0:13
Hôm qua, chúng ta đã nói về những thứ lặp đi lặp lại.
Ví dụ, bạn thức dậy vào buổi sáng và bạn làm những công việc lặp đi lặp lại hàng ngày.
Phần lớn cuộc đời của một người bao gồm những nhiệm vụ nhỏ.
Hiếm có điều gì to tát và nếu có, nó cũng không tồn tại lâu.
Vậy, điều gì mới là lớn lao?
Một đám cưới, một đám tang, hay lễ tạ ơn, hay Giáng sinh, hay đột nhiên được lên tạp chí người nổi tiếng?
Chúng ta đều hy vọng những điều lớn lao là những điều tốt.
Ví dụ như bạn sẽ nói chuyện trước hàng trăm người.
Nhưng ngay cả một điều dường như lớn lao, nó lại đơn giản chỉ là những điều nhỏ tại những thời điểm.
Bây giờ, nếu bạn có một ý tưởng, ví dụ như, tôi quay trở lại với chuyện gấp quần áo một chút nhé!
Có thể nói việc gấp quần áo và treo quần áo lên là một điều không đáng kể mà người ta phải làm khi họ muốn đến một nơi khác.
Và trong trường hợp này, nếu tôi nghĩ, được rồi, tôi phải hoàn thành việc này vì có điều thực sự lớn đang chờ đợi tôi, rất nhiều người đang đợi tôi nói chuyện. Một cuộc nói chuyện lớn.
Trong khi chờ đợi chuyện lớn xảy ra, tất cả những việc nhỏ nhặt như thu xếp hành lý, gấp quần áo… sẽ được xem là những bước nhỏ nhặt mà bạn sẽ làm trong khi chờ đợi điều to lớn sắp tới.
Và sau đó, điều to lớn xuất hiện trong tâm trí. Nó sẽ trở thành một dạng tâm lý. Chuyện lớn. Đây là chuyện lớn.
Mọi người đều muốn tôi nói điều gì đó đặc biệt.
Nhưng ai biết được liệu tôi có thể nói điều gì đặc biệt không?
Tâm lý chờ đợi đó sẽ dẫn đến việc bỏ qua những điều nhỏ nhặt. Cũng có thể, nó sẽ dẫn đến cảm giác lo lắng. Vì tâm trí đã tạo ra việc lớn.
Bây giờ, nếu tâm trí tôi như thế, tôi sẽ không cảm thấy thú vị với những gì tôi đang làm.
Bởi vì trước một cuộc nói chuyện, nếu tôi lo lắng, nó sẽ là khủng khiếp.
Tôi không muốn mình như vậy.
Vậy, nhờ đâu mà tôi tại sao không có lo lắng?
Bởi vì tôi nhận ra: ngay cả cái gọi là lớn cũng bao gồm những điều nhỏ nhặt.
Họ đón tôi trong một chiếc xe, và sau đó lái xe, rồi tôi bước ra và sau đó, tôi nhận ra tôi đang đi từng bước một.
Và sau đó, tôi ngồi trong một căn phòng nhỏ trong vài phút.
Tôi sẽ nhìn xung quanh và thở, và sau đó tôi đến đây, nó vẫn từng bước nhỏ tại từng thời điểm.
Và sau đó tôi nói với bạn.
Và sau đó, một từ được thốt ra.
Sau đó, một từ khác xuất hiện.
Nó chỉ là từng bước nhỏ, từng bước nhỏ.
Chỉ có tâm trí tạo nên sự khác biệt.
Nó nói rằng có điều lớn lao sắp tới.
5:06
Phần lớn cuộc đời bạn là những khoảng thời gian xen kẽ.
Trong khi bạn chỉ chờ đợi điều gì đó xảy ra thì những thứ khác cũng đang xảy ra.
Và đó là một cách sống vô thức.
Vì vậy, khi tôi đang gấp quần áo của mình, tôi nhận ra hoạt động này cực kỳ thú vị như thế nào.
Không phải vì động tác đơn giản là cất nó vào, mà là một sự tĩnh lặng tiềm ẩn với nó.
6:16
Nếu bạn không nhận thức được những gì bạn đang làm, nếu bạn chỉ xem những gì bạn đang làm là phương tiện để đạt được mục đích tiếp theo thì đó là sai lầm lớn nhất. Trong cuộc sống của mọi người, hầu như tất cả những gì họ làm đều với tâm thế để đạt được cái gì đó trong tương lai.
Và vô tình, tương lai lại quan trọng hơn hiện tại.
Nhưng tương lai thì luôn ở trong tương lai và khi khoảnh khắc đó đến, nó trở thành hiện tại.
Nhưng tâm trí giờ đây đã tạo thành một cái khuôn vững chắc: luôn luôn là điều tiếp theo! Luôn luôn là điều mà tôi muốn đạt được trong tương lai.
Và rồi, thời điểm mà cái gọi là tương lai đến, nó xuất hiện như khoảnh khắc hiện tại. Rất nhanh sau đó, một cái gì đó khác sẽ lờ mờ xuất hiện trong tâm trí bạn và bạn gọi đó là mục đích trong tương lai.
Ồ, tôi cần đạt được nó.
Tất nhiên, có những thứ mà bạn cần phải đạt được, ví dụ như bạn muốn ngắm nhìn thế giới và điều đó cần thời gian.
Nhưng nếu điều đó thu hút gần như 100% sự chú ý của bạn, hoặc thậm chí nếu nó thu hút 80% sự chú ý của bạn thì bạn đang mất cân bằng.
Bởi vì nếu tương lai thu hút 80% sự chú ý của bạn, bạn chỉ còn lại 20% sự chú ý của mình cho thứ đang có mặt là hiện tại.
Vì vậy, đó là lý do tại sao rất nhiều người hiếm khi thấy thoải mái thực sự với thời điểm hiện tại.
Hiếm người coi trọng giây phút hiện tại, thậm chí, họ cũng không có được sự thân thiện với hiện tại.
Nhiều người sống với tâm thế gần như đối đầu và chối bỏ thực tại.
Và rồi, cả cuộc đời họ không thể nào kết nối với thời điểm hiện tại, đó là chính cuộc sống.
Bởi vì nơi duy nhất mà cuộc sống có thể xuất hiện với bạn là trong giây phút hiện tại, không có gì khác bao giờ hết.
9:29
Và rồi sự thiếu liên kết đó tạo ra một sự tồn tại không hạnh phúc.
Nguồn: https://www.youtube.com/watch?v=I1AjuygSNos