“Đừng cố gắng quản lý người khác. Chỉ cần xem làm thế nào để bao gồm họ”.
Các mối quan hệ của con người là một điều buồn cười. Nếu ban nhìn vào bất kỳ mối quan hệ nào giữa con người với nhau, bạn sẽ thấy hầu hết mọi người không thể sống thiếu nó, nhưng đồng thời, hầu hết các mối quan hệ cũng mang lại nỗi đau nhiều hơn niềm vui. Nhiều vướng mắc hơn tự do, nhiều chua cay hơn tình yêu.
Họ đã có những khoảnh khắc vui vẻ, chia sẻ, hòa hợp và hiển nhiên cả những khoảnh khắc hỗ trợ, an toàn, nhưng nhiều hơn hết là nỗi sợ một mình.
Tình yêu không nhất thiết phải mang lại các mối quan hệ. Có nhiều loại mối quan hệ khác nhau. Mối quan hệ đầu tiên mà tất cả chúng ta đều nắm giữ, đó là với người mẹ. Sự an ủi được ở trong lòng mẹ, nguồn dinh dưỡng từ bầu ngực của người mẹ, sự chăm sóc dịu dàng và những thứ khác đi cùng. Mối quan hệ tiếp theo có lẽ là với người cha. Bạn có được sự hỗ trợ, cảm giác an toàn và sự chỉ dẫn từ người cha.
Sau đó đến thầy cô và bạn bè, đó là mối quan hệ về học tập và chia sẻ. Sau đó đến mối quan hệ vợ chồng, người yêu, con cái và các mối quan hệ khác ngoài xã hội.
Mọi thứ đều có thứ gì đó để cho đi và mọi thứ đều có thứ gì đó để lấy. Chỉ vì mỗi người chúng ta đều có một nhu cầu nhất định về mặt cảm xúc và những mối quan hệ này có thể đáp ứng nhu cầu đó, vì vậy, chúng ta tiếp tục với họ. Vì vậy, những người dùng tư duy logic để xem xét các mối quan hệ sẽ không bao giờ có thể ở lại bất kỳ mối quan hệ nào. Nếu bạn dùng tư duy logic để nhìn và hỏi: “Nó có thực sự xứng đáng không?” thì không có gì có thể chịu nổi thử thách từ tư duy logic của bạn.
Bạn đã có những khoảnh khắc vui vẻ, chia sẻ, hòa hợp và hiển nhiên cả những khoảnh khắc hỗ trợ, an toàn, nhưng nhiều hơn hết là nỗi sợ một mình. Tình yêu không nhất thiết mang lại mối quan hệ. Nỗi sợ một mình mới là lý do lớn khiến mọi người ở lại với nhau, không chỉ trong hôn nhân mà còn trong mọi mối quan hệ khác. Ngoài ra, bởi vì còn có những khoảnh khắc thỏa mãn về mặt cảm xúc nên mọi người nắm giữ nhau.
Bạn là một con người, một cơ thể với một sự tích lũy nhất định về các thông tin và trải nghiệm sống. Những thứ này đã làm nên thái độ của bạn đối với cuộc sống.
Hai cơ thể này, hai tâm trí này, hai cảm xúc này không bao giờ có thể hòa hợp với nhau một cách hoàn toàn trong mọi lúc. Một tâm trí nhất định, một cơ thể nhất định, một tâm hồn nhất định, những điều thích và không thích, những ý kiến nhất định – tất cả những thứ này gộp lại thành bạn. Người kia cũng có các thành phần như tâm trí, cơ thể, những điều thích và không thích, những ý kiến… nhưng chúng lại không hợp với bạn.
Có những khoảnh khắc, chúng bỗng nhiên dường như rất hòa hợp và mọi thứ đều đẹp đẽ. Mọi thứ, từ thể chất đến tinh cần, cảm xúc đều tương hợp. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, dù bạn cố gắng như thế nào cũng không thể hòa hợp được.
Đây là tất cả những gì mà hai con người đang cố gắng làm trong mọi mối quan hệ của họ. Một cơ thể, một tâm trí và một cảm xúc đang cố gắng bằng cách nào đó phù hợp với một cơ thể khác, một tâm trí khác và một hệ cảm xúc khác. Bạn là một cơ thể với sự tích lũy nhất định về mặt thông tin và trải nghiệm sống, và nó đã khiến bạn hình thành những thái độ nhất định đối với cuộc sống.
