Chiều hôm nay, mình đi chợ mua trái cây. Mình vừa ngồi xuống, hỏi trái đó phải trái đào không, bao nhiêu 1 ký thì chị bán hàng hỏi: cưng là cô giáo phải không? Mình bảo không. Mình chỉ sống bằng nghề viết blog và làm online thôi à. Tự nhiên mình nhớ lại lần trước, mình đi mua bánh mì thì chị bán bánh mì cũng hỏi: cưng làm ngân hàng hay đi dạy học? Lần trước, vì mình mặc váy nên chị bán bánh mì suy đoán như … [Đọc thêm...] vềMột chiều đi chợ… nhớ nghề ngày xưa
Sáng tác văn học
Tản mạn về đường Thốt Nốt
"Em ơi! Sao tóc em thơm vậy? Hay em vừa qua vườn sầu riêng? Ta yêu giọng em cười trong trẻo Ngọt ngào như nước dừa xiêm". (Lê Anh Xuân) ☘️ "Mắt em nhìn như nước dừa xiêm Cái miệng em cười tựa miếng đường thốt nốt". (Ca dao) 🌿 Tôi thích những vần thơ như thế. Rất dễ cảm thụ 😋 Giọng cười, ánh mắt... như nước dừa xiêm 🥰 Lại còn cái miệng cười như đường thốt nốt nữa chứ. Không biết dân gian … [Đọc thêm...] vềTản mạn về đường Thốt Nốt
Thơ về Sài Gòn
Vui, là lúc nói thật nhiều Buồn, chính là không muốn nói nữa. Những điều giản đơn như vậy Bây giờ mới hiểu sơ sơ. Sài Gòn, em có hiểu ta chưa? Viết thơ về em từ khi chưa tới. Tối nay bộn bề bối rối Ngày mai, ta của bây giờ gặp lại ta xưa. Mưa bên ngoài, không ướt áo ta đâu Chắc em ở nội thành, nhà xiêu vách dột Đâu đó dưới những con đường lụp chụp Người bán trái … [Đọc thêm...] vềThơ về Sài Gòn
Gặp lại hàng xóm cũ
Gặp lại hàng xóm cũ. Trong lúc ngồi nói chuyện, mình chợt thấy lại mình của năm đó: suốt ngày đem đồ chơi qua nhà hàng xóm chơi, tối tối lại rủ cô con gái của Dượng cùng mấy đứa nhỏ chơi trò đốt đèn, tước lá chuối khô đốt lửa, rồi lấy bọc đốt quấn thành ống rọi... Cứ chơi dưới ánh trăng như thế, không biết muộn phiền. *** Gặp lại hàng xóm cũ Đã mười lăm năm rồi Tóc xanh thành điểm bạc Năm tháng cũng dần … [Đọc thêm...] vềGặp lại hàng xóm cũ
Tản văn: Mình sợ sâu như thế nào?
Hồi nhỏ, lỡ trồng cây mà chết là đem cây thả xuống sông rồi ngồi dưới cầu khóc – kiểu như trong phim Trung Quốc hay có cảnh thả người chết nằm trên bè hoa và cứ trôi theo dòng nước vậy. Bà hàng xóm thấy vậy, mét mẹ mình, nói là con Nhi bị khùng hả gì rồi. Thế là chiều hôm đó, mẹ mình chửi quá trời, còn đòi đánh nữa. Nói là: đẻ đứa con lành lặn mà nó tập cái tánh giống khùng . Thế là mình bỏ. Nhưng tánh … [Đọc thêm...] vềTản văn: Mình sợ sâu như thế nào?
