Tổn thương quá lâu, con người sẽ thay đổi.
Những người bản tính vui vẻ, trong tim cũng sẽ có vết sẹo.
Những người kiên cường, trong tim cũng sẽ có những điểm yếu đuối.
Những người lạc quan, trong tim cũng có bi thương.
Và trái tim đau khổ nhất không phải là khóc thật to mà là im lặng.
Khi tâm đã nguội lạnh thì sẽ không còn thao thao bất tuyệt nữa.
***
Khi một người yêu bạn,
Bạn tức giận cũng đáng yêu,
Vô ý gây chuyện cũng đáng yêu.
Khi một người không còn yêu bạn nữa,
Bạn làm loạn cũng sai,
Im lặng cũng sai,
Hít thở cũng sai.
Cho nên, tình yêu không có đúng sai, chỉ có yêu hay không yêu mà thôi.
***
Cái gọi là đời người, chính là bắt đầu từ lúc cất tiếng khóc cho đến khi không thể khóc nữa.
Cái gọi là tiếc nuối, chính là bắt đầu từ lúc gặp một người cho đến khi mất một người.
Cái gọi là thanh xuân, chính là bắt đầu từ vui vẻ thâu đêm đến lúc khóc nửa đêm.
Cái gọi là tình yêu, chính là bắt đầu từ lúc “Có thể làm bạn không?”
đến lúc “Còn có thể làm bạn được không?“.
***
– Mất đi người mình yêu là thứ cảm giác như thế nào?
– Bạn sẽ không còn lý do để can thiệp vào cuộc sống của người đó nữa.
Nhưng người đó thì vẫn hiển hiện trong cuộc sống của bạn, ở tất cả mọi nơi.
Tình cảm của người đó thì đã trao cho người khác.
Còn bạn, đến cả tư cách ghen cũng không có.
***
– Vậy, nếu mình nhớ họ thì có nên đi tìm không?
– Bất luận người ấy chia tay vì lý do gì
Thì vào khoảnh khắc người ấy quyết định ra đi, họ cũng đã tin rằng: Không có bạn vẫn tốt hơn.
Người ấy đã không xứng đáng với tình yêu của bạn
Thì bạn hãy giữ lấy tôn nghiêm của mình.
***
Trên đời này, có rất nhiều người khắt khe và lạnh lùng.
Bởi vì vốn dĩ,
Không có ai có nghĩa vụ phải đối tốt với người khác cả.
Thế nhưng, vẫn có nhiều người ấm áp dịu dàng.
Họ mới là những người cần được quan tâm, trân trọng.
***
Với người đã rời xa bạn thì hãy để họ tự do và thả buồn phiền bay đi.
Bởi vì trước khi người ấy đến, bạn vẫn sống một mình rất tốt mà.
***
Bạn chủ động rất lâu nhưng người ấy chẳng thèm quan tâm.
Đến khi bạn quyết định từ bỏ thì họ lại trao cho bạn hi vọng.
Thật ra, thứ họ thích chỉ là cảm giác được người khác theo đuổi mà thôi.
***
Cho nên, điều lương thiện nhất trong tình yêu mà một người có thể làm
Chính là:
Nếu không thích
Thì hãy cắt đứt sự nhớ thương của người kia,
Đừng để họ hi vọng rồi lại thành tuyệt vọng.
***
Tôi biết, bạn sẽ không bao giờ quay lại nữa.
Tôi biết, từ giờ trở đi, vui buồn yêu ghét của tôi đối với bạn cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Tôi biết, nhân sinh trăm năm như “bóng câu qua cửa sổ”.
Cho nên, tôi đã nghĩ thông rồi.
Cứ xem như kết thúc của chúng ta đến sớm hơn đi.
***
Nếu bạn đối xử với một người càng ngày càng tốt, càng ngày càng nhiệt tình và bao dung thì sẽ nhận về hai kết quả.
Một là họ hạnh phúc ghi nhận và đối tốt với bạn hơn.
Hai là họ sẽ xem đó là lẽ đương nhiên, vẫn chọn rời bỏ và làm tổn thương bạn.
***
Nếu bạn thích một con ngựa thì đừng cố đuổi theo nó.