Hai cơ thể, hai tâm trí và hai hệ cảm xúc không bao giờ có thể phù hợp với nhau hoàn toàn trong mọi khoảnh khắc. Không phải chỉ có bạn mới gặp vấn đề với ai đó. Chúng ta không bao giờ có thể phù hợp với nhau một cách hoàn hảo.
Nếu ai đó cho rằng có khả năng như vậy thì họ sẽ lãng phí cuộc sống của mình. Nếu anh ta hiểu rằng chỉ có những khoảnh khắc nhất định, anh ấy có thể hòa hợp hoàn toàn với người khác, những lúc khác thì không, thì khi đó, anh ấy sẽ điều khiển nó theo một cách nhất định.
Mọi người đang cố gắng tạo dựng các mối quan hệ dựa trên quá nhiều tưởng tượng; nó không bắt nguồn từ thực tế. Sự tưởng tượng có thể là điểm tựa tốt vào ngày hôm nay, nhưng cũng có thể là chuyến đi tồi tệ vào ngày mai. Thay vì cố gắng quản lý các mối quan hệ, bạn hãy học cách bao gồm người khác như một phần của chính bạn, khi đó, cuộc sống của bạn sẽ trở thành biểu hiện của niềm vui chứ không phải là sự theo đuổi hạnh phúc. Khi đó, bạn sẽ thấy các mối quan hệ có nhiều màu sắc khác nhau và mỗi màu sắc đều có thể được thưởng thức.
Trong sự bao gồm này, tất cả sự khác biệt đều ổn. Ngược lại, nếu bạn cố gắng quản lý các mối quan hệ bằng sự quản lý xuất sắc của bạn thì nó chỉ cho bạn địa ngục.
Những người thông minh nhất hành tinh hoặc những người nghĩ rằng họ thực sự thông minh sẽ có xu hướng gặp phải những mối quan hệ khủng khiếp nhất. Không phải ai cũng vậy nhưng phần lớn là vậy. Những người đơn giản lại có những mối quan hệ tuyệt vời bởi vì họ không có câu hỏi về sự quản lý.
Không ai thích bị “quản lý”. Khi họ nhận ra bạn đang quản lý họ, họ sẽ cho bạn địa ngục. Họ sẽ làm cho cuộc sống của bạn khốn khổ về nhiều mặt. Nếu đó là kẻ thù của bạn đang muốn lấy đi mạng sống của bạn thì đó cũng là điều dễ hiểu, nhưng đằng này lại là những người quan tâm nhau đang lấy đi cuộc sống của nhau. Điều này đang xảy ra liên tục. Từ thế hệ này sang thế hệ kia, con người đều trải qua những điều tương tự bởi vì họ tin rằng người kia phải được quản lý. Đừng cố gắng quản lý người khác. Bạn chỉ cần xem cách bao gồm họ. Sau đó, thậm chí bạn không hiểu cái quái gì đang xảy ra với họ thì mọi chuyện vẫn ổn.
Bạn cần một mối quan hệ chỉ vì đâu đó, bạn có cảm giác chưa trọn vẹn trong bạn. Ngược lại, nếu bạn đạt đến trạng thái bên trong bạn, rằng bạn không cần gì ở người khác thì khi đó, mọi người khác sẽ muốn ở bên bạn. Mọi người đều muốn ở bên bạn vì nhu cầu của bạn không còn nữa. Đây là điều khá buồn cười về cuộc sống: khi bạn có nhu cầu thì không ai muốn ở bên bạn. Khi nhu cầu của bạn không còn nữa thì mọi người đều muốn ở bên bạn.
Vì chỉ khi hoa nở thì ong mới bay đến; nếu bạn không nở hoa thì ong sẽ không đến. Nếu bạn là một nụ hoa kín và bạn gọi ong, chúng sẽ không đến. Nhưng nếu bạn nở ra thì bạn không cần gọi, chúng sẽ đến bằng mọi cách.
Vì vậy, nếu bạn muốn có một mối quan hệ tuyệt vời, đừng cố quản lý mối quan hệ đó. Hãy xem làm cách nào để nâng cao bản thân về mọi mặt: thể chất, tinh thần, cảm xúc và năng lượng.
