Chiều hôm nay, mình đi chợ mua trái cây. Mình vừa ngồi xuống, hỏi trái đó phải trái đào không, bao nhiêu 1 ký thì chị bán hàng hỏi: cưng là cô giáo phải không? Mình bảo không. Mình chỉ sống bằng nghề viết blog và làm online thôi à. Tự nhiên mình nhớ lại lần trước, mình đi mua bánh mì thì chị bán bánh mì cũng hỏi: cưng làm ngân hàng hay đi dạy học? Lần trước, vì mình mặc váy nên chị bán bánh mì suy đoán như ... Xem chi tiết
Sáng tác văn học
Tản mạn về đường Thốt Nốt
"Em ơi! Sao tóc em thơm vậy? Hay em vừa qua vườn sầu riêng? Ta yêu giọng em cười trong trẻo Ngọt ngào như nước dừa xiêm". (Lê Anh Xuân) ☘️ "Mắt em nhìn như nước dừa xiêm Cái miệng em cười tựa miếng đường thốt nốt". (Ca dao) 🌿 Tôi thích những vần thơ như thế. Rất dễ cảm thụ 😋 Giọng cười, ánh mắt... như nước dừa xiêm 🥰 Lại còn cái miệng cười như đường thốt nốt nữa chứ. Không biết dân gian ... Xem chi tiết
Thơ về Sài Gòn
Vui, là lúc nói thật nhiều Buồn, chính là không muốn nói nữa. Những điều giản đơn như vậy Bây giờ mới hiểu sơ sơ. Sài Gòn, em có hiểu ta chưa? Viết thơ về em từ khi chưa tới. Tối nay bộn bề bối rối Ngày mai, ta của bây giờ gặp lại ta xưa. Mưa bên ngoài, không ướt áo ta đâu Chắc em ở nội thành, nhà xiêu vách dột Đâu đó dưới những con đường lụp chụp Người bán trái ... Xem chi tiết
Gặp lại hàng xóm cũ
Gặp lại hàng xóm cũ. Trong lúc ngồi nói chuyện, mình chợt thấy lại mình của năm đó: suốt ngày đem đồ chơi qua nhà hàng xóm chơi, tối tối lại rủ cô con gái của Dượng cùng mấy đứa nhỏ chơi trò đốt đèn, tước lá chuối khô đốt lửa, rồi lấy bọc đốt quấn thành ống rọi... Cứ chơi dưới ánh trăng như thế, không biết muộn phiền. *** Gặp lại hàng xóm cũ Đã mười lăm năm rồi Tóc xanh thành điểm bạc Năm tháng cũng dần ... Xem chi tiết
Cởi trói cho tâm trí mình, để thấy muôn màu muôn vẻ
Thi thoảng Thử những màu sắc mà bản thân không thích Trồng những loài cây mà bản thân không thích Cũng là một cách mở lòng. Để thấy rằng: những định kiến trước đây về màu sắc; cái này hợp, cái kia không hợp… chỉ là tự đại, làm màu và cố chấp. Không thử những cái không thích; làm sao biết được ngày ngày gần gũi, dần dần lại có thể ... Xem chi tiết
Tản văn: bạn và tôi
Tản văn: Bạn và tôi. "Đến một ngày nào đó, tóc bạc da mồi, già nua tới mức cơ hồ nhận không ra nhau nữa. Song bạn vẫn là bạn, tôi vẫn là tôi, cứ thế mà ngồi giữa một chiều đầu thu, uống một chén trà trong, thuật lại những bể dâu từng chứng kiến trong đời.” - Bạch Lạc Mai - 1. Tân Di Thời gian đổi thay, người vui tươi lại thành ưu sầu, kẻ ưu sầu lại thành vui vẻ. Đằng sau mỗi dung mạo đều có một câu ... Xem chi tiết
Chợt thèm… ổ bánh mì nóng hổi ngày xưa…
Tản văn: Ổ bánh mì Bánh mì đây! Bánh mì đặc ruột thơm ngon đây! Ai say xe, mua bánh mì đặc ruột, móc ruột ra ăn, ổ thì chụp vào mũi, đảm bảo tỉnh bơ suốt cuộc hành trình. Nhưng đi đâu? *** Những ngày cách ly vì dịch Covid như thế này, không nhắc thì thôi, nhắc thì lại thèm mùi bánh mì nóng hổi! Bạn có còn nhớ tiếng rao bán bánh mì không? Tiếng rao bánh mì rỗng ruột thì ráo hoảnh, giòn ... Xem chi tiết
Nhớ cánh đồng mùa nước nổi
