Người hỏi: Ngày nay, đôi khi có sự coi thường đối với phụ nữ nội trợ và phụ nữ không có việc làm. Ngay cả khi chúng tôi có con nhỏ, chúng tôi vẫn bị coi thường. Vậy, chúng tôi nên làm gì?
Sadhguru: Nói chung, mọi người làm việc là vì nhu cầu tài chính. Nếu bạn làm việc vì niềm đam mê với những gì bạn đang làm thì điều đó lại khác, nhưng bây giờ, hầu hết mọi người đều làm việc vì tiền. Vì vậy, nếu có yêu cầu về tài chính trong một gia đình, phụ nữ có thể đi làm hoặc làm việc tại nhà. Câu hỏi không phải là bạn có nên đi làm hay không? Câu hỏi đặt ra là: liệu có nhu cầu như vậy hay không?
Nói riêng với phụ nữ, cái ý tưởng rằng tất cả phụ nữ nên đi làm đã hình thành trong 40 đến 50 năm qua. Nó xảy ra vì một số yếu tố bóc lột đã xảy ra với phụ nữ khi họ phụ thuộc tài chính vào đàn ông. Và phản ứng với điều đó, các chị em phụ nữ nghĩ rằng cách duy nhất là đi làm. Nhưng tôi nghĩ chỉ có một số gia đình mới xảy ra tình trạng bóc lột như vậy. Điều đó không đúng với các gia đình.
Cái ý tưởng rằng bạn chỉ là một người phụ nữ thành công khi bạn kiếm được tiền, nó đã được vay mượn từ tâm trí của người đàn ông. Nhân danh giải phóng phụ nữ, phụ nữ lại đảm nhận các giá trị của nam giới. Đây mới là chế độ nô lệ thực sự.
Nếu phụ nữ muốn trở nên tự do, cô ấy không nên tiếp nhận các giá trị của người đàn ông. Cô ấy nên xem cách nâng cao nữ tính thành một sự tồn tại thơm ngát như hoa trên hành tinh. Đây là điều mà chỉ cô ấy mới có thể làm được.
Theo kinh nghiệm cá nhân của tôi, mẹ tôi chưa bao giờ đi làm ở bên ngoài, và bố tôi sẽ không bao giờ nghĩ rằng mẹ nên đi làm. Nhưng mẹ tôi có phải là một người vô dụng? Tuyệt đối không. Nếu không có cô ấy, chúng tôi sẽ ra sao? Sự cống hiến của cô ấy, cách bà ấy cống hiến hết mình cho con cái và chồng chính là những gì đã tạo nên con người của chúng tôi.
Với niềm vui lớn lao, mẹ tôi phục vụ gia đình mình. Đây không phải là chế độ nô lệ. Điều này được thực hiện từ tình yêu tuyệt đối. Nếu bạn nói với mẹ tôi rằng bà ấy đang bị lợi dụng, bà ấy sẽ bị xúc phạm vô cùng vì đối với bà ấy, đó là một trải nghiệm của tình yêu khi cống hiến hết mình cho những gì bà ấy đang làm.
Thế giới trở nên tươi đẹp không phải vì bạn đã kiếm được tiền. Cho dù đó là cuộc sống của một cá nhân hay một gia đình, cộng đồng hay thế giới, nó trở nên tươi đẹp bởi vì có một số người tồn tại vì tình yêu, họ thực sự muốn tiếp cận và làm điều gì đó vượt ra ngoài lợi ích cá nhân của họ. Đó là những gì đã làm cho thế giới tươi đẹp.
Gia đình là đơn vị cộng đồng nhỏ nhất trên thế giới và nếu điều này không xảy ra trong một gia đình thì nó sẽ không xảy ra ở bất kỳ đâu trên thế giới. Nếu một đứa trẻ không được tiếp xúc với cảm giác yêu thương và cống hiến này ngay từ khi còn nhỏ, nó sẽ không thể thấm nhuần truyền thống đẹp đẽ này.
Điều này không có nghĩa là một người phụ nữ không nên đi làm. Nếu có nhu cầu làm việc, cô ấy phải làm gì đó với nó. Một lần nữa, lấy mẹ tôi làm ví dụ, bà không đi làm nhưng bà đảm bảo rằng bất cứ điều gì có thể làm được ở nhà đều được thực hiện, để không cần phải mua ở cửa hàng.
Suốt thời thơ ấu, cho đến khi rời xa gia đình, tôi chưa bao giờ ngủ trên một chiếc gối mà không có một chút thêu thùa. Bà ấy luôn đảm bảo rằng ít nhất sẽ có một vài hình thêu – có thể là một con vẹt nhỏ hoặc một bông hoa nhỏ. Nếu không có điều này, tôi sẽ không thể trở thành tôi của hôm nay.
Bà ấy vốn dĩ có thể mua nó trong cửa hàng. Bố tôi kham nổi nhưng bà ấy đảm đang việc nhỏ đó. Đó là cách mà bà ấy tham gia vào gia đình. Cho dù bạn kiếm tiền hay bạn tiết kiệm tiền, thì đó vẫn là một khoản đóng góp cho gia đình. Vì vậy, cách một người phụ nữ hoạt động còn tùy vào khía cạnh cá nhân.
Và chúng ta không cần phát triển nó thành một triết lý, rằng tất cả phụ nữ nên đi làm hoặc tất cả phụ nữ không nên đi làm.
Nguồn:
https://isha.sadhguru.org/sg/en/wisdom/article/women-pursue-career