Tác giả: – Sadhguru –
Kênh youtube về Sadhguru – Con đường tỉnh thức: https://www.youtube.com/watch?v=HxXXWwPa_XM&t=160s
Xem thêm: Những gợi mở thông thái của Sadhguru
- Thượng Đế, sự sống và định mệnh
1.
Một ông lão 60 tuổi đến gặp một vị Yogi và hỏi: Cuộc sống là gì?
Vị Yogi nhắm mắt lại, trông có vẻ rất hạnh phúc. Ông nói: “Cuộc sống tựa như hương thơm của cành hoa nhài thoảng trong làn gió xuân”.
Rồi những giọt nước mắt hạnh phúc dâng tràn trên mắt ông.
Nghe vậy, người kia liền đáp:
– “Không, không. Sư phụ của chúng tôi dạy rằng cuộc sống này là tạm bợ và nó đầy những nỗi khổ phàm tục. Chỉ khi thoát khỏi nó thì chúng ta mới giải thoát”.
Vị Yogi nhìn người kia, mỉm cười và nói: “Ồ, thì đó là cuộc sống của ông ta”.
***
Vậy nên, cuộc sống chính là những gì bạn tạo dựng nên, không phải sao?
Vậy, bạn đã tạo nên những nguyên liệu cần thiết bên trong bạn để có cuộc sống mà bạn mong muốn chưa?
Khi một ai đó mất đi một người thân thiết đối với họ thì cũng giống như một phần cuộc sống bị lấy đi.
Và họ trải qua nhiều quá trình của sự thương tiếc, mất mát.
Thật ra, chúng ta không phải là những người đầu tiên sinh ra trên hành tinh này, cũng không phải là những người đầu tiên chết đi trên hành tinh này.
Trong tự nhiên, loài rắn, đặc biệt là rắn hổ mang, khi chúng biết mình nên chết, chúng sẽ rút lui, tìm một chỗ nào đó cao ráo và đến ngồi ở đó. Và chúng sẽ không ăn khoảng 18 – 20 ngày. Và chúng sẽ chết ở đó. Nếu bạn tìm được chúng và đem chúng về, cho thức ăn thì chúng cũng sẽ không ăn.
Và rồi khi bạn rời khỏi chúng, một lần nữa, chúng sẽ quay lại chỗ cũ và ngồi ở đó để âm thầm chết đi.
Một sinh vật chỉ biết bò mà có đến chừng đó ý thức. Nó biết cơ thể này nên tồn tại bao lâu và khi nào thì nên ra đi.
Tương tự như vậy, sinh mệnh của bạn và mọi sự sống đều có nhận thức này, rằng khi nào nó nên thoát khỏi cơ thể này, bằng cách này hay cách khác.
Việc một sinh mệnh quyết định khi nào thì ra đi – nó không giống như việc bạn suy nghĩ và quyết định.
Nó có cách riêng của nó, không phải bằng suy nghĩ.
Bạn phải phân biệt rõ: sinh mệnh không phải là con người với những suy nghĩ, nhận thức, hành động…
Chúng ta, với tư cách là một con người, sẽ không bao giờ muốn ra đi.
Nhưng sinh mệnh (sự sống) thì lại muốn rời đi ở một thời điểm nào đó.
Dù bạn có thích hay không thích thì sự sống cũng muốn ra đi, bởi vì nó không muốn bị mắc kẹt trong hình hài thể xác này mãi mãi.
Nó không muốn như vậy.
Nó chỉ trải nghiệm thể xác này trong một khoảng thời gian nhất định, sau đó, ngay cả khi mọi thứ đều tốt đẹp, nhiều sinh mệnh vẫn ra đi.
Vì vậy, khi sinh mệnh còn ở trong thân thể này, chúng ta sẽ làm mọi điều để bảo vệ nó và giữ nó bên ta (bởi vì ta yêu mến và trân trọng nó).
Nhưng khi nó ra đi, chúng ta phải tôn trọng điều đó.
Bởi vì sinh mệnh đó đã quyết định ra đi.
Cuộc sống không phải là gia đình, công việc, cũng không phải là hàng ngày bạn làm gì, tham gia những bữa tiệc gì, đạt được thành tựu gì…
Bạn đừng nhầm lẫn cuộc sống với những thứ xung quanh cuộc sống.
Ngay bây giờ đây, tim bạn đang đập và bạn đang sống.
Tất cả chỉ có vậy.
Và đây là điều quan trọng.
Bạn biết vũ trụ tồn tại là do bạn đang tồn tại, phải không?
Bạn biết thế giới đang tồn tại là vì bạn đang tồn tại và trải nghiệm nó.
Vậy thì, mục đích của cuộc sống là gì?
Hãy nghĩ xem, nếu bạn có một mục đích và bạn đã đạt được nó, vậy thì sau đó, bạn sẽ làm gì?
Cảm thấy buồn chán, đúng không?
Thế nhưng, cuộc sống lại luôn vô cùng phức tạp và rối rắm, đến nỗi bạn dành cả 10 ngàn năm chỉ để quan sát cẩn thận thì cũng không thể biết hết về nó.
Điều này có ý nghĩa gì không?
Điều vĩ đại nhất của cuộc sống chính là bản thân nó không có ý nghĩa gì cả.
Do đầu óc chúng ta suy nghĩ hạn hẹp nên mới tìm kiếm ý nghĩa cho nó (bởi vì về mặt tâm lý, bạn cảm thấy dường như không có sự kết nối với cuộc sống nếu cuộc đời bạn không có một mục đích và ý nghĩa nào đó).
Vậy, liệu có mục đích do Thượng Đế trao cho bạn không?
Nếu như Thượng Đế không hề biết đến sự tồn tại của bạn thì sao?
Giả sử Thượng Đế là đấng sáng tạo nên muôn loài và là nhà quản lý hàng trăm tỷ thiên hà, trong đó, có cái trái đất nhỏ xíu này và bạn.
Sẽ là bất kính nếu nói rằng có thể Ngài không hề biết bạn tồn tại, nhưng mà có khả năng đó không? Và giả như Ngài không hề có một kế hoạch nào cho bạn thì sao?
Thực ra, sự sáng tạo diễn ra như thế này:
Tạo vật và đấng sáng tạo luôn không thể tách rời nhau. Ở đây, bạn chính là một phần của tạo vật. Đồng thời, cội nguồn của tạo vật đang đập rộn ràng bên trong bạn.
Bản dịch thứ hai:
- Mục đích của cuộc sống là gì, thưa ngài?
Thật tuyệt vời nếu như sống mà không cần có mục đích.
Bạn không có gì để hoàn thành và bạn chỉ cần tập trung sống thôi.
Uhm, nhưng bạn lại muốn có một mục đích.
Và không phải là một mục đích đơn giản. Bạn muốn một mục đích do Chúa ban.
Điều đó rất nguy hiểm.
Nhiều người nghĩ rằng họ có sứ mệnh do Chúa ban cho và đang làm những điều tàn ác nhất trên hành tinh này.
Đúng không?
Họ đang làm những điều kinh khủng nhất.
Và họ vẫn luôn làm những điều kinh khủng như thế.
Bởi vì: khi họ thấy rằng, họ phải thực hiện sứ mệnh do chúa Trời ban cho thì cuộc sống của họ ở đây sẽ trở nên ít quan trọng hơn. Họ chỉ thấy sứ mệnh đó là quan trọng nhất.
Không. Cuộc sống này mới là quan trọng.
Khi tôi nói cuộc sống, bạn đừng nghĩ đó là gia đình, công việc, hay các bữa tiệc tùng… Không. Nó chỉ là bầu không khí của cuộc sống xung quanh bạn.
Hãy nghĩ về điều này: Bạn biết vũ trụ tồn tại là vì bạn đang tồn tại, phải không?
Nếu bạn không tồn tại thì mọi thứ khác cũng không tồn tại trong trải nghiệm của bạn.
Vì vậy, trải nghiệm sự sống mới là quan trọng.
Vậy, rốt cuộc có cần đặt mục đích cho cuộc sống không?
Hãy xem, nếu bạn có một mục đích và bạn đã hoàn thành nó thì sau đó, bạn sẽ làm gì?
Cảm thấy buồn chán, đúng không?
