Hôm qua là ngày đặc biệt của em: nhiều chị em phụ nữ nhắn với em rằng họ cảm thấy bị kiệt sức sau khi lập gia đình, một số thì báo chuẩn bị ly hôn, một số thì hỏi: có nên sống độc thân không?
Em bảo: cưng có thể lấy, nhưng phải chọn người có nhận thức, nhận thức được những vấn đề cơ bản nhất mà rất nhiều đàn ông thời nay không biết. Đừng làm khổ họ nhưng cũng đừng để họ làm khổ mình. Cưng có thể vất vả nhưng người đó phải biết trân trọng sự vất vả đó, nếu không, nó sẽ là bi kịch.
Cuối năm, mọi người có xu hướng xem xét lại cuộc sống để đưa ra các quyết định tiếp theo.
Bây giờ là 9 giờ 39 phút.
Sau bài này, có thể em sẽ trở thành đồng minh của nhiều chị em phụ nữ, hoặc em sẽ trở thành tội đồ và bị cả đàn ông lẫn phụ nữ ném đá. Các anh thì bảo: có gì đâu mà làm quá lên! Vậy, các anh có chịu thay phụ nữ đối diện những vấn đề đó không? Chắc chắn là không rồi.
Còn về phía các anh trai – đàn ông nói chung – thì em không hy vọng nhiều, nhưng vẫn giữ một chút hy vọng – vì em vẫn tin vào lương tri và lòng trắc ẩn của con người. Các anh đừng nghĩ đến vợ mình khi đọc bài này, vì nó sẽ khiến các anh khó chịu – vì nó bất lợi cho phía đàn ông. Dù sao thì đàn bà đã quen hy sinh, đúng không? Hãy nghĩ đến mẹ mình, chị gái, em gái mình, và con gái của các anh sau này.
Thế hệ phụ nữ trong tương lai phải được tôn trọng – thứ mà xã hội ngày nay hầu như không có. Một phần vì đàn ông không được giáo dục, một phần là vì chính phụ nữ cũng không biết.
Em đã thấy quá nhiều phụ nữ không ý thức được quyền của mình, cũng như không biết giữ phẩm giá của mình, sẵn sàng hạ nó xuống cho người ta giẫm. Và em cũng thấy một số người đấu tranh nữ quyền một cách cực đoan, gồng quá đáng, xem đàn ông như trâu chó, đó cũng là một kiểu mất dạy. Và cả những người tự xưng là coaching, dạy phụ nữ cách giữ chồng trên giường và hàng loạt kiểu õng ẹo, lả lướt để thu hút đàn ông.
Sinh hoạt tình dục là bản năng sinh sản của con người và không cần phải dạy. Nếu người đàn ông thực sự trân trọng vợ mình, nếu người vợ thực sự yêu thương chồng mình, họ tự biết phải làm thế nào!
Bạn không thể ép một người phụ nữ đã kiệt sức vì việc nhà, con cái, công việc, đầu không kịp gội, móng tay không kịp cắt.., tối đến lại phải nóng bỏng như một cô gái bán dâm. Nếu bạn muốn cô ấy quyến rũ; hãy cho tiền, cho ăn ngon, mặc đẹp, làm phụ cô ấy công việc nhà, cho cô ấy đi chơi, làm đẹp, làm những gì cô ấy thích, đừng để cô ấy kiệt sức với bổn phận làm dâu, làm vợ, làm mẹ… thì hầu hết phụ nữ đều sẽ mãnh liệt theo cách mà đàn ông không thể tưởng tượng được. Nhưng ai đã rút cạn sức sống của cô ấy?
Ngược lại, phụ nữ cũng không thể ép một người đàn ông đã kiệt sức vì công việc cả ngày, phải đối phó với bao nhiêu biến cố trong cuộc sống, về nhà còn nghe vợ cằn nhằn, cơm canh không có, nhà cửa bề bộn…, tối đến lại phải cường bạo như mãnh hổ và dịu dàng như những lãng tử trong phim. Đó là không thể.
