– Tại sao một người luôn chủ động tìm đến mình, đến một ngày lại tự dưng biến mất?
– Trước kia, họ cũng không thể che giấu được việc thích bạn.
Nhưng hiện tại, họ đã đứng trong gió lạnh quá lâu, quyết định phải về nhà rồi.
***
– Vì sao có những người cảm thấy thất vọng nhưng lại không muốn nói ra vậy?
– Có lẽ là vì nói những việc nhỏ nhặt thì lại không được xem trọng.
Kinh nghiệm nhiều rồi, cho nên trong lòng cũng không còn muốn nói nữa.
Tôi nói rồi, bạn mới làm, nó trở nên thật rẻ mạt.
Tôi nói rồi, mà bạn vẫn không làm, thì chính là tôi lại trở thành rẻ mạt.
– Vậy, không nói thì làm sao đối phương biết được?
– Ôn nhu trong từng tiểu tiết, người có lòng thì không cần ai phải dạy cả.
Người vô tâm thì có dạy cũng không được.
***
Từ nay, tôi chỉ tốt với người tốt với tôi.
Trái tim chân thật đến đâu cũng có lúc mệt mỏi.
Người ấm áp đến đâu, cũng có lúc cần người khác che chở.
Sự ấm áp của một người cũng có giới hạn,
Một chút cũng không thể lãng phí.
***
Vậy nên, đừng phụ lòng một người thật lòng đối xử tốt với bạn.
Bạn không trân trọng thì sẽ không có tư cách được gặp lại nữa.
***
Hãy đối xử tốt với mọi người.
Không phải vì để người ấy cảm động.
Cũng không phải để được đáp trả.
Mà là để cho người ấy, sau này lỡ có rơi vào những ngày đen tối nhất, đến mức muốn từ bỏ bản thân.
Vẫn có thể nhớ tới trên đời này, vẫn còn có người quan tâm mình.
***
– Con người bây giờ, hình như lúc nào cũng vội vội vàng vàng.
– Trước đây không như vậy đâu.
Trước đây, mọi người có thể dành cả buổi chiều để dưỡng mình trong tĩnh lặng.
Dùng cả mùa hè để chờ hoa nở.
Ngày đó, đối với những thứ tốt đẹp, người ta luôn kiên nhẫn chờ đợi.
Bây giờ sống quá nhanh rồi!
Đọc một quyển sách liền tưởng rằng đã trở nên sâu sắc.
Chạy bộ một lần liền tưởng đã gầy đi.
Mới thích một người đã liền đã muốn họ đưa ra hồi đáp, không hồi đáp thì quay đi, thích người khác.
Mỗi người đều rất bận, nhưng khi quay đầu nhìn lại thì dường như cái gì cũng chẳng có được.
***
Lúc còn nhỏ, vừa khóc liền có thể cười ngay.
Khi trưởng thành rồi thì vừa cười đó nhưng lại khóc ngay.
Lúc còn nhỏ, vừa cãi lộn, đánh lộn đó nhưng lại làm hòa ngay.
Khi trưởng thành, vừa mới hòa thuận, thoáng chốc đã tuyệt giao rồi.
***
Trên thế giới này, sự phóng sinh tốt nhất, chính là phóng sinh cho những vướng mắc của mình.
Đừng mãi đau lòng cho quá khứ vì nó đã qua đi.
Đừng sợ hiện tại vì bạn chắc chắn sẽ vượt qua.
***
Bạn từng trải qua cảm giác như thế này chưa?
Khoảnh khắc trước mắt hình như từng thấy ở đâu đó.
Giống như đã từng trải qua rồi.
Nhưng lại không nhớ ra nổi là đã trải qua khi nào và ở đâu nữa.
Có lẽ, linh hồn của chúng ta trước khi đầu thai đã nhìn thấy kịch bản kiếp tiếp theo của chúng ta.
Chỉ là khoảnh khắc chúng ta ra đời thì đã quên hết toàn bộ.
Cho nên, chúng ta đã nhìn qua kịch bản của đời mình, sau đó vẫn lựa chọn đi đầu thai.
Như vậy, kiếp này, nhất định có cái gì đó đẹp đẽ đáng để chúng ta trải qua!
***
Nguồn: Nhất Thiền tiểu hòa thượng
Xem thêm: Nhất Thiền tiểu hòa thượng (7): Trải qua kiếp nạn mới biết nhân gian đáng giá