Còn bạn… Giả sử Chúa không biết rằng bạn đang tồn tại thì phải làm sao?
Điều đó có thể xảy ra không?
Tôi xin lỗi, tôi đang nói những điều vô lễ.
Nhưng nó có thể xảy ra không?
Nếu Chúa không hề biết đến sự tồn tại của bạn thì sao?
Điều gì sẽ xảy ra nếu Chúa không hề có kế hoạch nào cho bạn?
Sự sống của bạn không phải được nuôi dưỡng 100 % bằng thức ăn và những thứ bạn làm. Sự sống là một hiện tượng lớn hơn nhiều so với thứ mà bạn đang nghĩ trong đầu mình.
Trước khi bạn đến, vũ trụ đã ở đó, mọi thứ đang vận hành. Sau khi bạn và tôi ra đi thì mọi thứ vẫn sẽ ổn, đúng không?
Vì vậy, có một trí thông minh vượt xa bạn.
Đừng ngay lập tức cho rằng đó là Thượng Đế, hay cái này, cái kia, bởi vì bạn đang đưa ra những kết luận về thứ mà bạn không biết. Ngược lại, bạn có thể tin bất cứ điều gì bạn muốn!
Điều quan trọng là, khi bạn biết rằng: bạn không biết gì về tất cả mọi thứ, lúc đó, trí thông minh của bạn sẽ giúp bạn luôn tỉnh táo với mọi thứ.
Khi bạn nhận ra là bạn không biết thì niềm khát khao hiểu biết trong bạn mới nảy sinh. Khi lòng khát khao phát sinh thì sự tìm kiếm sẽ phát sinh. Và như thế thì khả năng có được hiểu biết mới tồn tại.
Tại sao bạn muốn biết về một thứ gì đó vượt ra ngoài cơ thể này? Vì bạn biết nó sẽ kết thúc vào một ngày nào đó, đúng không?
Định mệnh?
Nó chỉ là lối thoát đơn giản để bạn trốn khỏi những thứ vô nghĩa (mà bạn đã làm với cuộc đời mình).
“Ồ, đó là định mệnh của tôi. Đó là lý do khiến cho tôi trở thành người như thế này.”
Thật ra, bất cứ thứ gì bạn gọi là định mệnh của mình, cũng đều do bạn tạo ra, có khi là vô thức, có khi là có ý thức.
Nếu bạn làm chủ được cơ thể mình, khoảng 15 – 20 % định mệnh sẽ nằm trong tay bạn.
Nếu bạn làm chủ được tâm trí mình, khoảng 50 – 60 % định mệnh sẽ nằm trong tay bạn.
Nếu bạn làm chủ được năng lượng sống của mình, 100 % định mệnh của bạn sẽ nằm trong tay bạn.
Nhiều người đi ngủ hôm nay sẽ không thức dậy vào sáng mai.
Hơn một triệu người trên hành tinh này sẽ không thức dậy vào sáng mai.
Sáng mai, nếu như bạn còn thức dậy, vâng, ai biết được!
Bạn luôn nghĩ: “Không phải tôi. Nó sẽ là ai đó”. Rất tàn nhẫn.
Chỉ khi bạn có ý thức về tỉ lệ tử vong của mình, bạn mới thực sự muốn biết bản chất của cuộc sống.
Rất nhiều người đã từng tồn tại, đột nhiên lại biến mất, kể cả người thân của chúng ta. Họ đã đi đâu?
Rõ ràng, cuộc sống rất ngắn ngủi.
Vì vậy, bạn không nên làm bất cứ điều gì khác ngoài những gì thực sự quan trọng đối với bạn, không phải sao?
Vậy nên, sáng mai, nếu bạn còn thức dậy, trước tiên hãy kiểm tra:
– “Tôi có thực sự tỉnh táo không? Tôi vẫn còn sống? Wow! Tuyệt vời!”
Vậy nên, điều lớn lao nhất trong cuộc sống là gì?
Là bạn đang sống ngay bây giờ.
7.
Có vô số người (như bạn và tôi) đã từng bước đi trên hành tinh này.
Một số người trong đó còn có tầm ảnh hưởng to lớn.
Họ đâu hết rồi?
Tất cả đều đã thành lớp đất trên cùng, đúng không?
(Trừ khi có ai đó quyết định chôn bạn thật sâu).
Và có thể bạn đang mơ ước được lên thiên đường.
Tuy nhiên, một ngày nào đó, bạn sẽ thấy rằng:
Bất kỳ ai nói về một nơi khác, ngoài nơi này (cõi trần này) và cho rằng đó là một nơi tốt hơn, là thiên đường… thì đều là tội ác. Vì sao?
Vì họ đang chống lại loài người.
Họ đang phá hủy thiên đường – sự sống quý giá tại nơi này. Họ tự nghĩ ra địa ngục và rồi họ muốn lên thiên đường.
Hãy xem, có bao giờ bạn nghĩ: con người vốn dĩ đã ở trên thiên đường nhưng cũng con người đã làm cho nó rối tung lên (bởi vì hầu hết mọi người đều không học được cách quản lý suy nghĩ và cảm xúc của mình).
Vậy, khi nào bạn sẽ học cách quản lý suy nghĩ, lời nói và cảm xúc của mình? Khi nào bạn sẽ học cách quản lý cơ thể mình? Đợi đến năm 60 tuổi ư?
Bạn biết đấy, trong cuộc sống của bạn, sẽ có rất nhiều điều xảy ra. Và càng nhiều vấn đề nảy sinh trong cuộc sống của bạn thì cuộc sống của bạn càng năng động. Bởi vì, nếu không có gì xảy đến thì bạn đang không thực sự sống.
Bao nhiêu khoảnh khắc trong ngày, bạn ý thức được việc bạn rồi sẽ chết đi?
Nếu bạn ý thức được điều đó, bạn có thời gian để tranh giành nữa không?
Bạn có thời gian để chiến đấu với ai đó không?
Bạn có thời gian để làm thứ gì đó vớ vẩn với cuộc đời mình không?
Nếu bạn ý thức được việc bạn sẽ chết, bạn sẽ không làm gì ngoài những việc cần thiết cho bạn và mọi người bên cạnh. Đừng nghĩ nó là điều tiêu cực. Cái chết không phải là điều xấu. Bởi vì, nếu bạn phải ở trên đời này mãi, bạn sẽ không thể chịu nổi.
Vì vậy, bạn chỉ cần ý thức được một điều, rằng: “Tôi sẽ chết đi vào một ngày nào đó”.
Hiển nhiên, chúng ta muốn sống càng lâu càng tốt. Thế nhưng, khi bạn tự nhắc nhở mình rằng cuộc sống này là ngắn ngủi thì dần dần, bạn sẽ tự thay đổi và trở nên thật tuyệt ngay từ bên trong mình.
Đừng suốt ngày cầu nguyện. Đừng đứng trước đấng sáng tạo và ném những ý tưởng của mình vào ông ấy.
Nếu bạn tin có ông ấy, bạn phải biết, bạn chính là ý tưởng của ông ấy, đúng chứ? Bạn chỉ là một mảnh ý tưởng của ông ấy. Nếu ông ấy rút lại ý tưởng của mình, bạn sẽ không còn nữa.
Cầu nguyện có nghĩa là bạn bảo Thượng Đế phải làm gì. Bạn đâu phải nhà tư vấn của Thượng Đế.
Thiền, có nghĩa là bạn đã hiểu những hạn chế của mình.
Bây giờ bạn chỉ cần im miệng lại, đừng đưa ra ý tưởng của mình. Mọi thứ cần xảy ra với bạn sẽ xảy ra cho bạn.
Đây là tinh hoa của Thiền.
Khoảnh khắc mà bạn tự gán cho mình một danh tính, suy nghĩ của bạn sẽ hoạt động cật lực để bảo vệ cái danh tính đó.
Ví dụ, bạn chỉ cần tự nhủ: “Tôi là người như thế” thì lập tức, bạn sẽ bảo vệ thứ đó và không gì khác nữa.
Cho nên, sự suy nghĩ chỉ là công cụ để sinh tồn chứ không phải sự thông tuệ tối thượng.
