Nhiều ngàn năm trước, có một vị yogi tên là Sunira. Chúng tôi tin rằng Sunira là thế hệ nối tiếp sau Saptarishis. Sunira sống và làm việc trên những ngọn núi. Những ngọn núi ấy, ngày nay là địa phận của Nepal. Sunira đã bắt đầu một dự án bất khả thi.
Sunira thấy rằng ý thức của nhân loại có thể được phát triển nếu bạn tạo ra một con người hoàn hảo.
Có thể nói, ông đến từ truyền thống của Shiva. Vì vậy, giấc mơ của ông là tạo ra một người đàn ông như vậy. Ông muốn tạo nên một Shiva hiện hữu sống động một lần nữa – một người thầy hoàn mỹ cho thế giới, người hoàn toàn đa chiều, không phải kiểu dạy này hay kiểu dạy kia. Ông ấy muốn tạo ra một thực thể sống động như thế. Vì vậy, ông bắt đầu xây dựng cơ thể năng lượng cho mục đích đó. Sau đó, ông ấy xây dựng cơ thể vật chất cho nó, với tuổi thọ hàng trăm năm, hoặc hàng ngàn năm. Và ông ấy sẽ chuyển hóa toàn bộ thế giới trước khi ông ấy chết đi. Vì vậy, ông ấy bắt đầu thực hiện dự án đó. Nhưng rồi ông chết, chí nguyện chưa thành. Từ đó đến nay đã hơn 40 ngàn năm, nhiều vị yogi có tham vọng đã quyết định tiếp tục thực hiện dự án của ông. Họ cố gắng tái tạo lại cơ thể năng lượng của vị thầy hoàn hảo này – để chuyển hóa tâm thức của nhân loại. Họ gọi anh ta là Di Lặc. Di Lặc có nghĩa là một người bạn, một người bạn thực sự của nhân loại, đến và thay đổi nhân loại.
Thế hệ này qua thế hệ khác, nhiều vị yogi đã tiếp tục thực hiện dự án còn dang dở của Sunira. Nó luôn xuất hiện trong các truyền thuyết yoga. Nhưng trong thế kỷ trước, nó đã lộ diện. Nó đến trong bối cảnh xã hội đã có sự hiểu biết. Các nhà thông thiên học đã làm việc với nó. Annie Besant, Leadbeater và Madame… Tên của cô ấy là gì, tôi chưa phát âm được. Blavatsky. Cả 3 người họ đã tiếp tục dự án này. Họ nói rằng họ sẽ thành công vì họ đã tích lũy được một lượng lớn kiến thức huyền bí. Và đây là lần đầu tiên, dự án của Sunira được thực hiện theo cách hiện đại, không phải như các cách truyền thống trước đó. Ba người đó đã thực hiện một số công việc. Tuy nhiên, họ chỉ có kiến thức chứ không có khả năng. Họ có nhiều thông tin nhưng lại không có các phương tiện cần thiết để xây dựng cơ thể năng lượng đó. Họ đã vô cùng nỗ lực nhưng cả 2 lần đều không thành công.
Mặt khác, khoảng vài ngàn năm trở lại đây, một nhóm các vị yogi khác cũng biết đến dự án của Sunira – một dự án huy hoàng nhưng bất khả thi. Họ bắt đầu thực hiện dự án đó với sức mạnh của mình, với sự hiểu biết khác hơn để tạo ra một cơ thể năng lượng có thể chuyển hóa nhân loại. Họ muốn tạo ra một thực thể hoàn hảo nhưng không phải là một con người, bởi vì nếu đặt nếu đặt năng lượng vĩ đại đó vào cơ thể con người thì hệ thống cơ thể con người sẽ không đủ toàn vẹn để nắm giữ năng lượng đó.
Trước đây đã có nhiều kinh nghiệm cố gắng tạo dựng Dhyanalingas ở nhiều nơi, nhưng chúng đều bị bỏ dở giữa chừng vì nhiều vấn đề khác nhau. Việc xây dựng những công trình kiến trúc như vậy là mong muốn của nhiều vị yogi. Một trong số họ đã đặt tôi vào việc đó. Tôi với ông ấy chỉ gặp trực tiếp trong vài phút nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, yogi của tôi đã khiến tôi trở thành nô lệ cho dự án vĩ đại này. Mọi thứ tôi làm đều xoay quanh nó, bởi vì đó là giấc mơ của vị Guru của tôi. Đó cũng là tầm nhìn của ông ấy, rằng Dhyanalingas phải được xây dựng.
Đây là ý chí và cũng là ơn phước của vị Guru của tôi.