Cả 2 khía cạnh trên đều là thiếu hiểu biết (ở mức độ cơ bản nhất).
Đã gần 100 năm kể từ ngày chế độ phong kiến sụp đổ, nhưng phụ nữ thời hiện đại vẫn khổ không khác thời phong kiến bao nhiêu. Biểu hiện có thể khác nhau nhưng bản chất thì không khác. Nói phụ nữ thế kỷ 21 giải phóng, chẳng qua là ngoài những trách nhiệm cũ, họ lại được thêm công việc mới: làm việc kiếm tiền.
Chung quy lại, xã hội năm 2025 vẫn chưa thực sự biết trân trọng và giáo dưỡng phụ nữ. Phải nhấn mạnh từ “giáo dưỡng”, bởi vì rất nhiều phụ nữ thời nay không có ý thức về phẩm giá của mình. Họ sống đến mức đàn ông cũng khinh thường. Và rồi, những quan niệm lệch lạc của truyền thông thời nay đã biến hầu hết đàn ông thành con bệnh. Họ bị truyền thông đầu độc đến mức lúc nào cũng sợ mình yếu sinh lý và không phải đàn ông. Và cuộc sống, vị thế, tầm vóc của họ cũng bị truyền thông dẫn dắt vòng vòng trong cái quần. Không ai dám đứng lên để nêu cao ý nghĩa làm người, rằng nó còn có khía cạnh lớn hơn là SỐNG và NHẬN THỨC, chứ không phải chỉ là khả năng của bộ phận sinh dục. Kết quả là gì? Người ta bán được nhiều thuốc hơn.
Nhưng đây lại là khía cạnh khác. Không phải chủ đề của bài này.
Quay trở lại câu chuyện phụ nữ, với một người phụ nữ biết tự trọng, đàn ông không có cách nào khác ngoài việc phải tôn trọng cô ấy, hoặc là sẽ bước ra khỏi cuộc đời cô ấy.
Đàn ông năm 2025 thì thế nào?
Bắt đầu bị ảnh hưởng bởi tư tưởng “nữ cường”, khiến họ quên mất những gì phải chủ động, gánh vác và lo toan…, dần dần trở thành bạc nhược, thụ động và yếu đuối.
Không phải tất cả (có nhiều trường hợp ngoại lệ), nhưng xu hướng chung là vậy.
Và nhiều phụ nữ muốn sống độc thân.
Khi phụ nữ có thể tự nuôi sống mình, họ không muốn đâm đầu vào mối quan hệ hôn nhân, thứ có khả năng cao sẽ làm họ khổ cả đời. Rất hiếm, rất hiếm trường hợp phụ nữ lấy chồng xong và hạnh phúc. Phần lớn đều là chịu đựng và ngây thơ nên không thấy khổ. Hoặc quá yêu thương chồng con mà cam chịu hy sinh. Hoặc đã ly hôn. Còn lại là thấy khổ nhưng khó khoát ra.
Bạn hỏi phụ nữ lấy chồng thì khổ cái gì? Nằm không cũng được chồng nuôi. Đàn ông mới khổ. Không làm ra tiền cả nhà chết đói.
Vậy thì đây là một số (thực tế còn nhiều hơn) những vấn đề phụ nữ phải đối diện:
1. Phụ nữ hám vinh hoa, đàn ông mê sắc dục. Nhưng nếu một người phụ nữ vì thấy người kia giàu hơn mà bỏ người chồng hiện tại thì sẽ bị người đời cười chê. Đàn ông thèm của lạ thì xã hội thấy bình thường.
Đó rõ ràng là góc nhìn có lợi cho đàn ông, được truyền thông bởi những gã đàn ông tồi và những người phụ nữ nhu nhược.
Vượt qua cám dỗ vinh hoa là bản lĩnh của phụ nữ. Vượt qua cám dỗ xác thịt là bản lĩnh của đàn ông. Nếu không thể vượt qua thì không có bản lĩnh, chỉ vậy thôi. Mọi lý do khác đều là ngụy biện.