Và lý do không nên quan trọng hóa quá trình suy nghĩ chính là: nó chỉ có thể diễn ra dựa trên những dữ liệu có hạn mà bạn đã thu thập.
Vì vậy, “nếu Thượng Đế xuất hiện trong lúc bạn Thiền, bạn cũng hãy mặc kệ ông ấy”.
Bởi đó chỉ là sản phẩm – những hình ảnh mà bạn đã thu thập được và tưởng tượng ra thôi.
Nó chỉ là những dữ liệu cũ đã được phát lại.
- Tình yêu và hôn nhân
Thế nào là ngoại tình?
– Sống với vợ hoặc chồng mà không có tình yêu (trong trái tim của bạn) thì đó đã là ngoại tình rồi.
2.
Một mối quan hệ là một hiện thực luôn biến đổi. Nếu bạn muốn có một mối quan hệ tuyệt đối, bạn phải thiết lập mối quan hệ với người đã khuất.
Đó là lý do tại sao mọi người chọn Thượng Đế. Bởi vì đó là một mối quan hệ tuyệt đối.
Bạn có thể đối xử với mối quan hệ đó theo bất cứ cách nào mà bạn muốn.
Nếu bạn không nghĩ về Ngài trong 10 ngày, ngày thứ 11, bạn nghĩ đến Ngài, Ngài vẫn còn đó. Bạn đi đâu đó, bận rộn nên quên nghĩ đến Thượng Đế trong 3 năm. Khi bạn muốn quay lại, Ngài vẫn còn đó.
Nhưng nếu bạn làm như vậy với chồng, vợ, hay ai đó thì… điều khác sẽ xảy ra.
Vì vậy, nếu bạn muốn có một mối quan hệ tuyệt đối, bạn không nên chọn con người. Vì các mối quan hệ của con người luôn thay đổi và cần nhiều sự quan tâm.
Và bạn không cần trừng phạt ai đó. Nếu bạn cố gắng trừng phạt ai đó thì rốt cuộc, bạn chỉ tự trừng phạt chính mình mà thôi. Bởi vì họ sẽ tiếp tục làm theo những gì họ nghĩ.
Tốt nhất, bạn hãy xem điều gì bạn thực sự mong muốn trong cuộc đời mình.
Tình yêu, nghĩa là bạn sẵn lòng nuôi dưỡng một cuộc sống khác mà không phàn nàn hay ý kiến gì.
Tình yêu là nuôi dưỡng một người thành một khả năng mới (chứ không phải phán xét, cố định người khác bằng lớp vỏ ý kiến của bạn).
Thật dễ để nói “Tôi yêu nhân loại, tôi yêu Thượng Đế” vì khi nói như thế, bạn không cần phải yêu một ai cụ thể cả.
Ngược lại, nếu bạn yêu một ai đó cụ thể, có khi bạn phải trả bằng cả cuộc sống. Thử cố gắng yêu một người và xem, cái giá phải trả là gì! Rất nhiều thứ trong bạn, bạn phải đặt nó xuống.
– “Tôi yêu được cả vũ trụ, nhưng tôi không thể chịu được cái thằng cha đang ngồi cạnh tôi bây giờ”.
Vì vậy, với bất cứ ai đang ở kế bên bạn, bất cứ thứ gì đang tiếp xúc với bạn, ngay bây giờ, hãy yêu một cách không phân biệt. Không khí mà bạn đang hít thở, nước mà bạn uống, mặt đất mà bạn đang bước đi…
Đơn giản là bạn yêu mọi thứ tiếp xúc với mình. Bởi vì khi bạn học cách yêu một thứ gì đó đang ở bên cạnh bạn, bản chất của chính bạn sẽ trở thành tình yêu.
Sẽ là cơ hội nếu có ai đó mở ra khía cạnh tâm linh ở trong bạn, khiến bạn nhận ra tất cả mọi thứ đều mong manh đến nhường nào.
Họ có thể lừa gạt bạn, có thể bỏ rơi bạn, có thể ly hôn bạn hay có thể qua đời…
Những thứ đó đều mang lại cho bạn cảm giác bạn bị từ chối.
Và bạn có thể bị từ chối chỉ vì bạn đang ở trong một trạng thái ảo tưởng của niềm tin, rằng “đây là một nửa sự sống và nó cần một nửa khác đến từ đâu đó”.
Không, đây là một sự sống trọn vẹn.
Nếu bạn phát triển nở rộ như một sự sống trọn vẹn, bạn sẽ thấy các mối quan hệ sẽ mang bản chất hoàn toàn khác.
Nó sẽ giống như đến với nhau để cùng chia sẻ chứ không phải lợi dụng, bòn rút lẫn nhau.
Và để các mối quan hệ được chuyển hóa thì chính bạn cũng cần phải chuyển hóa.
Cho nên, nếu có một người nào đó lừa dối bạn, hãy hiểu rằng họ đang đẩy bạn từ trạng thái ảo tưởng sang hiện thực.
5.
Một từ cần nghĩ tới khi nói về hôn nhân?
– Chung sống.
6.
Nếu thứ gì đó tồi tệ làm tổn thương bạn thì thường là bạn sẽ chấp nhận được.
Nhưng khi thứ gì đó đẹp đẽ lại làm bạn tổn thương thì với trái tim bạn, nó thực sự là thảm họa.
Tình yêu cũng vậy, đẹp nhất nhưng rất tiếc, nó làm tê liệt hầu hết mọi người.
7.
Bất cứ người nào trên thế giới này cũng đều có một điều gì đó khiến cho bạn không thích.
Vậy thì, bạn hãy dùng chính cái phần đó cho sự phát triển tâm linh của mình.
Và phần còn lại thì bạn hưởng thụ.
Nếu bạn đang tìm kiếm một cuộc sống tâm linh thì người đó là người như thế nào cũng không thành vấn đề.
Bạn có thể tận dụng tất cả mọi thứ cho sự phát triển của mình.
Còn nếu mục đích của bạn là có một gia đình thì cần có một mức độ hòa hợp nào đó giữa hai người.
Đặc biệt là: nếu bạn sinh con thì sự hài hòa là bắt buộc, nếu không thì bạn sẽ làm hỏng một sự sống mới đang hình thành.
Vì vậy, hãy tự chuyển hóa bản thân theo cái cách mà, khi sống trong sự hiện diện của bạn, vô tình họ cũng sẽ thay đổi.
Còn về quá trình tâm linh, dù thế nào bạn cũng đơn độc.
Bạn đến với cuộc sống này một mình và ra đi một mình.
Ngay cả khi bạn có anh chị em sinh đôi thì bạn vẫn đến một mình và ra đi một mình, không phải sao?
8.
Hãy xem bản thân mình – sự sống nhỏ bé này là một sự sống trọn vẹn.
Phải không?
Bạn là một nửa sự sống hay một sự sống trọn vẹn?
Nó có phải là một nửa sự sống hay không?
Không, nó là một sự sống trọn vẹn.
Vậy, tại sao nó lại cảm thấy không trọn vẹn đến nỗi nó cần một người khác để lấp đầy sự sống này?
Hãy nhớ, bạn là một sự sống trọn vẹn và bản thân nó đã hoàn chỉnh.
Nhưng hiện giờ, bạn đang biến nó thành như thế này, rằng nó không thể tồn tại mà không có người này và người kia, cái nọ và cái kia…
Vậy, có phải là nó chưa nhận ra sự toàn vẹn về bản chất của nó, phải không?
Đã đến lúc bạn nhìn một cách sâu sắc hơn chứ không phải phản ứng rồi cố gắng sửa chữa, thay đổi một ai đó.
Trừng phạt người khác sẽ không khiến cuộc sống của bạn trở nên tươi đẹp hơn.
Có thể, sau khi trừng phạt ai đó, bạn sẽ có một sự thỏa mãn nào đó trong vài ngày, sau đó lại cảm thấy vô vị và có khi là ăn năn về điều đó, đúng không?
Thứ mà bạn gọi là tình yêu, thực ra là cảm giác dễ chịu nhất định trong cảm xúc của bạn.
Và cảm xúc là một thứ rất mạnh mẽ (mặc dù mọi người chỉ thích nói về tri thức).
Bạn thấy đấy, thế giới vẫn đang bị chi phối bởi cảm xúc con người.