Nhớ một thời, hễ đi đâu cũng đi bằng xuồng; hễ khát nước thì lấy tay múc luôn nắm nước sông rồi uống. Một thời, cứ tối xuống là bầy con nít tước lá chuối khô đốt thành đống lửa rồi quấn bọc đốt, sau đó chơi rọi đèn và vừa đi vừa ngửa cổ ngắm trăng. "Mẹ ơi, sao trăng nó đi theo người ta vậy?" *** Nghe nói, từ khi loài người được sinh ra, tạo hóa đã quy định hễ ai trưởng thành đều sẽ phải ít nhiều ... Xem chi tiết
Những thân phận hàng rong… đàn ông cũng mệt mỏi với mưu sinh…
Hôm nay, có người đàn ông lạ chạy xe ngang nhà tôi. Trên xe là mùng mền lỉnh kỉnh lắc lư, hoa văn đủ kiểu. Thật ra, đường vào nhà tôi rất khó đi nên bao năm nay, xe bán hàng chạy vào rất ít. Thỉnh thoảng, có chú bánh mì chạy vào một đoạn xem có bán thêm được ổ nào không, xong thì cũng chạy ra. Hiển nhiên, lâu lâu chú cũng bán được một vài ổ cho nhà tôi. Cũng không biết phải nói thế nào. Mua thì ... Xem chi tiết
Bài thơ: Bài học vỡ lòng
Bài thơ: Bài học vỡ lòng. Bài học vỡ lòng tôi viết cho tôi, Là hãy lắng nghe nhiều hơn than kể Biết nhận mình sai với nhiều nông nổi Đối diện chính mình, xoa dịu vết thương. Bài học vỡ lòng giữ lấy tình thương Không phán xét ai, mình không là họ Có những tổn thương trở thành nứt nẻ Chai sạn đi rồi, chạm vẫn là đau. Bài học vỡ lòng, không trốn đi đâu Vẫn đứng ở đây giữa dòng duyên nghiệp Đến đến đi đi sẵn ... Xem chi tiết
Nửa đời người mới nhận ra: cảnh giới khó đạt nhất trong một mối quan hệ chính là “hòa hảo như sơ”
Đã bao giờ bạn thấy mệt mỏi trong các mối quan hệ chưa? Đã bao giờ bạn tự hỏi: Rốt cuộc, phải đối đãi như thế nào thì mới được bền lâu? Có lẽ không ít người trong chúng ta đã từng có một mối quan hệ rất tốt đẹp với ai đó. Thế rồi, vì một lý do nào hoặc cũng có khi không có lý do gì cả, vô duyên vô cớ - chúng ta mất đi người bạn ấy. Hình như, cái gì đến rồi cũng sẽ đi. Và cái gì càng nồng nhiệt thì càng ... Xem chi tiết
Tản văn: Nhớ hoài hoa phượng
Người ta nói, hoa phượng là hoa học trò... Có ai nhớ không? Mùa phượng đỏ Một thuở còn vương,áo học trò Để đến hôm nay, màu phượng đó Đượm buồn li biệt, những ngày thơ... Tuổi thơ gắn liền với đồng quê, tuổi học trò gắn liền mùa phượng đỏ. Mỗi độ hè về mang theo nhiều nhung nhớ. Nhớ cánh phượng rơi hoài cho gió sân trường lặng lẽ cuốn bay. Có ai quên được màu phượng đỏ? Có ai không nhớ tuổi học trò? ... Xem chi tiết
Lời ru cánh võng đưa nôi, theo ta khôn lớn suốt đời không quên
Lời ru cánh võng đưa nôi Theo ta khôn lớn suốt đời không quên. Là con người, ai mà không thấy tự hào mỗi khi nói về vẻ đẹp quê hương, đất nước. Đó không chỉ là nơi đã nuôi ta lớn lên từ dòng sữa mẹ, từ con tôm, con cá, từ trái khế vàng trĩu nặng trên cây... mà còn là nơi mỗi người được nuôi dưỡng đời sống tinh thần qua lời ca, giọng hát. Là một người Nam Bộ, tôi yêu vô cùng những làn điệu dân ca, những câu ... Xem chi tiết
Tản văn: Những bao lúa tuổi thơ
Thấy bao lúa ngày mùa là nhớ đến tuổi thơ! Mùa này, quê tôi xôn xao tiếng máy, tiếng người vì là mùa gặt lúa. Khắp các con kênh như kênh Xếp Mậu, kênh Ba Chùa, kênh 5A…, đâu đâu cũng thấy những ghe lúa neo đậu trên sông cùng những đoàn người khuân vác. Thế nhưng, đối với các em nhỏ ở đồng quê, niềm vui mùa gặt không chỉ là “mùa màng bội thu” hay “trúng mùa, trúng giá” mà còn là được rong chơi thỏa thích trên ... Xem chi tiết
Văn hóa sông nước qua các bài vè, câu đố ở ĐBSCL