Nếu bạn nâng cao bản thân lên một trạng thái rất đẹp, mọi người sẽ muốn giữ mối quan hệ với bạn. Nếu bạn không nâng cao bản thân và cố gắng quản lý mọi thứ, nó sẽ rất căng thẳng. Là một con người, bạn chỉ cần luôn tập trung vào việc làm thế nào để nâng cao bản thân, sau đó, mọi thứ khác sẽ được quản lý một cách tự nhiên.
Cho dù đó là nghề nghiệp của bạn, mối quan hệ của bạn hay bất cứ điều gì khác trong cuộc sống của bạn, nó cũng chỉ diễn ra tốt đẹp nhất khi bạn được nâng cao.
“Bạn có thể chỉ đơn giản là yêu mọi thứ, và đó là cách bạn hiện diện cùng với toàn bộ sự tồn tại.”
Người hỏi: Ngày nay, vì nhiều lý do mà tình yêu và hôn nhân đã trở thành đau khổ. Ngài có thể đi sâu hơn một chút để nói về tình yêu và từ cưỡng chế sang ý thức không?
Sadhguru: Lý do duy nhất khiến hôn nhân trở thành khốn khổ là vì hai người đã mất đi khả năng cười với chính mình và vui đùa với người khác. Họ bạn trở nên nghiêm túc đến mức khiến hôn nhân trở thành một sự sắp xếp khốn khổ. Điều này không phải vì có điều gì đó không ổn trong hôn nhân.
Mọi người sẽ đi chơi với bạn bè và cười đùa về những vấn đề giống nhau, nhưng khi họ về nhà, tất cả những điều này trở thành các vấn đề nghiêm trọng. Bạn có thấy điều này xảy ra không?
Tình yêu là về bạn. Bạn có thể bước đi trên phố một cách đầy yêu thương, bạn có thể làm việc trong văn phòng của bạn một cách yêu thương.
Tình yêu không phải là điều bạn làm. Tình yêu chính là cách bạn hiện diện. Đó là phẩm chất của bạn.
Khi tôi nói “tình yêu”, bạn nghĩ về ai đó. Tình yêu không phải là về một ai đó. Bạn không có được tình yêu, bạn phải tạo ra tình yêu.
Khi nói đến mối quan hệ, ở phương Tây, mọi người sẽ nghĩ ngay đến mối quan hệ dựa trên cơ thể, với một người đàn ông hoặc phụ nữ. Ở Ấn Độ, nếu bạn nói “mối quan hệ”, chúng ta nghĩ đến mẹ, cha, anh, chị, bạn bè, đủ loại. Nhưng bây giờ, ngay cả ở Ấn Độ, tất cả thanh niên thành thị sống theo kiểu phương Tây đều nghĩ về mối quan hệ có nghĩa là các mối quan hệ dựa trên cơ thể và tình dục. Thật là đáng tiếc.
Đối với hầu hết mọi người, không phải luôn luôn, nhưng đối với hầu hết các cặp vợ chồng, nếu họ không có con trong vòng 5 đến 6 năm sau khi kết hôn, mối quan hệ của họ sẽ tan vỡ hoặc ít nhất, mối quan hệ trở nên vô nghĩa. Họ trở nên sống dở chết dở với nhau. Cũng có một số người có thể duy trì nó suốt đời, đó là mối quan hệ khác, nhưng đối với nhiều người thì nó sẽ sụp đổ.
Khi một đứa trẻ chào đời, bạn đầy ắp niềm vui và vô tình bạn cười, bạn hát, bạn bò dưới ghế sofa sau đứa trẻ, bạn làm tất cả những việc mà bình thường bạn sẽ không bao giờ làm.
Cuộc sống trở lại với bạn một lần nữa. Nhưng khi đứa trẻ lớn lên, đang đứng dậy và đang cố gắng tìm kiếm cuộc sống của riêng mình, và chợt nó làm điều gì đó mà bạn không thích, ngay lập tức, bạn nói: “Con có biết cha mẹ đã làm bao nhiêu thứ cho con không?”
Không. Bạn đã có được cuộc sống một lần nữa nhờ con bạn. Nhưng bây giờ, bạn lại nói bạn đã làm được bao nhiêu thứ cho nó. Đây là cách tiếp cận hoàn toàn sai lầm.
