Có cả một truyền thống pháp sư (hay còn gọi là phù thủy), đặc biệt là trong các nền văn hóa của người Mỹ bản địa. Thậm chí ngày nay, người ta còn nói nhiều về cách một pháp sư người Mỹ bản địa biến mình thành đại bàng, ruồi, sói hoặc một số hình dạng khác. Đây không chỉ là những câu chuyện, rất có khả năng, người ta có thể biến đổi hình dạng nếu họ muốn. Một người đảm nhận các hình thức khác không phải là chưa từng thấy. Nó có mặt ở hầu hết mọi nơi trên thế giới.
Bạn sẽ nghe về việc các pháp sư trở thành đại bàng hoặc sói vì hai dạng này rất phổ biến đối với họ. Điều này không phải chưa từng xảy ra trong nền văn hóa Yoga, nhưng nó đã bị coi thường, bởi vì nó không phải là tâm linh, nó là điều huyền bí. Ở đây, chúng tôi không thèm biến mình thành một con chim hay một con vật vì có những rủi ro liên quan. Khi bạn mang hình dạng của một thứ khác, cơ thể này phải được bảo tồn và nó luôn có thể bị lạm dụng.
Có một tình tiết nổi tiếng trong văn hóa Yoga để minh họa điều này. Một nhà hiền triết và cũng nhà thần bí vĩ đại tên là Sundaranathar. Anh ta đã đi khắp Ấn Độ. Một ngày nọ, anh nhìn thấy một người chăn bò tên là Moolan đã chết trong rừng sau khi bị rắn cắn. Khi ông mất, những con bò ông chăm sóc rất gắn bó với ông và yêu ông đến nỗi chúng không chịu bỏ ông vào rừng và kêu khóc như mất mẹ. Sundaranathar đã chứng kiến tình huống này và anh ấy đã rất xúc động vì điều này. Vì vậy, anh ta đi vào hốc cây, bỏ xác mình ở đó và nhập vào xác chết của Moolan, người chăn bò.
Từ lòng thương xót, anh ấy nghĩ không nên để đàn bò cứ mãi đau buồn như thế. Vì vậy, anh ta đi vào hốc cây, bỏ xác mình ở đó và nhập vào xác chết của Moolan, người chăn bò. Khi Sundaranathar trong cơ thể của Moolan ngồi dậy, những con bò đã rất vui mừng. Anh dắt đàn bò về nhà.
Nhưng điều mà anh ấy không ngờ tới là sẽ rất khó để rời khỏi nhà và quay trở lại rừng vì ở đó có một số cam kết xã hội. Vợ anh ta đã rất kinh ngạc khi thấy rằng chồng mình hoàn toàn không quan tâm đến cô ấy hay hoàn cảnh gia đình. Tối hôm đó, khi trở lại khu rừng, anh bàng hoàng phát hiện một số người qua đường đã nhìn thấy xác của anh trong hốc cây và theo văn hóa của vùng đất này, nếu bạn nhìn thấy xác chết thì phải hỏa táng.
Thế là anh ta không còn xác nữa. Bây giờ, anh ta bị mắc kẹt trong cơ thể của Moolan. Anh quay trở lại làng nhưng sau đó anh thấy rằng anh không thể kết nối với cuộc sống ở đó. Đàn gia súc, người vợ, xã hội xung quanh không phải là thứ mà anh tìm kiếm trong đời. Thế là anh ngồi nhắm mắt. Anh ấy chỉ mở mắt mỗi năm một lần vào ngày Mahashivratri. Mỗi khi anh ấy mở mắt ra, anh ấy lại có cái nhìn sáng suốt và trí tuệ hơn. Đó là món quà anh dành cho những người đã chăm sóc anh khi anh ngồi nhắm mắt.
Vì mối nguy hiểm này mà các nhà khoa học huyền bí trong nền văn hóa Yoga đã phát triển các phương pháp khác. Họ không tự đảm nhận các hình thức khác: không nhập vào gà, đại bàng hay bất cứ thứ gì. Thay vào đó, họ chọn các hình thức khác và làm cho các hình thức hoạt động theo một cách nhất định. Họ thường sử dụng một con gà. Con gà phải tơ, trẻ và rực rỡ. Họ giải phóng sự sống của con gà và sử dụng dạng sống đó để làm những việc nhất định cho họ. Thay vì mang thân con gà, họ bắt con gà đó làm việc cho họ.
Họ đã phát triển các phương pháp phức tạp hơn để giải quyết những điều tương tự. Các bộ môn khoa học huyền bí có nhiều khía cạnh của nó. Nếu chúng ta muốn thực hành một số điều nào đó, chúng ta có thể, nhưng chúng ta không cho phép những điều đó xảy ra ở đây, vì nó không mang lại lợi ích gì. Tất cả những gì sẽ xảy ra là bạn sẽ rơi vào mức độ thiếu hiểu biết nghiêm trọng hơn.
Và nếu bạn có thể thay đổi cơ thể, bạn sẽ bị cuốn vào nó. Sức mạnh của nó sẽ hủy hoại bạn theo nhiều cách.
https://isha.sadhguru.org/sg/en/wisdom/article/what-is-shamanism