Sự tĩnh lặng không phải là một người ngồi yên thiền định hàng giờ đồng hồ, trời đất chuyển rung cũng không xao động…
Mà là khi người đó đang ngồi, nếu có ai đó kêu họ đứng dậy, nhường chỗ cho người đó ngồi, họ sẽ tự nhiên đứng dậy nhường chỗ rồi tìm chỗ khác ngồi xuống tiếp.
Sự tĩnh lặng là chẳng may nếu đang ngồi thiền mà con muỗi chích ngứa quá, chịu không nổi thì mở mắt phủi nó đi, chứ không phải cố chịu đựng, ngồi cho đủ giờ rồi mở mắt ra đập cái bốp, “chết mẹ mày nghe con” 🙂
Tĩnh lặng là khi có thứ khó chịu xảy ra, người ta từ tốn xử lý phù hợp, chứ không phải khư khư ôm cái dáng ngồi, cái thế đứng cho ra dáng tĩnh lặng.