Ai nổi tiếng trong nước hay trên thế giới cũng đều do cảm xúc chi phối, đúng không? Những người mà bạn chưa thấy tận mắt lại là những người mà bạn thần tượng.
Vậy nên, cảm xúc là một công cụ mạnh mẽ.
Nếu bạn có thể tạo nên một sự ngọt ngào bền vững trong cảm xúc của mình, bạn sẽ phải lòng với mọi thứ xung quanh.
Và khi bạn trở nên như vậy, mọi người cũng sẽ không tránh khỏi, họ sẽ phải lòng bạn.
Đây không phải là mánh khóe mà là cách sống, một cách thông minh để tồn tại.
Bởi vì, cho dù người khác có yêu thương bạn hay không, cuộc sống của bạn đều sẽ trở nên rất dễ chịu và ngọt ngào. Cho dù ai đó có yêu thương bạn hay không, cũng chẳng quan trọng.
Vậy nên, chẳng có mánh khóe nào giúp xây dựng thiện chí cả. Cái đó chỉ là xảo quyệt.
Không có mánh khóe nào cả. Bạn chỉ cần trở thành như vậy.
Những ai muốn hưởng ứng thì sẽ phản hồi, những ai không muốn thì thôi. Có gì đâu!
Hãy xem, bây giờ, bạn đang ngồi ở một nơi và bạn vẫn có thể cảm nhận được tình yêu của ai đó dù họ không có ở đó.
Cho nên, tình yêu chẳng liên quan đến ai cả. Nó chỉ là sự ngọt ngào trong cảm xúc của bạn.
Vậy, giờ đây, khả năng yêu thương của bạn, nó có đang tự động xảy ra hay phải có tác động từ bên ngoài?
Hãy nhớ, bạn có thể dùng người khác để kích hoạt yêu thương trong bạn.
Và bạn cũng có thể lên cơ chế tự khởi động.
- Đời sống và sức khỏe
Hiện nay, trên thế giới có hai thứ chiếm 95 % năng lượng của con người, đó là tiền bạc và tình dục.
Tại sao con người lại bị ám ảnh bởi tiền bạc?
Thật ra, con người không bị ám ảnh bởi tiền bạc mà bị ám ảnh bởi thứ mà tiền có thể mang lại.
Điều mà mọi người muốn, đó là quyền lực mà tiền có thể mang lại. Quyền tiếp cận, sự tự do, thoải mái…
Vì vậy, tiền không phải là một thứ. Tiền là một phương tiện. Không có gì đúng hay sai về nó. Tiền bạc rủng rỉnh trong túi khiến cuộc sống của bạn dễ dàng và thoải mái hơn.
Khi bạn có tiền trong túi, bạn dễ dàng ngồi xuống và học cách phát triển bản thân. Bạn có thể nghỉ việc 1 tháng để du lịch và thiền định.
Ngược lại, nếu bạn nghèo khó và phải ở trong khu ổ chuột thì thứ mà bạn tập trung chỉ là duy trì cuộc sống.
Và tiền sẽ tốt nếu nó ở trong túi. Ngược lại, nếu để nó xâm nhập vào đầu bạn, nó sẽ trở thành sự đồi bại và ám ảnh. Nó sẽ phá hủy bạn.
Tình dục cũng vậy. Nếu tình dục ở trong túi bạn thì nó là điều tốt đẹp. Nhưng nếu để nó xâm nhập vào đầu bạn, nó sẽ trở thành một sự đồi bại.
Nếu nó ở trong cơ thể, nó sẽ không phải lúc nào cũng vậy. Nó chỉ có vào thời gian nào đó. Nhưng nếu nó đi vào đầu bạn thì nó sẽ có mọi lúc. Và đó là một căn bệnh.
Vì vậy, tiền bạc và tình dục, nó chỉ trở thành vấn đề khi bạn không biết để nó ở đâu. Hãy để nó trong túi của bạn.
Chắc bạn đã nghe chuyện này.
Cùng một loại thuốc nhưng trong tay người này, nó hoạt động vô cùng hiệu quả còn trong tay người khác, nó lại không hiệu quả.
Bởi vì năng lượng của người đưa thuốc cũng quan trọng ngang với thuốc.
3.
Trong thế giới này có nhiều loại người đang tồn tại: như thế này, như thế này, như thế này… Họ như thế.
Vì vậy, nếu bạn muốn làm việc với người hoàn hảo và lý tưởng thì bạn phải lên thiên đường luôn hôm nay.
Ngược lại, nếu bạn thấy rằng việc bạn đang làm là rất quan trọng thì bạn phải học cách làm việc với tất cả những người kinh khủng này.
Bạn sẽ thấy, những người kinh khủng ấy cũng có thể làm được những điều tuyệt vời.
Khi bạn sẵn lòng, bạn sẽ có cách.
Hiện nay, có một lượng tài liệu đáng kể cho thấy cây cối cũng nhạy cảm và có cảm giác như bất kỳ sinh vật nào khác.
Cho nên, dù bạn ăn thực vật, hay động vật, hay bất cứ thứ gì, thì đó vẫn là bạo lực.
Cây cối vẫn gào lên, chỉ có điều là bạn không nghe thấy thôi.
Vì vậy, cho dù bạn hái một trái cây hay một loại rau, hay giết mổ một con vật và ăn… thì mọi thứ đều là tàn nhẫn.
Vậy nên, lựa chọn của chúng ta là hãy làm điều đó một cách tinh tế… và chỉ ăn ở mức cần thiết.
Chúng ta phải ăn thức ăn, nếu không thì sẽ tàn nhẫn với bản thân.
Là một sự sống, chúng ta có quyền nuôi dưỡng bản thân bởi vì đây là cách mà chuỗi thức ăn hoạt động trên thế giới này.
Tuy nhiên, chúng ta không có quyền tùy tiện lấy đi một sự sống khác chỉ để cho oai, cho vui…
Và trở thành một người mê ăn uống thì cũng không hay lắm, bởi vì khi đó, sự ăn uống đã trở thành đam mê chứ không chỉ là nuôi dưỡng bản thân nữa.
5.
Chúng ta nghĩ thông tin sẽ chuyển hóa chúng ta.
Không, thông tin tạo điều kiện cho một số thứ nhưng chính sự tận tâm mới chuyển hóa chúng ta, đúng không?
Khi bạn đưa con bạn đến gặp bác sĩ, bạn không cần vị bác sĩ ấy trình bày tất cả thông tin về căn bệnh và phương pháp. Thứ bạn cần nhất là sự tận tâm của vị bác sĩ ấy.
Và khi bạn tận tâm với một ai đó, bạn cũng sẽ thấy họ có những tố chất khác, đúng không?
Đơn giản chỉ là vậy thôi.
Sự tận tâm.
6.
Điều cần thiết để có một đời sống cân bằng là gì?
– Sự nhận thức.
Một từ để nói về tiền?
– Hữu dụng.
Có những người đồi bại ở tất cả các lĩnh vực.
Chỉ là, nếu bạn đến gặp một người mà bạn nghĩ rằng họ sẽ nhận hối lộ, nhưng nếu họ không nhận hối hộ, bạn sẽ ngạc nhiên. Khi đó, bạn sẽ nói với mọi người: “Trời ơi, bạn biết không, tôi đến gặp ông ta, ông ta đã giải quyết công việc mà không đòi tôi một xu!”.
Nhưng khi bạn đi khám bệnh, nếu bác sĩ đòi hối hộ, bạn sẽ thấy thất vọng.
Vì bạn đặt niềm tin và sức khỏe bản thân vào bác sĩ.
Tương tự như vậy, khi bạn đến gặp một nhà tâm linh, bạn đặt đời sống tinh thần của mình vào ông ấy, vậy nên, nếu ông ấy bại hoại, bạn sẽ bị tổn thương sâu sắc. Vậy đấy!
8.
Nếu bạn là một người thông minh, bạn sẽ cố gắng làm những gì bạn thích nhất.
Bởi vì có những người làm những việc mà họ không thích (và sống đau khổ suốt cuộc đời của họ).
Nhưng nếu bạn là một người thông thái, bạn sẽ làm những gì cần thiết nhất.
