng gì cho thấy bạn chưa ở trên thiên đường?
Đây đã là thiên đường rồi nhưng cũng bạn đã làm nó rối tung lên
Nếu bạn ở ngoài hệ mặt trời (hoặc ở một hành tinh khác) và nhìn vào Trái Đất thì Trái Đất sẽ giống thiên đường, phải không?
Vì vậy, bạn đã đáp xuống thiên đường và làm cho nó lộn xộn. Bây giờ, bạn muốn đến một thiên đường khác bởi vì bạn đã tạo ra một mớ hỗn độn tại nơi này.
Điều này đơn giản là vì con người chưa tìm ra cách xử lý chính mình.
Tất cả chỉ có bấy nhiêu đó.
Dù cho bạn có cung cấp cho họ những gì bạn muốn, cho họ trở thành vua, thì họ cũng khốn khổ ở đó.
Đúng không?
Những người vươn lên vị trí rất cao vẫn thấy khổ sở.
Vì vậy, khổ sở không phải là do bất kỳ tình huống nào.
Bạn đã nghe nói về Đức Phật Thích Ca?
Khi mọi người nói về việc muốn lên thiên đường, Đức Phật Thích Ca đã nói: “Tôi lên thiên đường để làm gì khi bạn nói rằng mọi thứ đều tuyệt vời ở đó?
Vậy thì tôi đến đó làm gì?
Hãy để tôi xuống địa ngục, bởi vì bạn nói rằng mọi người đều đau khổ ở đó. Hãy để tôi đi và làm một cái gì đó ở đó vì dù sao tôi cũng không đau khổ. Hãy để tôi xuống địa ngục ”.
Vì vậy, bạn nên có loại tự do này, rằng “Ngay cả khi tôi xuống địa ngục, tôi sẽ sống tốt.
Không ai phải gửi tôi đến thiên đường cả”.
Sadhguru
Nguồn: