Thủ dâm, tà dâm hay hiếp dâm?
Bạn có biết câu chuyện Mục Kiền Liên cứu mẹ không?
Người ta đã bịa ra chi tiết cái bánh bao nhân thịt chó (của bà Thanh Đề) vị vứt xuống đất và mọc thành bụi hành hay bụi tỏi gì đó, và đưa ra lời khuyên là người tu hành không được ăn hành tỏi, thực chất là vì hành tỏi có tính “bốc, phát tán, kích dục”, nên ăn thì không tốt cho sự thanh tịnh của người tu.
Đó hoàn toàn là câu chuyện bịa của người đời sau (nhằm thu hút việc cúng dường cho nhà chùa) chứ không phải lời Phật dạy (vì câu chuyện này ra đời sau thời Đức Phật).
Ngày xưa, một số người tu còn cố ăn nhiều rau răm vì đặc tính của rau này: ăn ít thì tăng ham muốn, ăn nhiều thì giảm sinh lý (nhưng kèm theo đó là có hại cho cơ thể). Điều đó có nghĩa là bất cứ người bình thường nào cũng có nhu cầu sinh lý khi họ bước vào tuổi dậy thì, ngoại trừ những người bị lãnh cảm hoặc bị bệnh khiến suy giảm hoocmon sinh sản.
Nói một cách thô thiển thì TỰ NHIÊN không quan tâm bạn là sinh vật bậc cao với lòng tự trọng hay nhân phẩm gì đó. Nó chỉ xem bạn như một biểu hiện để mở rộng chính nó. Đến độ tuổi sinh sản, hoocmon trong bạn tăng lên và chi phối bạn, khiến bạn có thôi thúc khó cưỡng là mở rộng chính mình, để lại cái gì đó cho hậu thế, và đơn giản nhất là để lại những đứa con.
Nên con cái chính là phần ham muốn mở rộng của tự nhiên thông qua bạn. Đừng nghĩ nó là của bạn và xâm chiếm cuộc đời của nó.
Trên thực tế, một số người mở rộng chính họ thông qua lòng từ bi bao la (về mặt tinh thần) nên họ không cần mở rộng về mặt con cái (vật chất) nữa. Một số người thì mở rộng qua việc thu gom địa vị, tài sản… Tóm lại, ai cũng có ham muốn về mặt này hay mặt khác, ở dạng thô thiển là mở rộng cơ thể, vật chất…; ở dạng tinh tế là mở rộng tâm hồn.
Tôi nghĩ, sống hợp lẽ đạo là khi bạn đã mang xác thân này, bạn phải chịu luật chơi của nó, rằng đến độ tuổi sinh sản, hoocmon sẽ chi phối bạn và bạn sẽ phải đối diện với nó. Một là bạn liên tục sinh sản, sinh sản – một người phụ nữ sinh sản trở nên dẻo dai, dãn nở và và khả năng chịu đựng cũng cao hơn người chưa sinh sản – vì họ đã thực hiện nhiệm vụ mà tự nhiên giao. Họ không bị bí bách, ức chế về mặt cơ thể nữa.
Mặt khác, nếu bạn không muốn sinh sản thì bạn phải có lòng từ bi bao la, mở rộng chính bạn thông qua việc chạm đến nhiều mảnh đời khác, cứu giúp nhiều mảnh đời khác và xem họ như một phần của bạn, như con cái của bạn, thì bạn sẽ ít bị thôi thúc sinh sản lại.
Tôi thấy nhiều người độc thân nuôi thú cưng cả đời, hoặc họ trồng cây và gắn bó với mọi thứ… Hiển nhiên, những ham muốn về mặt sinh lý vẫn sẽ còn (vì người đó còn mang cơ thể vật lý – hóa học), nhưng nó sẽ không ám ảnh đến mức họ phải bốc lên cưỡng bức ai đó hay dâng hiến cho ai đó.
Bên cạnh đó, tự nhiên cũng cho con người lựa chọn khác là thủ dâm. Những người không thể dùng cơ thể, tâm trí và nhận thức để làm dịu lại hoocmon của mình thì tự nhiên họ sẽ thủ dâm. Nó là cách an toàn hơn so với hiếp dâm và ngoại tình vì ít gây tai họa. Tuy nhiên, nhiều người thủ dâm lại cảm thấy mặc cảm, tội lỗi và nó khiến họ day dứt nhiều hơn. Điều đó là không nên.
Và nhiều người thủ dâm quá mức khiến cho cơ thể suy nhược, mất năng lượng thì cũng không nên.
