• Giỏ hàng
  • Viết vu vơ
  • 0 - ₫0

Cây Hoa Lá chấm com

Trang chủ » Cảm nghiệm cá nhân » Tự cắt bớt rườm rà

Tự cắt bớt rườm rà

27/05/2025 27/05/2025 Cây Hoa Lá

Có vẻ năm nay là năm giải phóng phụ nữ, để phụ nữ tự cắt bớt rườm rà và sống nhẹ nhàng hơn ak.
Một là tự cảm thấy rườm rà và tự cắt. Hoặc là vũ trụ sẽ ra tay và khiến cho mình phải cắt.
Như em là em tự cắt nên giờ em nhẹ vô cùng luôn.
Nhưng nhiều chị thì vướng bận con cái gia đình, nhân viên, thợ thầy… và nhiều thứ khác nên không nỡ cắt, không dám cắt, nhưng càng gồng thì càng mệt, càng đứng trong vũng lầy thì càng lún sâu, nhấc chân ra không nổi.
Chỉ trong vòng 1 tháng mà có ít nhất 10 chị tâm sự với em rằng các chị ấy đang bị áp lực kinh khủng về tiền bạc, công việc, nợ nần, khách hàng, trong khi còn con cái phải lo và sức khỏe thì đang xuống dốc thậm tệ… Có cảm giác kiệt sức không chịu nổi nữa.
Em cũng không biết khuyên gì hơn ngoài buông bớt.
Trước đây, em từng đi thăm một người – người đó vì áp lực nợ nần mà tạo thành bệnh về thể xác và sau đó qua đời luôn. Cái cảm giác áp lực nợ nần nó ghê gớm lắm. Tinh thần không yên, nhiều lúc tưởng chừng như nghẹt thở, thậm chí nói chuyện cũng không thông luôn.
Nhưng có điều này, các chị phải tin em, đó là bằng cách thần kỳ nào đó, cuộc sống sẽ đẩy chúng ta qua những khúc cua nghiệt ngã nhất, chỉ cần chúng ta còn sống.
Đôi khi có những thứ phải xảy ra để mở cho mình một con đường mới. Đôi khi con đường mới sẽ đơn giản và gọn gàng hơn rất nhiều.
Phụ nữ thường bị cái tính này: thấy cái gì cũng muốn mang, không nỡ bỏ. Rồi khi mình mang quá nhiều thứ, mình gánh không nổi thì vũ trụ sẽ khiến mình phải bỏ bớt, cắt bớt, thông qua tài chính, các mối quan hệ hoặc sức khỏe. Nếu mình ngoan cố thì nó sẽ là tính mạng.
Người ta không chết vì bể nợ mà chết vì không chịu nổi áp lực bể nợ. Đôi khi chỉ cần giữ được tính mạng thôi, những cái khác (sĩ diện, tiền bạc, các mối quan hệ…) từ từ khắc phục sau.
Nhưng tốt nhất là khi còn sửa được, còn cứu được thì mình phải hành động dứt khoát để tỉa bớt rườm rà, để hành trang gọn nhẹ vừa sức. Mình phải có năng lực buông.
Và đi với hành trang vừa sức mình. Đừng mang vác quá nặng.
Biến cố sảy ra, suy cho cùng là để sắp xếp lại cho phù hợp với sức mình thôi.
Mình đã gánh nhiều quá ak. Cái này em thấm ghê gớm lắm. Vật vã mới nghiệm ra, chứ hồi xưa mỗi lần làm nhiều quá buông ra chỉ muốn nằm khóc.
Phải tỉa bớt, cắt bớt cho gọn và quá trình đó khiến mình vật vã lúc này.
Phải vật vã, bọn nữ nhân mới buông.
Chưa vật vã, dễ gì!
Cuộc sống đơn giản mới không vướng víu, chứ không thôi va chỗ này vấp chỗ kia, chỗ nào cũng rối.
– Nhưng em ơi, chỉ có chị nỗ lực còn những người khác thì kéo chị xuống.