Cái mà bạn gọi là một bông hoa, là biểu hiện mong manh của một cái cây cứng cáp hơn.
Vì vậy, cái mà chúng ta gọi là nữ tính, là một biểu hiện mong manh hơn của chính chúng ta. Nhưng nếu không có nó thì chúng ta sẽ chẳng hoàn thiện.
Bởi vì: để tạo nên một sự nhã nhặn hơn thì nên có sự hiện thân của nữ tính.
10.
Ai đã nói với bạn rằng bạn là sự sống quan trọng nhất?
Cái ý tưởng con người là trung tâm của vũ trụ là một ý tưởng ngu ngốc.
Trong vũ trụ này, ngay cả hệ mặt trời cũng chỉ là một hạt nhỏ xíu.
Sáng mai, nếu hệ mặt trời tan biến đi thì vũ trụ cũng chẳng có vấn đề gì. Nó nhỏ bé đến vậy. Trong cái hạt nhỏ xíu đó, có hành tinh Trái Đất là một hạt siêu nhỏ. Ở đó, bạn lại là một người vĩ đại với lòng tự trọng cao…
Vậy nên, không cần đề cao bất kỳ ai, và cũng đừng bao giờ khinh thường bất cứ người nào.
Nếu bạn nhìn mọi thứ đúng theo cách nó tồn tại thì mọi vật đều có giá trị to lớn. Mỗi người đều có một vị trí và giá trị cho cuộc sống của họ, phải không?
Chỉ vì chúng ta không nhận ra điều đó nên chúng ta đã hủy hoại bao nhiêu thứ trên đời này.
Đơn giản chỉ vì chúng ta nghĩ: thứ này có giá trị, thứ kia thì không.
Không có thứ gì ở đây mà không có giá trị.
Mỗi thứ đều có giá trị riêng của nó.
11.
Vui sướng có nghĩa là bạn trở nên dồi dào sự sống hơn thay vì tồn tại trong tâm lý lộn xộn.
Vui sướng không có nghĩa là bạn đã đạt tới một cái gì.
Vui sướng đơn giản chỉ là: cuộc sống trở nên thoải mái và bạn không tự làm rối chính mình.
12.
Sự khác nhau giữa thiên đàng và địa ngục chính là thế này:
Nếu bạn làm thứ gì đó một cách sẵn lòng, đó là thiên đàng của bạn.
Nếu bạn làm thứ gì đó mà bạn không sẵn lòng, đó là địa ngục của bạn.
Nếu bạn tạo ra một bầu không khí dễ chịu tuyệt vời thì mọi người sẽ có xu hướng cư xử tuyệt vời.
Nếu bạn tạo ra một bầu không khí khó chịu thì sẽ có nhiều người hành động xấu tính.
Hãy tiếp xúc với đất mẹ bởi vì bạn chỉ là một mẫu nhỏ của trái đất này. Bạn đang quên mất điều đó.
Nếu bạn mất đi sự kết nối với cội nguồn, bạn sẽ không bị xáo trộn ư?
Ngày nay, phần lớn chúng ta đã mất đi sự tiếp xúc này nên một số phương diện nhất định của cơ thể đã trở nên rối loạn.
Vì vậy, nếu bạn muốn sống một cách khôn ngoan thì bạn nên tiếp xúc với mảnh đất nơi bạn đang sống. 80 % sức khỏe của bạn phụ thuộc vào việc bạn đồng bộ với trái đất như thế nào.
Sự khỏe khoắn và hạnh phúc không có nghĩa là bước đi trên máy chạy bộ, với cơ bắp cuồn cuộn như thế.
Sự toàn vẹn của các nguyên tố trong hệ thống cơ thể chúng ta mới là quan trọng. Có cách nào để làm điều đó không?
Có. Phương pháp đơn giản nhất là làm việc với đất, nước, cây cối và ở ngoài trời.
Ngày nay, người ta đi đến các Spa để tắm bùn với chi phí đắt đỏ.
Thay vì vậy, mỗi ngày, nếu bạn chạm tay vào đất, ít nhất một vài phút mỗi ngày, bạn sẽ thấy cơ thể bạn ở trong tình trạng tốt hơn nhiều.
Bởi vì bất cứ khi nào cơ thể tiếp xúc với đất, nó sẽ tự sắp xếp lại.
Nếu bạn không phải là nông dân và cũng không thể thành thợ làm vườn thì ít nhất, bạn hãy tiếp xúc với đất.
Khi lòng bàn tay và lòng bàn chân bạn tiếp xúc với đất khoảng 20 phút, cơ thể bạn sẽ có sự khác biệt.
Sự tiếp xúc với tự nhiên này, cho dù là đất, là nước, là không khí hay cây cối đều rất quan trọng.
Nếu không, cơ thể sẽ dần mất đi tính toàn vẹn, mất đi sự ổn định, mất đi nhiều khả năng mà nó vốn có.
Cơ thể bạn sẽ không chết ngay sáng mai nhưng nó sẽ mất đi nhiều khả năng bẩm sinh.
Hơn nữa, khi bạn làm gì đó ngoài vườn, tay bạn sẽ dính bùn đất. Việc này sẽ tạo nên một ký ức vật lý tự nhiên bên trong bạn, ghi nhớ rằng: bạn rồi sẽ chết đi, cơ thể này không phải là vĩnh cửu.
Cơ thể có trí nhớ của riêng nó và trí nhớ của cơ thể quan trọng hơn nhiều so với trí nhớ của tâm trí.
14.
Giữa một bữa ăn đến bữa ăn tiếp theo, nếu bạn tạo một khoảng cách từ 5 – 6 tiếng, và giữa hai bữa đó không ăn thêm cái gì, bạn sẽ thấy quá trình thanh lọc trong cơ thể ở mức độ tế bào sẽ xảy ra.
Và sự thanh lọc ở mức độ tế bào là điều quan trọng để có một cuộc sống khỏe mạnh.
Bữa ăn chiều nên cách ít nhất 3 tiếng trước khi bạn ngủ và nên có một hoạt động thể chất nhẹ nhàng khoảng 20 phút.
Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Lý do duy nhất khiến bạn không vui là cuộc sống không diễn ra theo cách bạn muốn.
Tối nay, hãy ngồi trên giường, nhìn vào bản thân xem “cái gì là bạn?”.
Bạn đã thu thập được cái gì?
Bạn có một ngôi nhà.
Bạn có người thân.
Bạn có quần áo.
Bạn có một cơ thể.
Thông tin ở trong tâm trí bạn, bạn đã thu thập nó.
Xem xem, trước khi bạn đi ngủ, hãy nhắm mắt lại, và xem liệu bạn có thể đặt tất cả những thứ đó sang một bên, bằng trí óc thôi.
Chỉ cần thử đặt hết chúng sang một bên và đi ngủ mỗi ngày.
Bạn sẽ thấy, rồi một ngày, bạn sẽ tỉnh dậy theo một cách mà bạn chưa bao giờ tin là có thể.
Thức tỉnh thật sự.
Rốt cuộc, đối với mọi điều bạn muốn làm trong đời mình, điều quan trọng nhất là: “Bạn có sự sáng suốt đến đâu?”, không phải sao?
Nếu bạn muốn thành công trong bất cứ điều gì, bạn phải có sự sáng suốt.
Để có sự sáng suốt thì một trong những điều quan trọng là: cột sống của bạn phải có tính nhạy cảm, linh hoạt.
Bởi vì quá trình nhận thức của bạn phần lớn được xử lý ở đó.
Cột sống không chỉ là một bộ phận của cơ thể mà còn là mạng lưới thông tin. Nếu cột sống của bạn mất đi tính nhạy cảm, bạn sẽ không biết bạn đang đánh mất thứ gì đâu!
Cột sống là nền tảng của sự trao đổi thông tin đang diễn ra trong cơ thể.
Mỗi ngày, cột sống cần được dãn ra vì nếu nó bị sụp xuống và chèn vào nhau thì khả năng trao đổi thông tin trong cột sống sẽ giảm đi.
Và nếu bạn không có sự sáng suốt, bạn sẽ cố bù đắp bằng sự tự tin?
Tự tin mà không có sự sáng suốt là một thảm họa.
Cái mà bạn cần là sự sáng suốt.
18.