2. Sau khi lấy chồng, phụ nữ là người phải uống thuốc tránh thai hàng ngày không khác gì một con bệnh, uống gần như là cả đời, cho tới khi mãn kinh. Nếu không muốn uống thuốc thì phải đặt vòng (đặt sâu vào trong với nhiều rủi ro), hoặc cấy que tránh thai vào lớp da dưới tay, hoặc tiêm thuốc tránh thai vào tay, hoặc dán miếng dán tránh thai, hoặc triệt sản (thắt ống dẫn trứng), hoặc dùng bao cao su cho nữ…
Với đàn ông cũng có các phương pháp như dùng bao cao su, xuất tinh ngoài hoặc triệt sản (thắt ống dẫn tinh).
Trong đó, phương pháp thắt ống dẫn tinh được xem là hiệu quả cao, dễ thực hiện và không ảnh hưởng nhiều đến chức năng sinh lý của nam giới. Nhưng liệu có bao nhiêu đàn ông châu Á chịu thực hiện trên bản thân mình? Hầu hết đàn ông đều nghĩ tránh thai là việc của phụ nữ.
Hiển nhiên, phụ nữ cũng sẵn sàng thực hiện tránh thai, nhưng đàn ông có biết ơn điều đó, hay họ nghĩ đó là hiển nhiên? Hãy thành thực. Bạn nghĩ đó là hiển nhiên, đúng không?
Cho nên mới nói, con người hiện đại vẫn chưa thể gọi là văn minh. Họ chỉ lạm dụng và xem đó là bổn phận của phụ nữ, tiếp tục nhồi sọ phụ nữ và sống như một đấng mày râu, nhưng thực chất là ích kỷ và vong ơn.
Mình nhớ mãi câu nói này: Nếu bạn thấy cuộc sống này tiện lợi với mình thì có thể ai đó đã thay bạn chịu sự bất tiện đó. Bạn có bữa ăn ngon là vì ai đó (vợ bạn hoặc chồng bạn) đã nấu nó. Đừng nghĩ đó là hiển nhiên.
3. Hôm nọ em vừa chửi 1 chú kia. Chú ấy bảo đàn ông lăng nhăng là bình thường, miễn họ sinh hoạt an toàn, vẫn tốt với vợ con, chu cấp đủ cho tất cả các bà thì đó là bình thường.
Em thấy đây rõ ràng là những lời đê tiện. Trong khi họ dùng những lý lẽ khác để thuyết phục thì họ quên điều cơ bản nhất: người vợ của họ có vui vẻ khi họ làm như vậy không? Rõ ràng là họ đang phản bội, đang làm người khác đau khổ, nhưng họ lại xảo trá bằng lập luận rằng cơ quan sinh dục của đàn ông nằm trên đầu nên nó kiềm chế. Đó chẳng qua là những người thiếu bản lĩnh và nhận thức, thiếu lòng tự trọng và tôn nghiêm, cùng nghĩ ra những lý thuyết để biện minh và che giấu cho sự kém cỏi của mình.
Nếu xét về khía cạnh tình dục thì khoa học đã nghiên cứu: phụ nữ có khả năng sinh lý cao hơn đàn ông, chỉ khác là họ không đội nó lên đầu. Họ biết chừng mực và cái giá phải trả.
Hiển nhiên, cũng có những người phụ nữ dâm đãng, cướp chồng và đáng khinh, nhưng nó lại là khía cạnh khác: xu hướng sa đọa và đồi bại của con người thời công nghiệp, kể cả nam và nữ.
Ở đây nói về tư duy xã hội.
4. Sau khi lấy chồng, nhiều phụ nữ bị chồng đay nghiến vấn đề trinh tiết. Em là người phản đối tình trạng “ăn cơm trước kẻng” vì nó để lại rất nhiều hậu quả nhưng thường thì mọi người không hình dung tới. Đây lại là khía cạnh khác.