Văn hóa, ở một chừng mực nào đó cho thấy sự thích ứng của con người với thế giới tự nhiên. Vùng Tây Nam Bộ - mảnh đất Chín Rồng - ngay từ thời khai hoang mở cõi đã là một vùng sông nước để trải qua mấy trăm năm khai phá, kiến lập; văn hóa sông nước lại đi vào đời sống vật chất, tinh thần của cư dân trên mảnh đất phù sa và trở thành niềm tự hào không gì lay chuyển được. Nói như Bùi Thế Cường và Solvay Gerke thì ... Xem chi tiết
Hồi ký: Mưu sinh mùa nước nổi
Mùa nước nổi ở đồng quê miền Tây, bạn có còn nhớ không? Khi con nước cầm đòng ngưng lại không lên thêm mà cũng chưa rút xuống thì những con gió quê tôi lại chuyển hướng thường xuyên: có lúc gió rất lạnh thổi từ hướng Đông sang hướng Bắc, cũng có lúc lại thổi từ hướng Tây sang hướng Nam. Lúc này thì con cá lóc chỉ thích ăn cua, vì thế xóm tôi chuyển sang giăng câu bằng mồi cua. Vì vậy, chúng tôi phải đi câu ... Xem chi tiết
Tản văn: Mùa nước nổi ở miền Tây, mấy ai còn nhớ?
Mùa nước nổi ở miền Tây? Bạn có còn nhớ không? Hỏi ở quê có thay đổi gì không? Mẹ tôi bảo rằng, bây giờ: mùa nước nổi. Phải! Đúng thật tháng này là tháng nước nổi rồi. Tuy không được tận mắt chứng kiến những con nước bồng bềnh lai láng khắp đồng quê nhưng hình ảnh của ruộng lúa ngập nước ngày nào lại tràn về trong ký ức. Trái tim tôi bỗng rộn rã hẳn lên. Ngay lập tức, tôi như muốn vùng dậy bay về, ... Xem chi tiết
Hồi ký: Mùa nước nổi năm xưa
Cho đến bây giờ, tôi vẫn khó có thể quên những ký ức về mùa nước nổi thuở bé thơ, khi làng quê còn nghèo khó. Ngày hôm nay, quê tôi đã đổi mới. Nhưng hình ảnh xóm làng tiêu điều và những mái lá đơn sơ đối với tôi cứ như vừa mới hôm qua. Mẹ tôi giờ đã già, những nếp nhăn theo thời gian cứ sâu thêm. Tôi lần tìm trong những nếp nhăn ấy khoảng thời gian mấy mươi năm về trước, một thiếu phụ với đứa con thơ đêm đêm bơi ... Xem chi tiết
Truyện ngắn: Bức tranh Hội nghị Diên Hồng
Truyện ngắn: Bức tranh Hội nghị Diên Hồng Năm 1284, trước lựa chọn “hòa” hay “đánh” quân Mông Nguyên, thái thượng hoàng Trần Thánh Tông đã triệu họp các bô lão trong cả nước về để trưng cầu dân ý trước thềm điện Diên Hồng. *** Gốc sung già không được đeo tang cho chủ nó đã chết lâu rồi. Về chiều, đường nét của cây in lên nền trời thành một bức tranh thô mộc. Thiếu phụ luồn tay qua nách trâm bầu, gỡ sợi ... Xem chi tiết
Chuyện cây nhà lá vườn
Có đôi khi, nhớ lại những câu chuyện xưa không phải để đắm chìm trong quá khứ mà là để nhắc nhở mình sống tốt cho tương lai. Chuyện bí đao Trước đây, nhà mình trồng 10 công bí đao. Cứ mỗi buổi chiều thu hoạch, bí hái về chất đầy một nhà. Tụi nó nằm no tròn như những đứa trẻ vậy. * Hái đều mỗi ngày như vậy nhưng thế nào cũng sẽ sót lại vài trái bí. Thế là vài hôm sau, những trái bí to đùng lù lù ra đó. Vậy là ... Xem chi tiết
Lặng trầm “chè kiểm” ngày xưa
Món chè kiểm ngày xưa bây giờ mấy ai còn nhớ? Hương vị ngọt ngào, nồng đượm ấy không chỉ là hương thơm của món ăn mà còn là hương vị của gia đình. Ai đó đã nói: Những món ăn tuổi thơ là những thứ ngon nhất còn lại sau cả đời người. Câu nói ấy quả thật không có gì là quá đáng!. Tôi yêu tuổi thơ có kẹo kéo, kẹo dừa, có một đại gia đình sum vầy gắn bó, có bà là người kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện ngày xửa ... Xem chi tiết