Bạn hãy trồng cỏ trồng hoa
Để đến ngày cỏ mọc, chim bay,
Con ngựa đó sẽ tự quay lại tìm bạn.
Còn nếu như nó không quay lại thì cũng không sao cả.
Bạn đã có một thảo nguyên hoa cỏ.
Con ngựa này không tới thì con người khác sẽ tới thôi.
***
Nếu yêu nhau mà cứ cảm thấy lo lắng bất an, sợ bị phản bội, nơm nớp dõi theo từng sắc mặt của người kia… thì e rằng, thứ tình cảm đó cũng không phải là tình yêu.
Tình yêu thực sự chính là ôn nhu trong từng chi tiết nhỏ, mỗi người đều cảm thấy bình an, mỗi người đều thấy vui vì được nhớ nhau.
Chứ không phải tự mình diễn suy khắc khoải.
Tình yêu thật sự mang đến cho mọi người động lực để vượt qua khó khăn,
Chứ không phải làm tiêu năng lượng của mình, khiến cho mình càng ngày càng thảm hại, càng ngày càng mệt mỏi.
Tình yêu đích thực khiến mỗi người biết yêu quý và trân trọng bản thân hơn.
Yêu là nhân duyên chứ không phải là nghiệp chướng!
***
Những năm tháng chưa đủ năng lực gánh vác mọi chuyện.
Lại gặp được người mình yêu thương nhất.
Lúc đó, ngoại trừ yêu thích ra thì cũng không thể làm gì để giữ đoạn tình cảm đó cả.
Vì thế mà đánh mất đối phương.
***
Có lẽ, nếu thay đổi thời gian gặp nhau,
Rất có thể đã có một kết quả khác.
Cho nên, người mà ta sẽ yêu, dẫu có xuất hiện muộn một chút, cũng không có vấn đề gì cả.
Thời gian đó, mỗi người cũng đủ để trưởng thành rồi.
***
Thích một người không thích mình là thứ cảm giác như thế nào?
Tìm họ thì sợ họ chán mình.
Không tìm họ thì sợ họ quên mất mình.
Khi họ không để ý tới mình thì mình tủi thân, không muốn quan tâm tới họ nữa.
Nhưng khi vừa biết chút tin tức về họ thì lại sốt sắng lên.
Sự kiên trì diễn ra lâu như vậy,
Là vì họ luôn cho thấy dường như có chút hy vọng.
Nên mình cứ nghĩ: thêm chút nữa thì sẽ cảm động được họ.
Vì cái tánh lúc nóng lúc lạnh của họ mà tìm ra ngàn vạn lý do,
Nhưng không có lý do nào là không yêu mình.
Cho nên tự mình làm cho mối tình trở thành khó lòng buông bỏ.
***
Bạn phải tin rằng trên thế giới này chắc chắn có một người sẽ là người yêu bạn.
Người ấy sẽ vượt qua bao khó khăn, chông gai giữa biển người mà tìm thấy bạn.
Đứng trước mặt bạn với niềm hạnh phúc và một chút cảm giác tự trách mình.
Sau đó nói với bạn: xin lỗi, tôi đến muộn rồi, để bạn phải chờ lâu.
***
Trước đây cảm thấy thích ai thì nên đối xử tốt hết sức mình với người đó.
Hiện tại cảm thấy ai hết mình đối xử tốt với mình thì mình nên thích người đó.
***
– Hai người rất lâu không liên lạc thì tình cảm có nhạt dần không?
– Thật ra, không có ai là đột nhiên biến mất.
Mọi người đều chỉ cùng người mình nhớ duy trì liên lạc.
Cho nên, họ lạnh nhạt với bạn thì chứng tỏ đã có người thay thế bạn rồi.
– Vậy, làm sao để giữ được họ?
– Bạn càng khổ sở duy trì một mối quan hệ thì càng nói rõ mối quan hệ ấy đang dần dần làm tiêu hao bạn.
Thay vì khổ sở chờ đợi, bạn nên nói với bản thân thế này:
Con người tôi không giỏi quản lý tình yêu,
Ngày tháng sau này, còn ai ở lại bên tôi,
Thì chính là người đó.
Nguồn: Nhất Thiền tiểu hòa thượng
Xem thêm: Nhất Thiền tiểu hòa thượng: Vì sao có những người rất khó yêu người khác?