Nếu bạn vẫn còn đau khổ vì nhân loại, bạn vẫn còn ở trong bản chất người.
Hiển nhiên, bạn là người có tính nhân văn sâu sắc và đó là điều tốt đẹp.
Nhưng tinh thần của tạo hóa thì không như vậy.
Tạo hóa không đau khổ vì bất cứ điều gì. Tạo hóa là mọi thứ sẽ diễn ra mà không cần bất kỳ định hướng hay ràng buộc nào.
Tạo hóa không có ý định uốn nắn giáo dưỡng cho muôn loài cho tốt hơn, càng không có ý định biến mọi nơi thành thiên đường.
Tạo hóa chỉ đơn giản là mọi thứ cứ diễn ra. Theo quy luật cũng được, không theo quy luật cũng được.
Vì vậy, trong cái nhìn của tạo hóa, người xấu và người tốt đều là sự tồn tại.
Nếu Trái Đất đều là người tốt thì sẽ có một kết quả riêng. Nếu Trái Đất đều là người xấu thì cũng sẽ có một kết quả riêng.
Sau cùng, tất cả đều sẽ trở về tĩnh lặng. Mọi âm vang đều sẽ tự hao mòn chính nó và trở về tĩnh lặng. Giống như một tiếng chuông vang lên, dù tiếng chuông đó hay hay dở, đục hay trong, đẹp hay không đẹp, tần số như thế nào… thì sau cùng, nó cũng sẽ tan ra và trở về tĩnh lặng. Để rồi, trong sự tĩnh lặng ấy lại thai nghén những khát khao sống động bên trong. Âm vang mới lại hình thành.
Cho nên, kẻ xấu xa hay người tốt lành, tất cả đều sẽ trở về không, nghĩa là giải thoát. Chỉ là, con đường trở về “không” đó là con đường ngọt ngào hay cay đắng, tốt cho mọi người hay xấu cho mọi người mà thôi… Và người tu tập hay không tu tập cũng như vậy, đều sẽ giải thoát. Chỉ là ai nhanh hơn, ai chậm hơn thôi.
Đối với sự thật này, cái nhìn của con người là khắc khoải, cảm thấy bất công… nhưng cái nhìn của tạo hóa sẽ là bình thản. Tạo Hóa chưa bao giờ phân biệt kẻ tốt và người xấu. Tất cả đều là sự sáng tạo.
***
Vậy, nên thâm nhập cái nhìn của tạo hóa hay cái nhìn của con người?
Tất nhiên là cái nhìn của tạo hóa. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể làm được điều đó.
Vì vậy, khi bạn vẫn còn bị giới hạn vì nhiều lý do, khi bạn vẫn nặng lòng với tính nhân văn và bản chất người của mình, bạn có thể thâm nhập với hiện tại. Cảnh giới của bạn tới đâu thì cái nhìn của bạn sẽ tới đó và từ đó soi chiếu mọi thứ.
Đến khi bạn đủ chất, góc nhìn của bạn tự nhiên sẽ là tạo hóa. Khi đó, bạn không cần thâm nhập, bởi vì bạn đã là như vậy.