Để thành công trên thế giới này, bạn cần có hai phẩm chất cơ bản, đó là: bạn phải có khả năng khai thác năng lực của tâm trí bạn và cơ thể bạn.
Nếu bạn muốn khai thác tâm trí, bạn phải giữ được sự bình thản. Nếu không có sự bình thản, tâm trí sẽ nhận thức sai lệch.
Nếu muốn khai thác năng lực cơ thể bạn, bạn phải dồi dào năng lượng để có thể vượt qua những trở ngại mà một người phải gặp trong cuộc sống hàng ngày.
Hãy nhớ, khi bạn bình thản và dồi dào năng lượng, thành công sẽ đến với bạn dễ dàng hơn rất nhiều.
Ngoài 2 điều trên, còn có 3 điều nữa giúp bạn thành công, đó là sự sáng suốt, cảm hứng và tính liêm chính.
Nếu bạn sử dụng cơ thể đầy đủ, cơ thể sẽ có mọi thứ để tạo ra sự khỏe mạnh cho chính nó. 80 % bệnh tật sẽ biến mất. Với 20 % còn lại thì 10 % là ở thức ăn và 10 % còn lại tùy thuộc vào môi trường sống, nghiệp quả và các nguyên nhân khác…
Hiện nay, rất nhiều người bệnh tật chỉ vì ăn uống không đúng cách hoặc sử dụng cơ thể không hợp lý (quá lười biếng hoặc làm việc quá sức…).
Nếu bạn đi đến một nơi xa lạ, nơi mà bạn không thể kiểm soát được những thứ sẽ xảy ra xung quanh mình thì bạn nên mặc màu trắng.
Bởi vì màu trắng mang lại cho bạn một sự bảo vệ nhất định. Tính chất của nó là phản chiếu mọi thứ, cả ánh sáng và năng lượng. Nó không nhận mọi thứ xung quanh.
(Vì vậy, trong đám tang, người ta thường mặc màu trắng để không phải hấp thụ những năng lượng tiêu cực).
Ngược lại, màu đen hấp thụ mọi thứ. Vì vậy, khi bạn muốn hấp thụ, thu hút mọi thứ xung quanh bạn, bạn có thể mặc màu đen.
Không có ai chưa từng hạnh phúc cả.
Ai cũng đã từng hạnh phúc, chỉ là chúng ta không duy trì được nó. Chỉ vậy thôi.
Vậy nên, chỉ cần làm hai điều sau:
Bạn vui như thế nào?
Và bạn mang đến bao nhiêu niềm vui cho những người xung quanh?
Chỉ cần làm như thế trong hai ngày, bạn sẽ trở nên thật tuyệt ở bên trong mình.
Hạnh phúc có nghĩa là năng lượng sống của bạn trở nên rất dồi dào.
Tâm trí của bạn là người làm việc cho bạn, đúng không?
Vậy, tại sao bạn lại biến nó thành kẻ thù của mình?
Sự khó chịu, tức giận, thù ghét…, tất cả những chất độc này, bạn uống và bạn mong ai đó sẽ chết. Cuộc sống này không vận hành như thế đâu.
Hãy nhớ, suy nghĩ của bạn có thể gây ra những tổn hại thể chất cho cơ thể bạn, gây ra bệnh tật…
Bởi vì bạn là một cơ thể tinh thần. Bất cứ thứ gì xảy ra trong tâm trí cũng sẽ ảnh hưởng đến cơ thể.
Tuy nhiên, khi sự tổn hại đã thể hiện trên cơ thể vật lý (nghĩa là những suy nghĩ của bạn đã gây ra bệnh tật) thì bạn không thể chỉ dùng suy nghĩ để điều trị.
Nếu bạn ngồi im và cố gắng nghĩ cho bệnh tật biến mất thì đó chỉ là suy nghĩ viển vông.
Thật ra, nó không phải hoàn toàn không thể.
Chỉ là, bạn chỉ có một cuộc đời thôi. Bạn đừng mạo hiểm như thế.
Khi cơ thể bị tổn hại thì nó cần được hỗ trợ bằng mọi cách có thể. Đầu tiên, bạn phải chấm dứt những suy nghĩ, hành động vớ vẩn của mình và nếu cơ thể cần thuốc, cần phẫu thuật… thì cần phải thực hiện. Và hãy dùng những suy nghĩ tích cực như một sự trợ giúp.
Nền văn hóa này luôn có ý thức trong việc không hình thành sự ràng buộc.
Vì vậy, chúng ta chỉ nên giữ sự ràng buộc ở một mức độ cần thiết mà thôi (bởi bạn đang thực tập để hướng tới sự giải phóng cho bản thân).
Chính vì vậy mà nhận thức và sự nhạy cảm xuất hiện.
Cơ thể có thể ghi nhớ bất kỳ sự gần gũi nào, không chỉ với cơ thể người khác mà còn với hoàn cảnh, không khí và rất nhiều thứ.
Tuy nhiên, khi lượng ký ức vật chất mà bạn thu nhận vượt lên trên một điểm nhất định, nó sẽ gây ra một mức độ rối loạn nhất định.
Sự rối loạn này không nằm ở tâm trí mà là một kiểu rối loạn khác: rối loạn về thể chất.
Khi cơ thể bị rối loạn, nó sẽ thấy không thoải mái. Vào một số ngày nhất định, cơ thể bạn dường như trở nên rối loạn. Các bạn có thấy điều này không? Bạn ngồi thế nào cũng thấy khó chịu.
Vào ngày khác, bạn ngồi xuống, thì lại thoải mái.
Vậy nên, chúng ta đã tạo ra nhiều phương pháp để thanh lọc.
***
Thứ nhất, hãy thử làm thế này: Khi có một cơn gió mạnh đang thổi, bạn chỉ cần mặc quần áo rộng và đơn giản là đứng đó trong nửa giờ đồng hồ.
Và ý thức về điều đó.
Trong lúc đứng như thế, bạn nhắm mắt lại. Khi bạn nhận được đủ gió thổi qua bạn rồi, bạn trở vào trong nhà và bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, khỏe khoắn hơn nhiều.
Thứ hai, hãy để dòng nước chảy qua bạn.
Khi tắm, bạn không chỉ đang rửa sạch những bụi bẩn bám trên da mà còn thanh lọc bản thân nữa.
Bạn hãy để ý xem, khi bạn đang căng thẳng và lo âu, hay đang trong tâm trạng nào đi nữa, bạn chỉ cần đi tắm một cái và khi bước ra ngoài, bạn bỗng cảm thấy như mình vừa trút đi được một gánh nặng. Bạn có nhận ra điều này không?
Vì vậy, điều này không đơn thuần chỉ là tắm rửa làn da. Rất nhiều thứ đang diễn ra khi có dòng nước chảy trên khắp cơ thể bạn. Khi bạn dội nước lên cơ thể, một sự thanh lọc nhất định sẽ diễn ra.
Từ “tính cách” (personality) có từ chữ “persona”, nghĩa là “mặt nạ”. Đây là mặt nạ mà người ta dùng trong những nhà hát xưa.
Cùng một người sẽ đóng những vai khác nhau. Bạn giữ cái mặt nạ này và nói như người này, rồi đặt nó xuống. Sau đó, giữ mặt nạ khác và nói như người kia, rồi lại đặt nó xuống.
Vậy, tính cách có nghĩa là bạn đã giữ một cái mặt nạ và cái mặt nạ dính luôn vào mặt bạn.
Tính cách là thứ gì đó mà người ta cố gắng hình thành.
Nhưng hãy xem, nếu bạn chạm được tới tự tính của mình, bạn cần gì một tính cách nữa! Không cần thiết.
Bạn có thể có những kiểu tính cách khác nhau ở những nơi khác nhau.
Hãy thú thật: bạn cũng đang như vậy rồi hay còn đang kẹt vào một tính cách duy nhất?
Những người đầu óc đơn giản thì chỉ có một tính cách. Người khác có những tính cách khác nhau tùy lĩnh vực đời sống, phải không?
Tính cách là thứ gì đó mà bạn đã tạo ra, nhưng bạn lại trở nên quá vô thức về nó, đến nỗi bạn nghĩ nó có thật.