Điều này đang xảy ra trong mọi mối quan hệ. Thay vì công nhận rằng ai đó đang đáp ứng nhu cầu của bạn, bạn lại nghĩ rằng bạn đang làm những điều tuyệt vời cho họ. Và khi có sự cố xảy ra ở đâu đó, bạn nghĩ “tại họ.” Khoảnh khắc bạn chỉ tay đối với ai đó, đây là sự khởi đầu của một mối quan hệ tồi tệ.
Mối quan hệ là về con người. Các mối quan hệ khác nhau cần phải được tiến hành theo những cách khác nhau. Nhưng tình yêu không phải là về một ai đó. Nó không phải là mối quan hệ cụ thể. Bạn có thể chỉ đơn giản là yêu mọi thứ, và đó là cách bạn nên làm với tổng thể sự tồn tại. Bởi vì đây không phải là về sự tồn tại, đây là về cách bạn tồn tại.
Nếu bạn cảm thấy tuyệt vời bên trong, bạn sẽ tự nhiên làm được những điều tuyệt vời cho người khác. Nếu bạn cảm thấy khó chịu bên trong, tự nhiên bạn sẽ lan tỏa sự khó chịu của bạn với người khác. Vì vậy, tình yêu là một yếu tố vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Tình yêu có nghĩa là cảm xúc của bạn đã trở nên dễ chịu. Nếu cảm xúc của bạn là dễ chịu thì bạn đang yêu một cách tự nhiên. Bất cứ điều gì bạn nhìn, bạn sẽ nhìn một cách yêu thương, dù đó là đàn ông, đàn bà, trẻ em, cái cây, động vật, chim hay chỉ là không khí bạn hít thở. Bạn không thể hít không khí một cách yêu thương sao?
Không khí cũng có trí nhớ. Nếu không khí nhớ rằng “Người này yêu mình”, nó sẽ cư xử thật tuyệt vời.
Bạn không thể uống nước một cách yêu thương được sao? Nước cũng có trí nhớ. Đây là sự thật khoa học. Nếu nước nhớ rằng nó đang được tiêu thụ một cách yêu thương, nó sẽ đi vào và làm những điều tuyệt vời cho bạn, nếu không thì nó sẽ làm những điều khó chịu với bạn.
Hãy thử điều này: thức ăn mà bạn ăn, không khí mà bạn thở, nước mà bạn uống, mặt đất mà bạn đang bước lên, chỉ cần tiếp cận nó bằng tất cả yêu thương.
Trong một số tình huống nhỏ, thậm chí với một người hoàn toàn xa lạ trên phố, nếu bạn tiếp cận người đó bằng sự yêu thương thì ngay cả khi bạn gặp lại người này hai năm sau, vào một tình huống khác, anh ấy cũng sẽ phản hồi lại với bạn theo một cách nhất định.
Vì vậy, tình yêu không phải là mối quan hệ cụ thể. Tình yêu là phẩm chất của bạn. Bạn có thể chạm vào mọi thứ một cách đầy yêu thương. Trên tất cả, cách sống của bạn sẽ trở thành hoàn toàn dễ chịu và xinh đẹp, đó là điều quan trọng nhất.
Người hỏi: Tại sao tình yêu và hôn nhân thường xuyên tạo ra xung đột tối đa giữa mọi người?
Sadhguru: “Đàn ông” và “phụ nữ” là về mặt thể chất, gần như đối lập. Thiên nhiên đã tạo ra chúng ta như vậy để quá trình sinh sản xảy ra và thế hệ tiếp theo trở thành một khả năng.
Và nếu không có một cảm giác thôi thúc sâu sắc về quá trình sinh sản thì mọi người sẽ không hành động. Mọi tế bào trong cơ thể bạn, kể cả các tế bào não của bạn, bị các hóc môn tiếp quản và thúc ép bạn theo hướng đó. Cần có trí thông minh khổng lồ để một người có thể vượt lên trên điều đó.
Bạn đã bị tự nhiên đánh thuốc mê và phá hoại bằng hóa chất nhằm thực hiện mục đích tái sản xuất, tiếp nối và duy trì muôn loài. Một khi điều này đã xảy ra, bây giờ bằng cách nào đó, đàn ông và phụ nữ buộc phải đến với nhau.
