Trong 4 năm viết về chủ đề thảo dược và tâm linh, mình đã nhận được rất nhiều câu hỏi về tình yêu 🙂🙂
Uhm, lạ vậy đó.
Và mình nhận ra một điều:
Hầu hết các anh con trai đều nghĩ con gái ham tiền, lợi dụng, thiếu thủy chung, “chỉ cần nó gặp thằng khác ngon hơn, giàu hơn thì sẽ bỏ mình”.
Hầu hết các chị con gái thì nghĩ “con trai háo sắc, lăng nhăng, chỉ muốn có thêm và sẵn sàng ngoại tình nếu có cơ hội”.
Vì vậy, ngày qua ngày, mình có cả danh sách dài những người độc thân nhờ mình làm mai, tiếc là cho đến hôm nay, mình vẫn chưa làm mai được cặp nào. Chưa được một xu tiền cò. 🙂
Và mình nhận ra điều này:
Thứ nhất, mặc dù nghĩ xấu về nhau như vậy nhưng nhóm con trai vẫn muốn tìm nhóm con gái và nhóm con gái cũng vậy.
Ai cũng mong có thể tìm được người nguyện ý đồng hành cùng mình, chứ không phải hôm nay yêu đương mặn nồng, ngày mai chán, bỏ, hôm nay kinh tế thuận lợi thì dạ vâng, ngày mai sa cơ khó khăn thì dứt áo.
Ai cũng mong tìm được một người có thể khiến mình thấy cuộc sống này có ý nghĩa, một người mà khi được kết nối với họ, mình cảm thấy bình an.
…
Tiếc là, khi người ta đi tìm tình yêu bằng cái tâm thế bất an, phòng bị, sợ người kia làm tổn thương mình… thì dù tình yêu có xuất hiện ngay trước mặt, họ cũng không cảm nhận được.
Mình thấy có nhiều bạn rất hợp nhau, nhưng bạn nam lại không dám chủ động. Mình đã nói không biết bao nhiêu lời, nhưng vẫn không có tác dụng.
Nỗi sợ tổn thương đã lấn át tất cả. Chịu thôi, nếu không phải người này thì sẽ có người khác chủ động.
Rõ ràng, tình yêu là thứ không dành cho những kẻ nhát gan, bởi vì bản chất của nó đã là nguy hiểm. Ngay cả khi bạn yêu người kia rất nhiều, họ vẫn có thể không yêu bạn.
Vì vậy, nếu bạn sợ nguy hiểm, sợ rủi ro, sợ bị từ chối, sợ tổn thương… thì đừng yêu. Đừng kết nối với một ai.
Bởi vì nếu không khéo, bạn sẽ làm tổn thương người thật lòng với bạn.
Kết quả là: những người yêu nhau lại vô tình làm tổn thương nhau.
Hiển nhiên, cũng có những thằng con trai mất dạy và sở khanh, những đứa con gái moi tiền và lẳng lơ…, những dạng đó thì không có gì phải bàn, cứ gặp đâu đánh đó là được 🙂
(Xin lỗi vì mình lại nổi máu lưu manh).
Bởi vì vì họ mà những người tử tế lại vô tình trở thành nạn nhân của nhau, thật sự đáng tiếc.
Vì vậy, các bạn nam phải học câu thần chú này: Cô ấy có thể chửi tôi, có thể đánh tôi, nhưng không thể xâm phạm tôi. Tôi có thể bị từ chối, có thể bị tổn thương, nhưng không bao giờ bỏ qua cơ hội của mình. Một là thất bại một lần, hai là cả đời hối tiếc.
Các bạn nam phải nhớ câu thần chú này, nếu không thì sẽ không thể đánh bại các cô gái.
*
Thứ hai, tình yêu thật sự trên đời không dành cho những người ích kỷ, bởi vì nó sẽ tạo ra thứ “tình yêu quái thai” bóp nghẹt con người.
Bạn sẽ thấy rất nhiều người ích kỷ nhưng lại tưởng mình vĩ đại, bản thân thiếu thực tế nhưng lại chê người khác thực dụng, và rất nhiều người chỉ muốn có lợi cho mình, chưa bao giờ suy nghĩ cho người kia.
Họ chỉ muốn có một nô lệ, không muốn có một người đồng hành. Cánh đàn ông thì muốn cưới ô sin để phục vụ trong ngoài, cánh phụ nữ thì muốn cưới một nguồn lao động, để gom tiền về một túi.
