– Tại sao càng đối tốt với một người, họ lại càng không để ý tới mình vậy?
– Vì người mà ta vượt ngàn dặm để gặp sẽ không nhớ đến ta.
Họ chỉ nhớ đến người mà họ vượt ngàn dặm để gặp.
Sự thống khổ càng nhiều, người ta mới càng trân trọng.
Cả hai cùng gìn giữ, mối quan hệ mới bền lâu.
***
– Làm thế nào để biết một người đang thích mình?
– Người sưởi ấm bên lò sưởi thì có cảm giác lạnh không?
Nếu thích mà không cảm nhận được thì chính là không thích rồi.
***
Bạn không chủ động, họ không chủ động.
Chầm chậm như thế, quan hệ nhạt dần.
Tôi từng mất một cái cúc áo.
Khi tìm được cái cúc áo đó.
Thì quần áo trên người cũng đã đổi rồi.
***
Giữa người với người, thật ra không có ai là không thể rời khỏi ai.
Chỉ có ai không quý trọng ai thôi.
Một cái quay người sẽ thành hai thế giới.
***
Ai rồi cũng có thể yêu nhầm người.
Rơi nước mắt cũng không giải quyết được gì.
Thật sự là không sao mà!
Bạn không cần tự trách.
Bạn chỉ là.
Vẫn chưa học được cách.
Thương xót bản thân thôi.
***
Đúng lúc người đó cô đơn
Còn bạn thì ngây thơ
Có một ngày, người đó nói với bạn vài câu quan tâm, bạn liền chạy đi nói với bạn bè, tôi gặp được một người trong mắt họ đều là tôi.
Thật nực cười phải không?
***
Thật ra, trong tim người đó, bạn không quan trọng như vậy đâu.
Đừng bao giờ đánh giá trọng lượng của bạn trong lòng người khác.
Nếu không thì hãy chuẩn bị đón những tổn thương đi.
Những thứ không thể kiểm soát được từ khi bắt đầu thì nên tránh xa nó.
Thà ở một mình còn hơn ở trong một mối quan hệ mập mờ, bạn nhé!
***
Thì ra, nỗi buồn thật sự là không còn lời nào để nói, là không còn cảm xúc.
Chính tại giây phút đó, im lặng đến phát ngốc.
Đột nhiên, khóe mũi cay cay, nước mắt cũng rơi ra luôn rồi.
***
Tìm một người mình thích mà người đó cũng thích mình, thực sự rất khó sao?
Có người luôn tốt với bạn, bạn lại chỉ phát cho họ tấm thẻ người tốt.
Có người chỉ ngồi nơi đó, bạn lại sẵn sàng lấy trái tim móc ra đem cho người ta hết.
***
– Vậy, có phải không nên thích một người nhiều đến vậy?
– Cách tốt nhất để yêu một người là luôn rèn luyện tốt bản thân để trở thành một người tốt nhất.
Chứ không phải liều mạng đối xử tốt với họ là họ sẽ dốc sức yêu mình.
Khi ta có giá trị với họ, ta mới được trân trọng.
***
– Tại sao có những người
Vừa mới chia tay người đã ở bên nhau rất lâu rồi
Thì rất nhanh đã tìm người mới?
– Thật ra, từ đầu tới cuối
Đều chỉ có một mình bạn là người nghiêm túc yêu người đó lâu như thế.
Còn người đó chỉ là nhất thời đem lòng yêu bạn thôi.
Đoạn đường về sau chỉ có mình bạn yêu họ thôi.
– Vậy người đó sẽ thật sự ra đi sao?
Thời gian sau chia tay,
Không phải từ ngày hai người nói là tạm biệt mới bắt đầu tính.
Mà tính từ ngày người ấy không còn yêu bạn nữa.
***
– Từ bỏ một người mình đã thích rất lâu là thứ cảm giác như thế nào?
– Trong phút chốc tim như dao cứa.
Nghĩ lại thì cũng là trút được gánh nặng.
Họ đi thật rồi.
Sau này sẽ không còn lo lắng họ sẽ bỏ đi nữa.
Từ đây không cần hao tổn tâm sức để gìn giữ.
Cũng không cần phải sốt ruột chờ đợi ai đó bố thí chúc quan tâm.
– Nhưng đã thành thói quen, một khi không còn nữa, không phải sẽ buồn lắm sao?
– Sự cô đơn của một người là tự do,
Còn cô đơn của hai người ở cùng nhau
Thì cả tự do cũng không còn nữa.
Mất đi, đôi khi còn bình thản hơn có.
Cho nên thà sống trong cô đơn còn hơn phải sống trong cảm giác bị phụ lòng.
Khi bạn cảm thấy cô đơn.
Bạn phải nhớ:
Không có kinh nghiệm tự sống một mình thì sẽ không hiểu được khi cùng người khác sống chung.
Khi bạn ở một mình, bạn hãy học cách tự lập, nhìn xa trông rộng.
Rồi sẽ có một ngày, lúc người khác chú ý đến bạn, họ sẽ nhận ra rằng, so với trí tưởng tượng, bạn thật tuyệt vời.
***
Nhân sinh có rất nhiều câu nói hay:
Đồng cam cộng khổ.
Cửu biệt trùng phùng.
Mất rồi lại được…
Nhưng lại chẳng có một câu gọi là hòa hảo như sơ.
Bởi vì hòa hảo thì dễ dàng.
Còn như sơ (như ban đầu) thì thật khó.
***
– Phải sai bao nhiêu người thì mới có thể gặp đúng người?
– Có những người bước vào cuộc sống của bạn chỉ để dạy cho bạn một bài học rồi rời đi.
Có những người xuất hiện đúng thời gian, đúng địa điểm nhưng lại không phải là người bạn thích.
Cho đến một ngày, bạn gặp được người mà mỗi lần thấy người ấy, bạn đều không nhịn được mỉm cười.
Nhớ nhé, nhất định không được dễ dàng mà bỏ qua người ấy.
***
Cuối cùng, có một câu mà chỉ những người đã từng trải qua mới hiểu:
Một người có tính dễ quên, ắt hẳn họ cũng đã từng mất mát.
Nguồn: Nhất Thiền tiểu hòa thượng
Xem thêm: Nhất Thiền tiểu hòa thượng (4): Tình yêu trưởng thành là như thế nào?