Tuy nhiên, phụ nữ không thể ăn cơm trước kẻng một mình. Phải có gã nào đó tham gia cùng cô ấy. Vì vậy, là một xã hội văn minh, chúng ta cũng cần hỏi ngược lại người đàn ông ấy: vậy, anh cũng còn trinh chứ? Người cấp độ nào thì nên lấy người cấp độ ấy. “Mạt cưa mướp đắng đôi bên một phường”.
Và nếu xã hội thực sự quan tâm điều này, xã hội đó nên chú ý đến đàn ông nhiều hơn. Đàn ông mới là người cần cố gắng giữ trinh tiết vì họ thường thất tiết. Ai dễ mất mới cần giữ!
Còn không phải sao? Cấm cãi.
5. Bạn có thấy cảnh một người phụ nữ đang đau bụng kinh lại phải lo bữa cơm cho chồng, xong lại tắm rửa cho con không?
Người chồng đang làm gì khi người vợ phải gồng mình với việc nhà? Đó là lý do tại sao chị em phụ nữ ngày nay lại chọn những người đàn ông thích làm việc nhà.
Không phải để biến các anh thành đàn bà, mà để việc nhà trở thành việc chung, không phải là “việc của phụ nữ”.
Hiển nhiên, phụ nữ cũng không tính toán đến mức đó. Thường thì ai rảnh rỗi người ấy làm, ai bận thì người kia làm giúp. Nhưng được bao lâu? Cuối cùng sẽ là hình ảnh quen thuộc này: chồng nằm xem tivi, vợ nấu ăn rửa chén chăm con.
Một vài trường hợp ngoại lệ không đủ để tiếp thêm dũng khí cho các chị em phụ nữ lấy chồng.
6. Sau khi lấy chồng, phụ nữ tất nhiên sẽ sinh con (hoặc không sinh con, tùy thỏa thuận với người chồng). Trong thời gian họ mang bầu, một số người chồng thường ngoại tình để giải tỏa nhu cầu sinh lý và xã hội cho rằng đó là bình thường. Mọi người đều cảm thấy người chồng chịu đựng như vậy thật khó, nhưng hầu như ít ai quan tâm những gì một bà bầu phải chịu đựng: cả sự thay đổi của cơ thể và người chồng. Vậy, ai mới là người chịu đựng nhiều hơn?
Từ góc độ người đàn ông, nếu cho rằng 9 tháng vợ mang thai là khó kìm nén bản năng, vậy thì trước khi cưới vợ, họ đã xử lý như thế nào?
Rõ ràng, khi một người đàn ông chưa thấy đủ, vẫn muốn khám phá thêm phụ nữ ngoài kia… thì họ chỉ cần thêm 1 lý do thôi. Và buồn cười là hầu hết phụ nữ đều chọn đau khổ chấp nhận, vừa sống với chồng vừa cảm thấy kinh tởm chồng. Và người chồng thì ngây thơ, cứ nghĩ vợ mình đã bỏ qua, mà không biết ẩn sâu trong đó là sự kinh tởm không nói ra.
Sau đó họ sinh con, đau đớn và nguy hiểm, thậm chí là tử vong, cũng chỉ có mình họ trải qua. Người chồng có thương họ như thế nào cũng không thể chết thay cho họ (một khi có sự cố). Cửa tử phải đi một mình. Gặp người đàn ông có đạo đức thì còn đỡ, còn như gặp kiểu lỗ mãn ích kỷ, cho rằng phụ nữ nào chả đẻ, ai mà chả đau, đau rồi thì hết đau thôi… Gặp kiểu đàn ông đê tiện như vậy thì bạc bẽo một đời!
6. Y khoa có những thuật ngữ như trầm cảm khi mang thai, trầm cảm sau sinh… đó không phải chỉ là tên gọi đâu. Đã có trường hợp tự tử đấy.