Bạn đang hỏi làm sao để hình thành tính cách, phải không?
Bạn đang tạo ra nó theo cách phù hợp với loại hoạt động của bạn, nhưng bạn phải có khả năng đặt nó xuống. Nếu nó dính vào mặt bạn thì sẽ trở thành đau khổ.
Bạn có thể làm ra bất kỳ loại tính cách nào, nhưng khi bạn muốn đặt nó xuống, bạn phải có khả năng đặt nó xuống.
24.
Có rất nhiều điều vĩ đại trên thế giới mà không có tác dụng gì. Bạn có hứng thú với những điều vĩ đại?
Tôi không có hứng thú với những điều vĩ đại.
Tôi chỉ hứng thú với những thứ có hiệu quả.
Người ta tuyên bố rất nhiều thứ vĩ đại nhưng chúng không có tác dụng gì. Chúng không giúp ích gì cho bất cứ ai. Chúng là những thứ vĩ đại bởi vì ai đó đã nói vậy.
Có khi, một người nghĩ quá nhiều về bản thân họ. Cho nên, họ thấy bất cứ điều gì họ nói hoặc làm đều phải là những điều phi thường (nhưng chúng lại không có tác dụng gì).
Thật ra, chúng ta chỉ cần tìm kiếm những thứ có hiệu quả.
25.
Nếu bạn đang cảm thấy rất dễ chịu bên trong chính mình, bạn sẽ tự nhiên dễ chịu với mọi người xung quanh bạn.
Bởi vì, cho dù bản chất trải nghiệm của bạn là gì đi chăng nữa, nó cũng chỉ diễn ra bên trong bạn.
Dù đó là sự sợ hãi, tức giận, tình yêu hay hận thù… thì tất cả đều diễn ra bên trong bạn.
Vì vậy, bạn không cần cầu xin sự dễ chịu từ đâu đó, lòng yêu thương từ ai đó…
Bạn chỉ cần trở nên sẵn lòng khám phá bản thân mình, để đưa bản thân này đạt đến trạng thái dễ chịu nhất.
***
Không phải là nếu bạn trở nên yêu thương, bạn sẽ được lên thiên đường.
Không phải là nếu bạn cảm thấy vui sướng ngất ngây, bạn sẽ lên thiên đường.
Mà là, nếu bạn đầy yêu thương và vui sướng tột độ, bạn sẽ chẳng cần một thiên đường nào cả.
Những người tạo nên địa ngục trong chính họ thì muốn đi lên thiên đường.
Những người đã tạo nên thiên đường từ bản thân họ, họ chẳng cần đi đến nơi nào nữa.
Ngày nay, phần lớn mọi người làm việc quá ít hoặc quá nhiều và họ trở nên ốm yếu.
Trong khi đó, khỏe mạnh là cách thức của cuộc sống.
Một trong những cách đơn giản nhất để giữ cho cơ thể khỏe mạnh là sử dụng nó. Nếu bạn sử dụng cơ thể đầy đủ, cơ thể sẽ có mọi thứ để tạo ra sự khỏe mạnh cho chính nó.
Ngày nay, đội ngũ y tế và những kiến thức y khoa đã ngày càng trở nên quan trọng bởi vì chúng ta đã tạo nên một phong cách sống không lành mạnh. Chưa bao giờ trên thế giới, thuốc men có tầm quan trọng như nó có ngày nay.
Đơn giản bởi vì chúng ta ngày càng ít vận động hoặc vận động quá mức. Vậy nên, chúng ta ngày càng không khỏe mạnh.
Sự trì trệ đến từ việc tiêu thụ quá nhiều thực phẩm hoặc các ý nghĩ.
Có người sẽ hỏi tại sao việc nghĩ ngợi quá mức lại dẫn tới sự trì trệ (dù ai cũng hiểu rằng việc tiêu thụ thực phẩm quá nhiều chắc chắn sẽ mang lại sự trì trệ).
Những kết luận mà bạn tạo ra trong tâm trí mình sẽ cản trở nghiêm trọng khả năng trải nghiệm cuộc sống của bạn.
Và kết luận của bạn càng mạnh mẽ thì bạn sẽ càng đồng nhất bản thân với nó. Khi đó, những thứ trong không gian tâm lý của bạn sẽ càng trông giống như thật.
Gần như 90 % sự đau khổ của con người chỉ là vì việc này: bạn hiểu lầm rằng vở kịch tâm lý của mình là có thật. Trong khi đó, nó chỉ là vở kịch của bạn và bạn có thể chỉ đạo nó theo bất cứ cách nào mà bạn muốn.
Nếu bạn là một đạo diễn giỏi, bạn sẽ xây dựng vở kịch theo ý mình muốn. Còn không thì nó sẽ diễn ra một cách lộn xộn.
***
Đã đến lúc bạn sống trên hành tinh này, trải nghiệm vẻ đẹp của vạn vật cùng sự hiện diện của tạo hóa.
Chỉ cần chú tâm đến mọi khía cạnh của vạn vật, bạn sẽ thấy sự hiện diện của cội nguồn tạo hóa trong đó. Đây là điều bạn cần phải trải nghiệm.
Khi bạn bước ra khỏi ngục tù của tâm trí của chính mình, bạn mới biết được vẻ đẹp của vạn vật.
Cho nên, điều căn bản nhất mà bạn cần quan tâm là: bạn không đưa ra những kết luận.
Khi bạn không đưa ra những kết luận thì những cánh cửa của tâm trí bạn sẽ không khép lại.
Dù cho bạn phải trải qua tình huống tồi tệ nhất, bạn vẫn có thể dùng trải nghiệm đó để trở thành một con người tốt hơn (thay vì trở thành một mớ lộn xộn khủng khiếp).
Vì vậy, khi có thứ gì đó làm tổn thương bạn, bạn có 2 sự lựa chọn: một là bị tổn thương, hai là trở nên khôn ngoan hơn.
Càng nhiều thứ làm bạn đau lòng sớm trong cuộc đời bạn, bạn càng trở nên khôn ngoan hơn, đúng thế không?
30.
Những người không có bất cứ sự hiểu biết nào về khả năng của chính họ thì sẽ trở nên tranh đua, bởi vì niềm vui duy nhất của họ là đi một bước trước ai đó.
Tuy nhiên, khi bạn thấy vui vì người khác thua mình thì đó là căn bệnh (chứ không phải thành công).
Bạn, với tư cách là một sự sống, bạn muốn toàn vẹn nhất. Bạn có quyền đó.
Mỗi sự sống trong tạo hóa – từ con sâu, côn trùng, chim, thú, thậm chí một cái cây, tất cả đều phấn đấu đến khả năng tốt nhất của chúng, đúng không? Bạn cũng thế.
Nhưng tại sao bạn lại phải quan tâm liệu có ai đó phía sau bạn, và vui sướng khi có ai đó kém hơn bạn?
Điều đó rất ngốc nghếch.
Bởi vì điều quan trọng là: với những gì mà bạn mang theo mình, bạn sẽ phát triển thành một con người toàn vẹn nhất hay không?
Điều này không cần bất cứ thứ gì ngoài việc liên tục nuôi dưỡng bầu không khí.
Thậm chí không chỉ con người.
Nếu bạn muốn cái cây lớn lên, bạn không cần làm bất cứ thứ gì với cái cây. Bạn chỉ cần chăm sóc đất, bầu không khí, môi trường xung quanh. Đó là tất cả những thứ cần được chăm sóc.
Kể cả với con người, bạn cần chăm sóc bầu không khí để mọi người tìm thấy biểu hiện trọn vẹn nhất cho cuộc đời của họ.
31.
Mặc dù được vây quanh bởi rất nhiều người nhưng có người vẫn thấy thiếu cảm giác thuộc về ai đó, được chấp nhận bởi ai đó, được yêu thương bởi ai đó.
Cái bạn gọi là niềm vui, là một dạng chất hóa học.
Đau buồn là một dạng chất hóa học khác.
Căng thẳng, một dạng chất hóa học.
Lo lắng, một dạng chất hóa học khác.
Vậy, trải nghiệm sống của bạn có một nền tảng hóa học cho nó.
Ngay bây giờ, hãy cho rằng bạn thực sự vui sướng. Bạn có còn quan tâm ai ở quanh, ai không ở quanh nữa không?