Thật ra, nếu bạn muốn mình ngạo nghễ như một ông hoàng hay một bà hoàng, để người yêu bạn quỵ lụy và phục tùng, ngưỡng mộ và tôn thờ thì bạn nên nuôi một con chó.
Một con chó (hoặc một nô lệ) sẽ vuốt ve cái tôi của bạn tốt hơn một con người, bởi vì không một ai yêu tự do… lại có thể chịu nổi bản chất tự cao và thích quyền lực.
Vì vậy, giải pháp cho bạn là: nếu bạn vẫn muốn giữ bản tính ích kỷ của mình, hãy kết hôn với nó. Sau đó, bạn có thể yêu thêm thượng đế, hoa cỏ hay bất cứ thứ gì… không có suy nghĩ.
Bởi vì khi ai đó biết suy nghĩ, họ sẽ nhanh chóng nhận ra bản chất ích kỷ của bạn, dù bạn có ngụy trang bằng bao nhiêu đạo lý đường hoàng!
****
Và có một giải pháp tuyệt vời hơn cho bạn, đó là tự hoàn thiện mình, để trở thành một người ngọt ngào và không lệ thuộc vào tình yêu.
Nếu người kia nguyện ý yêu bạn, đồng hành cùng bạn thì thật tuyệt vời.
Ngược lại, nếu họ có từ chối bạn thì cũng không sao, điều quan trọng là bạn đã tận tâm trong mối quan hệ đó.
Tôn trọng cơ thể người khác, tôn trọng cơ thể của mình. Đức trong sạch là vô giá.
Không làm khó người khác, cũng không làm khó bản thân.
Tuy nhiên, trong cuộc sống, không phải ai cũng chân thành, cho nên, bạn đừng đánh mất khả năng yêu thương, nhưng cũng đừng đánh mất khả năng tự vệ.
Điều quan trọng là: khi bản chất của bạn đã là tình yêu thì bạn tự nhiên sẽ ngọt ngào với mọi thứ xung quanh, rất ít khi bạn có thể nổi giận.
Khi đó, nếu bạn thực sự yêu ai đó, bạn sẽ không nghĩ đến việc người đó có yêu bạn đủ nhiều hay không, có trở thành gánh nặng cho bạn hay không, có giúp bạn thăng tiến hay không, bởi vì hạnh phúc lớn nhất của bạn là cho đi, chứ không phải đầu tư…
Bạn không cần lợi nhuận.
Và nếu mọi việc không như ý thì không cần trừng phạt người kia, bởi vì nếu họ thông minh, họ sẽ biết cách phản kháng và cuối cùng, người đau khổ vẫn là bạn, hoặc là cả hai.
Bạn biết đó, hình phạt có thể làm một người trở thành gỗ đá và trở nên buông thả hơn, xấu xa hơn, vì vậy, nếu có thể thì hãy bao dung.
Nhưng xin nhắc lại, bạn cần có sự khôn ngoan để không trở thành nạn nhân, bởi vì có rất nhiều kẻ ngoài kia sẵn sàng lợi dụng tình yêu của bạn.
***
Cuối cùng, không có ai hoàn hảo 100 %.
Người có tính trách nhiệm cao thường sẽ kèm tính gia trưởng, người giỏi kiếm tiền sẽ không thể dành nhiều thời gian cho bạn, người thông minh sẽ đòi hỏi cao, người ngoan ngoãn lâu ngày sẽ khiến bạn thấy chán…
Cho nên, người khôn ngoan biết sự hạn chế này. Hàng tá đàn ông và phụ nữ ngoài kia, thể loại nào cũng có cái khiến mình không vừa ý.
Vấn đề chỉ là: mình xem xem, tính xấu đó của họ, mình có chịu nổi về lâu dài không, chịu nổi thì ok, chỉ vậy thôi!
À, với lại coi lại mình nữa nghe, coi mình có đâm bang, tàu lau không… 🙂, nhiều khi mình cũng đầy hạn chế.
Mây tầng nào, gió tầng đó.
Mỗi người đều phải tự phấn đấu để xứng đáng với những gì muốn có được.
Nỗ lực để trở thành phiên bản tốt hơn của mình, mỗi ngày một tốt hơn.
Tới khi đứng ở trên cao rồi, trên mây trên gió rồi, lỡ mà không có người yêu thì cũng không sao, rơi nước mắt xuống cũng hóa thành mưa chứ bộ 🙂