Nỗ lực thì tất cả phải cùng nỗ lực, nếu không thì đi đến cuối cùng, vì không nỡ buông, chị cũng sẽ không còn gì, cả thời gian, sức lực, tiền bạc; và trong các mối quan hệ thì đó là thanh xuân và lòng tự trọng.
***
Chị biết không, giờ mỗi ngày em dọn dẹp cái nhà em, cái nào ít dùng là em bán ve chai hết. Liên tục 10 ngày như vậy vì ngày đầu sẽ không nỡ, chỉ dám bỏ chút xíu. Tới ngày thứ 10 là em mạnh tay luôn. Sách vở hay cái nào cho được thì cho, làm cho không gian sống của em trống trãi nhất có thể, đơn giản và tối giản.
Dọn dẹp không gian sống xong thì lấy đó làm nền tảng để dọn dẹp tâm trí. Tất cả rác thải vứt hết đi.
Công việc cũng vậy, em cắt đến mức chỉ còn đủ sống thôi, còn lại em dành thời gian nghỉ ngơi và làm cái em thích, hoặc cũng không nhất thiết phải làm gì. Hà tất phải làm gì!
Phụ nữ chỉ nên sống nhởn nhơ vô dụng thôi. Vất vả có nghĩa lý gì đâu!
🌱
Mà chị ơi, vũ trụ đóng con đường này là để mở con đường kia. Nếu mình không đủ dũng khí thay da đổi thịt, xóa bỏ con người cũ của mình, thì làm sao có thể thành con người mới?
– Uhm em. Giờ chị chỉ mong phần tài chính để hết nợ là được.
– Có tiền he. Chỉ cần tiền là giải quyết được hết, nhưng đầu tiên tâm trí mình phải thanh tịnh rõ ràng thì mới thấy nguồn tiền đang nằm ở đâu.
Nếu em là chị thì em sẽ đi theo hướng thứ 2 mà chị nói ak. Hướng thứ nhất em sẽ kết thúc càng nhanh càng tốt.
***
– Mà kì lạ lắm. Chị muốn buông thì việc tới ào ào. Mà không buông thì việc nhiều nhưng không đâu ra đâu.
– Kaka. Y chang em. Lúc em nói em không muốn đi Ấn nữa là nó khiến cho em 15 ngày sau phải đi luôn. Lúc đó em nói em bị nghiệp quật nhưng mọi người đều nghĩ em xạo.
Cuối cùng, mình phải ngồi tự gỡ gối cho mình, tự xem lại từng sợi chỉ, chỗ nào thừa thì cắt, chỗ nào rối thì gỡ, còn lại chính mình gọn nhẹ với công việc đủ sống, để mình còn sống nữa chị ơi.
Nếu cứ hào hứng cuốn theo thì mình sẽ chết vì nghiệp, nghiệp nó cuốn càng ngày càng nhanh, công việc càng ngày càng nhiều và sẽ nghiền nát cuộc đời mình.
Với em, chân lý của em bây giờ là: Siêng năng chăm sóc cuộc sống hàng ngày.
Ăn ngon, ở sạch, sống khỏe. Rồi vui chơi. Còn lại không cần làm gì thêm. Phụ nữ chỉ nên sống nhởn nhơ vô dụng thôi.
Không cần tề gia trị quốc bình thiên hạ gì đâu.
Cái đó ai thích vất vả thì làm.
Sống lười cho khỏe.
  • Chia sẻ lên Facebook
  • Chia sẻ lên Twitter
  • Chia sẻ lên LinkedIn

Bài viết liên quan

Cuồng tín hay khôn ngoan?
Con người, dù sao cũng rất hạn chế
Bạn có tính linh không?

Chuyên mục: Cảm nghiệm cá nhân

Bài viết trước « Chánh niệm – bàn vu vơ
Bài viết sau Chuyện cũ kể lại… »

Sidebar chính

Danh mục sản phẩm

  • Ăn uống (2)
  • Chuỗi hạt trang sức (1)
  • Đồ dùng hàng ngày (7)
  • Sản phẩm cho sức khỏe (18)
  • Sản phẩm làm đẹp (1)
  • Sản phẩm thánh hiến và nghi lễ (2)

Thông tin trên CâyHoaLá.com chỉ mang tính tham khảo. Vui lòng hỏi ý kiến chuyên gia trước khi áp dụng!