Nếu họ ở quanh, thật tuyệt.
Nếu họ không ở quanh, cũng tuyệt vời.
Bởi vì trải nghiệm của bạn về đời sống không còn được xác định bởi cái gì bạn có và cái gì bạn không có.
Một khi cuộc sống của bạn không còn bị định đoạt bởi bất cứ thứ gì bên ngoài bạn thì không có thứ gì là nỗi cô đơn.
***
Và bạn hãy thưởng thức sự đơn độc, bởi vì dù bạn có thích nó hay không thích nó thì bên trong cơ thể này, bạn vẫn luôn một mình, đúng không?
Dù bạn có tương tác hay giao hợp, hay gì đi nữa, bất cứ điều gì, thì bạn vẫn là một mình trong cơ thể này, đúng hay không?
Nếu bạn không học cách để xử lý nỗi cô đơn này, bạn sẽ không học được điều đẹp đẽ về sự sống.
Điều đẹp nhất về sự sống là: không ai có thể đến đây, đây chỉ là không gian của tôi thôi.
Không ai có thể xâm phạm tôi. Họ có thể bắt tôi, có thể hành hạ tôi, có thể làm rất nhiều thứ, nhưng họ không thể xâm phạm tôi. Bởi vì tôi có một không gian chỉ là của riêng tôi.
Đó chẳng phải là khía cạnh tuyệt vời nhất của đời bạn sao? Đừng đau khổ vì điều đó. Đó là điều đẹp nhất.
Khi chúng ta nói về sức khỏe, nếu người khác nói bạn không hề có bệnh, nó không có nghĩa là bạn khỏe mạnh.
Khi bạn thức dậy vào buổi sáng, bạn có cảm thấy trong người tràn trề sức sống hay không?
Từ “sức khỏe” trong tiếng Anh xuất phát từ chữ “trọn vẹn”. Bạn có cảm thấy một sự trọn vẹn nhất định về cơ thể, tâm trí, năng lượng và sự tồn tại của bạn không?
Nếu tất cả những điều này được hài hòa với nhau thì khi bạn thức dậy vào buổi sáng, bạn sẽ cảm thấy như vừa mới được sinh ra.
Và điều này có nghĩa là bạn khỏe mạnh.
33.
D. Nuôi dạy con cái
Hãy bỏ đi cái ý nghĩ đứa con thuộc về bạn.
Nếu bạn nghĩ đứa trẻ này là của bạn thì khi nó chỉ bắt đầu bước vào tuổi vị thành niên thôi, nó sẽ bắt đầu nói với bạn: “Thật quái quỷ, con không thuộc về cha mẹ đâu”.
Đó là tất cả những gì con cái cố gắng nói với bạn.
Có thể bạn không chấp nhận nhưng thực sự, dù đó là chồng bạn, vợ bạn hay con bạn thì họ cũng không thuộc về bạn. Bạn không thể sở hữu họ. Nếu bạn vẫn không hiểu điều đó thì bạn sẽ hiểu khi bạn qua đời hoặc họ qua đời. Họ không thuộc về bạn.
Họ là những cuộc đời khác đã chọn ở bên cạnh bạn (hoặc chọn thông qua bạn để đến với cuộc sống). Vì vậy, hãy vui mừng vì điều đó và trân trọng nó.
Với con cái, nếu bạn là một người bạn tốt của chúng thì khi chúng có vấn đề gì hay khó khăn gì, chúng sẽ nói với bạn.
Tuy nhiên, hầu hết các bậc cha mẹ đều là những người bạn tệ, vậy nên, những đứa con sẽ tìm đến những người bạn khác. Và những người bạn đó đưa ra những lời khuyên kỳ quặc của riêng họ.
Điều tốt nhất khi con bạn gặp khó khăn là chúng tìm đến bạn, đúng không? Phải vậy không? Nhưng các con sẽ không tìm đến bạn nếu bạn đã hành xử như một ông chủ.
Chúng sẽ không tìm đến bạn nếu bạn là một người cha hoặc mẹ đáng sợ. Các con sẽ tìm đến bạn nếu bạn là bạn của chúng.
Đầu tiên, bạn cần hiểu rằng: những đứa con của bạn chỉ đến với cuộc sống này thông qua bạn. Chúng không đến từ bạn.
Bạn chỉ cung cấp một số chất, một số gen di truyền để tạo ra một cơ thể. Thậm chí, có khi bạn cũng chưa từng nghĩ về tất cả những thứ này. Chỉ là từ sự thôi thúc khó cưỡng của bạn, bạn làm thứ gì đó và chúng ra đời.
Vậy nên, chúng không phải là tài sản của bạn, để bạn có thể quản lý theo bất cứ cách nào mà bạn muốn.
Nhưng bạn thì lại khác. Bạn đang làm mọi cách để thấy rằng đứa con vẫn còn phụ thuộc vào bạn, theo cách này hay cách khác. Bạn không nghĩ đến việc cho nó được tự do.
Nhưng, liệu bạn có muốn tạo ra thứ gì đó tốt hơn một chút so với chính bạn, cho thế giới không?
Việc đó quan trọng không?
Nếu bạn tạo ra một đứa trẻ, ít nhất nó phải tốt hơn bạn một bậc, phải không?
Nếu vẫn cùng là thứ này, lặp lại một lần nữa, thì để làm gì?
Và nếu bạn nuôi con mình lớn lên với một nhận thức mạnh mẽ về trí thông minh, với quyền tự do, tự quyết định… thì bạn sẽ thấy, chúng sẽ tìm kiếm sự giúp đỡ. Bởi vì chúng sẽ rất dễ dàng nhận ra rằng: sự hiểu biết của chúng là chưa đủ cho một số thứ.
Ngược lại, nếu bạn nuôi chúng theo cái cách mà, chúng phải nghe theo lời khuyên của bạn thì chúng sẽ rất dễ nổi loạn, ngay cả khi những điều bạn nói là tốt đẹp. Chúng sẽ không làm theo và có khi còn làm ngược lại.
Đây là điều mà hầu hết phụ huynh đang gặp phải, đúng không?
Những đứa con muốn làm ngược lại chỉ để được cảm thấy độc lập.
Vậy nên, hãy nhớ rằng những đứa con của bạn, chúng chỉ đến với cuộc sống này thông qua bạn, đó là đặc ân của bạn. Hãy trân trọng điều đó. Đừng lạm dụng và nghĩ rằng bạn là cha mẹ chúng thì có quyền làm bất cứ thứ gì.
Nếu bạn không đẩy những thứ vớ vẩn vào đầu chúng, chúng sẽ có một khả năng quan sát mạnh mẽ. Và quan sát thì tự nhiên sẽ nổi lên hàng triệu câu hỏi. Và bạn có thể trả lời những câu hỏi đó theo cách mà bạn biết. Những gì bạn không biết, bạn chỉ cần nói với chúng “Bố không biết. Bố chỉ được sinh ra sớm hơn con và bố cũng không biết hết về mọi thứ”.
Hãy thừa nhận điều đó. Bạn không cần che giấu sự thiếu hiểu biết của mình (bạn nghĩ trẻ con không nhận ra là bạn không biết sao?)
Và nếu bạn không thành thật thì khi con bạn có điều gì đó trong lòng, chúng sẽ không tìm đến bạn mà sẽ tìm đến bạn bè chúng. Tại sao ư?
Bởi vì chúng cảm thấy bạn bè chúng chân thành hơn bạn.
Cho nên, đừng hành động như thể bạn là người đến từ thiên đàng và những lời của bạn đều là chân lý. Ai mà muốn nghe những thứ vô nghĩa của bạn! (Trừ khi người đó đã bị tẩy não quá nhiều).
Vì vậy, bạn chỉ cần quản lý con bạn một cách đúng đắn, trân trọng như một đặc ân.
Bạn chỉ cần bảo vệ chúng khỏi những ảnh hưởng xấu. Phần còn lại, hãy để cho chúng tự do.
Chỉ cần bạn yêu cuộc sống, tận tâm với cuộc sống, con bạn sẽ quan sát và học hỏi theo. Vì vậy, trước khi dạy dỗ con cái, hãy nâng cấp chính bạn.