Tôi nghĩ tôi phải kể cho bạn nghe đôi chút về tiền kiếp của tôi. Sau 2 kiếp tu tập đau đớn, vất vả và dữ dội, kiếp này, tôi mới gặp vị Guru của tôi. Tuy nhiên, ông ấy cảm thấy mình không thích hợp để chạm vào tôi nên ông ấy đã dùng cây gậy của ông ấy để chạm vào tôi. Lúc đó, mọi thứ cần được ngộ ra đều đã giác ngộ. Tôi đã ở đỉnh cao của bất cứ điều gì có thể có được. Trong lần đầu thai này, tôi đã rất cố gắng, gần như thành công, nhưng không thể thiết lập được danh tiếng trong xã hội, bởi vì xã hội lúc đó không hiểu khả năng của tôi. Vì vậy, tôi không thể hoàn thành điều đó. Tôi sắp đặt vài người rồi lên núi để kiểm tra bản thân: tại sao tôi lại thất bại? Tôi có mọi thứ nhưng tại sao tôi lại không làm được? Tôi biết không phải do tôi thiếu năng lực, mà là tôi chưa tập hợp được sự hỗ trợ cần thiết của xã hội.
Trước khi lên núi, tôi nói với vài đệ tử: “Người này sẽ quay lại lần nữa” và tôi đã đi lên núi lần cuối. Tôi đã làm một điều hiếm có, đó là rời khỏi thân thể của mình thông qua 7 luân xa cùng một lúc. Mục đích của tôi là kiểm tra bản thân mình, bởi vì khi có điều gì đó không thành công, người nên nhận khiển trách đầu tiên là bản thân mình.
Vì vậy, tôi tự kiểm tra, xem có phải tôi không giỏi hoặc không đủ giỏi. Vì vậy, tôi đã rời khỏi cơ thể thông qua 7 luân xa của mình. Năng lượng phi thường này không có ở bất kỳ nơi nào khác và bạn có thể trải nghiệm nó trên ngọn đồi thứ 7.
Vì vậy, khi hoàn thành việc đó, tôi đã biết được tôi đã không xử lý đúng cách. Vì vậy, lần này, khi chúng tôi đến, chúng tôi đã lên kế hoạch mọi thứ, đến mức mà chúng tôi đã quyết định một số người chúng tôi cần, quyết định nơi sinh, người sinh và hoàn cảnh sinh ra họ. Mọi thứ đã được lên kế hoạch. Những người cần thiết cho sự thánh hóa, tôi đã sắp xếp họ vào đúng chỗ để mọi thứ đến với nhau vào đúng thời điểm.
Mặc dù vậy, tôi cũng mất đến 18 năm để chuẩn bị, để ghép nó lại với nhau, để gắn kết mọi người lại với nhau, để nhắc nhở họ về quá khứ của họ, để đưa họ đến đó.
Ngày nay, câu chuyện này có vẻ quá cổ tích và hoang đường đối với bạn, nhưng đây lại là thực tại sống động đối với chúng tôi. Bản thân quá trình thần hóa đã kéo dài ba năm rưỡi, một quá trình rất căng thẳng. Những người chứng kiến những điều này, cuộc sống của họ không bao giờ như trước nữa. Họ vẫn không thể tin rằng nó đã xảy ra trong sự hiện diện của họ.
Vị yogi Sunira, ông ấy đã làm việc xuyên suốt cuộc đời mình. Và cho đến cuối đời, ước mơ tạo ra một bản thể hoàn hảo của ông vẫn không thành hiện thực. Nhưng ông đã đưa ra lời tiên tri rằng, rất rất lâu kể từ thời điểm này, dự án của ông sẽ được hoàn thiện vang dội ở những ngọn đồi xanh phương Nam. Vì vậy, lời tiên tri của Sunira đã thành sự thật, nhưng không giống như cách ông ấy nghĩ.
Công trình Dhyanalinga giống như một vị Guru hiện hữu. Vai trò của một vị Guru trong đời sống của một người tìm kiếm tâm linh không chỉ là đưa ra những lời dạy và hướng dẫn. Điều căn bản nhất mà một người thực hành tâm linh tìm kiếm một vị Guru là vì vị Guru ấy có thể đốt cháy năng lượng của họ vào một chiều hướng khác. Khía cạnh đó đã được Dhyanalingas đáp ứng rất tốt.
Khi một người ở trong phạm vi của Dhyanalingas, người đó không thể thoát khỏi việc gieo hạt giống tâm linh của sự giải phóng trong chính mình.