7. Phụ nữ vẫn phải kiếm tiền, bởi vì nếu bạn không tạo ra tiền thì người chồng trước sau gì cũng sẽ coi khinh. Được bao nhiêu đàn ông trên đời, thấy người phụ nữ của mình không tạo ra tiền, chỉ làm việc nhà, mà vẫn kính trọng và ghi nhận? Được bao nhiêu ngày? Sớm muộn rồi cũng sẽ khinh rẻ thôi. Đó là thói thường trong tính cách con người. Được bao nhiêu hiền nhân quân tử?
Nếu bạn cho rằng đàn ông không tạo ra tiền, phụ nữ sẽ khinh, thì bạn cũng cần biết rằng, phụ nữ không tạo ra tiền cũng sẽ bị khinh, chỉ là chậm hơn một chút.
8. Xã hội đã tiêm nhiễm vào đầu phụ nữ quá nhiều cái gọi là “phụ nữ thì phải vậy”, đến mức họ không dám đặt câu hỏi ngược lại.
Cả xã hội thông cảm cho sự lăng loàn, trai du đãng gái thì trắc nết… không có nghĩa là quan điểm đó đúng. Nó chỉ cho thấy xã hội đang xuống cấp và bệnh hoạn. Nếu cần một danh từ khác để gọi thì có thể dùng từ “bầy đàn”, như vậy sẽ đúng hơn, vì số đông không đại diện cho chân lý hay sự thông minh mà chỉ có nghĩa là “nhiều”.
Một cộng đồng văn minh phải là một cộng đồng tôn vinh cả đàn ông và phụ nữ. Tiếc là thời đại này không có.
Các chuyên gia tình yêu, tình dục, gia đình… đang ra rả trên mạng những lý thuyết trẻ con. Dựa vào tài ăn nói và chút kinh nghiệm vặt vãnh về cuộc sống, họ bắt đầu bày cho người khác cách “sống thử”, “cách quyến rũ”, “cách đi đứng”…
Họ cứ nói, bởi vì họ không cần chịu trách nhiệm cho những ẩn sức sâu kín hơn của con người. Khi bạn “sống thử” với ai đó, dù bạn có dùng bao cao su hay bạn chỉ đơn giản là nằm bên cạnh nhau, cơ thể bạn cũng đã ghi nhớ ký ức đó. Một cái nắm tay khiến bạn nhớ mãi đến giờ, đó chẳng phải là chứng cứ cho những ký ức thể xác hay sao?
Càng nhiều ký ức về sự thân mật, cơ thể bạn càng dễ bất ổn và xáo trộn. Ít người nhận thức được điều này. Đau đớn thay cho một xã hội vùng vẫy trong vô minh, lại được ru ngủ và khích lệ bởi những “chuyên gia” cũng không thông thái hơn là mấy!
Những người đang dạy bạn về hạnh phúc đôi khi lại đang sống một đời đau khổ. Những người dạy bạn cách giữ chồng lại là những người đã trải qua 3, 4 đời chồng. Họ đã bao giờ là tấm gương? Hay chỉ là một đống bài học? Và bài học của họ liệu có giúp đỡ được bạn? Họa may chỉ là 1 phần.
Cuối cùng, vẫn là bạn tự nhận thức và nâng cao cuộc sống của mình, thông qua việc quan sát, bỏ bớt những phiền nhiễu để tự hỏi mình: mình cần gì? Mình đang như thế nào?
Thật đáng buồn vì nhiều chị em phụ nữ gồng gánh gia đình, nửa đêm gọi cho mình và nhờ mình tìm giúp thuốc uống vì chị ấy quá kiệt sức, cảm giác muốn trầm cảm, cảm giác có gì đó bất ổn trong người.
Mình bảo: Chị chỉ đơn giản là thiếu ngủ thôi. Thứ thuốc cần nhất cho chị lúc này là nghỉ ngơi vì chị đã hoạt động quá nhiều rồi. Chị ngủ đủ giấc, tự nhiên sẽ hết căng thẳng, hết mệt mỏi, hết tim đập nhanh.
Và tắm nắng nữa là ổn.
11 h 51 rồi. Quá giờ ngủ rồi. Em ngủ thôi.