Cởi trói cho tâm trí mình, để thấy muôn màu muôn vẻ
Thi thoảng Thử những màu sắc mà bản thân không thích Trồng những loài cây mà bản thân không thích Cũng là một cách mở lòng. Để thấy rằng: những định kiến trước đây về màu sắc; cái này hợp, cái kia không hợp… chỉ là tự đại, làm màu và cố chấp. Không thử những cái không thích; làm sao biết được ngày ngày gần gũi, dần dần lại có thể … [Đọc thêm...] vềCởi trói cho tâm trí mình, để thấy muôn màu muôn vẻ
Tản văn: bạn và tôi
Tản văn: Bạn và tôi. "Đến một ngày nào đó, tóc bạc da mồi, già nua tới mức cơ hồ nhận không ra nhau nữa. Song bạn vẫn là bạn, tôi vẫn là tôi, cứ thế mà ngồi giữa một chiều đầu thu, uống một chén trà trong, thuật lại những bể dâu từng chứng kiến trong đời.” - Bạch Lạc Mai - 1. Tân Di Thời gian đổi thay, người vui tươi lại thành ưu sầu, kẻ ưu sầu lại thành vui vẻ. Đằng sau mỗi dung mạo đều có một câu … [Đọc thêm...] vềTản văn: bạn và tôi
Ngải cứu ra hoa – nét đẹp của sự hao gầy
Người ta bảo rằng khi cây thuốc bắt đầu ra hoa thì cũng là lúc dược tính trong lá của nó cao nhất. Cũng là thời điểm mà cái cây ấy đẹp nhất, tròn vẹn ý nghĩa của nó nhất. Riêng cái cây ngải cứu này, nó còn để người ta hiểu rằng: Không chỉ xanh đỏ tím vàng mới là đẹp, không chỉ vươn mình nở rộ mới là đẹp. Mà có khi, hao gầy cũng là một vẻ đẹp. Tôi nhiều lần tự hỏi: Nó đứng đó một mình, lá như héo quắt, … [Đọc thêm...] vềNgải cứu ra hoa – nét đẹp của sự hao gầy
Chợt thèm… ổ bánh mì nóng hổi ngày xưa…
Tản văn: Ổ bánh mì Bánh mì đây! Bánh mì đặc ruột thơm ngon đây! Ai say xe, mua bánh mì đặc ruột, móc ruột ra ăn, ổ thì chụp vào mũi, đảm bảo tỉnh bơ suốt cuộc hành trình. Nhưng đi đâu? *** Những ngày cách ly vì dịch Covid như thế này, không nhắc thì thôi, nhắc thì lại thèm mùi bánh mì nóng hổi! Bạn có còn nhớ tiếng rao bán bánh mì không? Tiếng rao bánh mì rỗng ruột thì ráo hoảnh, giòn … [Đọc thêm...] vềChợt thèm… ổ bánh mì nóng hổi ngày xưa…
Nhớ cánh đồng mùa nước nổi
Nhớ một thời, hễ đi đâu cũng đi bằng xuồng; hễ khát nước thì lấy tay múc luôn nắm nước sông rồi uống. Một thời, cứ tối xuống là bầy con nít tước lá chuối khô đốt thành đống lửa rồi quấn bọc đốt, sau đó chơi rọi đèn và vừa đi vừa ngửa cổ ngắm trăng. "Mẹ ơi, sao trăng nó đi theo người ta vậy?" *** Nghe nói, từ khi loài người được sinh ra, tạo hóa đã quy định hễ ai trưởng thành đều sẽ phải ít nhiều … [Đọc thêm...] vềNhớ cánh đồng mùa nước nổi
Những thân phận hàng rong… đàn ông cũng mệt mỏi với mưu sinh…
Hôm nay, có người đàn ông lạ chạy xe ngang nhà tôi. Trên xe là mùng mền lỉnh kỉnh lắc lư, hoa văn đủ kiểu. Thật ra, đường vào nhà tôi rất khó đi nên bao năm nay, xe bán hàng chạy vào rất ít. Thỉnh thoảng, có chú bánh mì chạy vào một đoạn xem có bán thêm được ổ nào không, xong thì cũng chạy ra. Hiển nhiên, lâu lâu chú cũng bán được một vài ổ cho nhà tôi. Cũng không biết phải nói thế nào. Mua thì … [Đọc thêm...] vềNhững thân phận hàng rong… đàn ông cũng mệt mỏi với mưu sinh…
Bài thơ: Bài học vỡ lòng
Bài thơ: Bài học vỡ lòng. Bài học vỡ lòng tôi viết cho tôi, Là hãy lắng nghe nhiều hơn than kể Biết nhận mình sai với nhiều nông nổi Đối diện chính mình, xoa dịu vết thương. Bài học vỡ lòng giữ lấy tình thương Không phán xét ai, mình không là họ Có những tổn thương trở thành nứt nẻ Chai sạn đi rồi, chạm vẫn là đau. Bài học vỡ lòng, không trốn đi đâu Vẫn đứng ở đây giữa dòng duyên nghiệp Đến đến đi đi sẵn … [Đọc thêm...] vềBài thơ: Bài học vỡ lòng
Nửa đời người mới nhận ra: cảnh giới khó đạt nhất trong một mối quan hệ chính là “hòa hảo như sơ”
Đã bao giờ bạn thấy mệt mỏi trong các mối quan hệ chưa? Đã bao giờ bạn tự hỏi: Rốt cuộc, phải đối đãi như thế nào thì mới được bền lâu? Có lẽ không ít người trong chúng ta đã từng có một mối quan hệ rất tốt đẹp với ai đó. Thế rồi, vì một lý do nào hoặc cũng có khi không có lý do gì cả, vô duyên vô cớ - chúng ta mất đi người bạn ấy. Hình như, cái gì đến rồi cũng sẽ đi. Và cái gì càng nồng nhiệt thì càng … [Đọc thêm...] vềNửa đời người mới nhận ra: cảnh giới khó đạt nhất trong một mối quan hệ chính là “hòa hảo như sơ”