Bạn phải có cái nhìn trung dung này: thủ dâm hay quan hệ tình dục đều tiêu tốn năng lượng. Và chơi thể thao hay ca hát cũng tiêu tốn năng lượng.
Bạn tiêu xài bao nhiêu và giữ lại bao nhiêu năng lượng cho bản thân là lựa chọn của bạn. Cuộc sống không quẩn quanh trong cái quần của bạn, cũng không quẩn quanh trong những suy nghĩ bộn bề của bạn. Cuộc sống còn là thứ gì đó lớn hơn, trong sự nhận thức đủ đầy.
Và một khi bạn chọn phương pháp nào thì không nên hối hận.
Lấy chồng xong không nên hối hận. Sống độc thân cũng không nên hối hận. Không sinh con hay sinh nhiều con, một khi bạn đã chọn thì phải biết cách hài lòng với nó. Mỗi lựa chọn đều có ưu điểm và nhược điểm riêng.
Còn chuyện quan hệ vợ chồng như bạn hỏi, nó không phải tà dâm. “Dâm” có nghĩa là quá mức, nên từ góc độ đó, quan hệ vợ chồng là chuyện bình thường, hợp lẽ đạo, còn ngoại tình hay cố ý tăng hoạt động tình dục lên quá mức, làm ảnh hưởng đến bản thân và người khác thì đó mới là tà dâm.
Ví dụ như sinh hoạt tình dục quá mức khiến vợ/ chồng mệt mỏi (khi họ không muốn) và bản thân cũng mệt mỏi thì đó là tà dâm. Còn như cả vợ chồng đều có nhu cầu cao thì đó là bình thường.
Một khi bạn đã mang xác thân này, bạn phải chấp nhận bạn là con người vẫn bị chi phối về sinh học. Dù bạn có muốn hay không muốn thì bạn vẫn phải đối diện những thôi thúc khó cưỡng. Nhận thức của bạn càng nhau thì bạn càng ít bị chi phối bởi những thôi thúc đó.
Và quan trọng là: khi vợ hoặc chồng của bạn suy giảm ham muốn vì tuổi tác, vì bệnh tật thì phải có biện pháp xử lý thông thái. Nếu là bệnh tật thì chữa trị, nếu là tuổi tác thì chấp nhận.
Đến một lúc nào đó, mọi thứ sẽ suy giảm một cách tự nhiên và hãy chấp nhận nó. Và bạn biết rằng bạn sẽ chết.
Khi bạn dần già đi, xương cốt yếu, sinh lão bệnh tử thường tình, nội tiết tố suy giảm thì đó là lúc bạn được sống với nhận thức cao hơn vì nội tiết tố không “tràn lên não” và chi phối bạn nữa.
Con người, thời tuổi trẻ chị chi phối bởi Tự Nhiên – Tự Nhiên muốn mở rộng chính nó nên đẩy cho bạn rất nhiều hoocmon phục vụ sinh sản, mở rộng nòi giống, vì ý muốn của tự nhiên cho chính nó. Có nhiều lúc bạn thậm chí không làm chủ được mình.
Đến một lúc nào đó, ý muốn của tự nhiên rời đi, còn lại là bạn với nhận thức đủ đầy, cớ sao bạn lại nghĩ đó là sự suy yếu, và bạn sợ hãi, xấu hổ một cách không cần thiết?
Không, bạn phải hãnh diện chứ, vì đó là lúc bạn sống với nhận thức cao hơn.
Bạn phải chúc mừng những người như thế vì từ nay, họ không còn bị hoocmon sinh sản chi phối nữa. Họ có thể nhìn cuộc sống với nhận thức cao hơn, trọn vẹn hơn và tự do hơn.
Ngược lại, những người già rồi, sinh lý giảm mà vẫn muốn tìm cách cho sinh lý mạnh thì rõ ràng đó là bệnh hoạn.
Sống thuận tự nhiên là khi hoocmon đến, ta không lăng loàn, khi hoocmon đi, ta không hối tiếc.
Hài hòa với lẽ đạo, không khinh bỉ tình dục nhưng cũng không tôn thờ.
Thứ duy nhất mà ta hướng đến là sống trong nhận thức.
Tác giả: Sống bình thường – Nhàn Vi đạo sĩ.









– Bạn được quyền sử dụng lại toàn bộ nội dung của trang mà không cần ghi nguồn.
– Bạn thậm chí có thể in nó vào sách của bạn và dịch lại hay biên soạn theo ý muốn (miễn không xuyên tạc nội dung và không gán ghép trách nhiệm cho trang).
– Những thông tin trên trang là do tôi tự viết và không tranh chấp về sau, với mục đích chia sẻ không cần ghi danh vì tôi giàu.