Hay nói cách khác, một khi sự ép buộc này xuất hiện thì tự nhiên, tâm trí bắt đầu hoạt động theo cách đó để tìm cách tận dụng nó một cách tốt nhất.
Về cơ bản, thật không may, một mối quan hệ đang xảy ra với ý định bằng cách nào đó tận dụng lẫn nhau. Nó là một mối quan hệ cho và nhận. Khi bạn cho đi và nhận lại hàng ngày, luôn có một người sẽ thấy: “Tôi đang cho đi nhiều hơn, người kia đang cho đi ít hơn.”
Xã hội luôn dạy bạn rằng thông minh là cho đi ít hơn và có được nhiều hơn. Dù là thương mại hay hôn nhân thì nó cũng là tính toán như vậy. Khi bạn bị choáng ngợp về mặt cảm xúc bởi ai đó, bạn mới vượt qua sự tính toán. Nó sẽ trở thành “Những gì tôi có được không quan trọng, những gì tôi cho đi mới là quan trọng.”
Mối quan hệ sẽ diễn ra tốt đẹp nếu nó đạt được mức độ cảm xúc đó. Một khi cường độ cảm xúc đó giảm xuống, nó sẽ trở thành cho và nhận. Bạn cho và nhận trong kinh doanh, với hàng xóm của bạn, với rất nhiều người. Vì vậy, tự nhiên bạn sẽ thấy rằng theo một cách nào đó, bạn đang bị người khác sử dụng. Một khi điều này xuất hiện thì sẽ có xung đột, xung đột, xung đột.
Sadhguru: Bạn nên ngừng làm đàn ông hay phụ nữ mọi lúc. Bạn không cần phải mang trong mình sự nam tính hay nữ tính suốt hai mươi bốn giờ trong ngày. Có những tình huống nhất định trong những khía cạnh nhất định của cuộc sống mà bạn cần phải là đàn ông hay phụ nữ.
Thời gian còn lại, bạn không cần phải như vậy. Nhưng các xã hội đã huấn luyện bạn thành như vậy mọi lúc. Từ quần áo bạn mặc và cách bạn làm mọi thứ – bạn đã được đào tạo theo một cách nhất định, để phục vụ một mục đích nhất định.
Một khi bạn trở nên như thế này – hai mươi bốn giờ đàn ông hay hai mươi bốn giờ đàn bà – bạn đều sẽ gặp rắc rối. Nhưng nếu bạn biết cách chỉ đơn giản là một phần của cuộc sống, bạn sẽ ổn thôi.
Và khi có yêu cầu rằng bạn phải là đàn ông hay đàn bà thì bạn có thể chơi với vai đó khá tốt. Nếu bạn là như thế thì sẽ không có xung đột. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hai con người có thể sống cùng nhau.
“Đàn ông và đàn bà” là hai sự cưỡng chế. Bạn càng đồng nhất mình với tình dục, bạn sẽ càng trở nên bị cưỡng chế hơn. Khi bạn sống trong trạng thái cưỡng chế, bạn tự nhiên sẽ bước lên nhiều người. Và nếu bạn không đồng nhất quá nhiều với nữ tính hoặc nam tính và nếu bạn chỉ bước đi như một mảnh của cuộc sống, bạn sẽ thấy rằng đó chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của bạn.
Rất nhiều tiềm năng của bạn sẽ được biểu lộ nếu bạn không đồng nhất bản thân quá nhiều với tình dục của bạn. Mọi người sẽ trở nên sáng tạo hơn rất nhiều và có nhiều khả năng hơn.
Tôi không cố gắng coi thường các mối quan hệ, nhưng không có gì sai khi nhìn vào những hạn chế của nó. Nó có những hạn chế, nhưng điều đó không có nghĩa là nó không có vẻ đẹp. Tình yêu cũng như một bông hoa. Một bông hoa rất đẹp, nhưng nếu tôi bóp nát nó, nó sẽ trở thành phân trong hai ngày. Tôi có thể phá hủy một bông hoa trong một khoảnh khắc, nhưng điều đó có làm giảm đi vẻ đẹp và ý nghĩa của bông hoa đó không? Không. Tương tự như vậy, tình yêu của bạn rất mong manh. Đừng tin những điều huyền ảo về nó nhưng cũng đừng phủ nhận vẻ đẹp gắn liền với nó.
Và nếu bạn lấy chiều kích mong manh của cuộc sống làm nền tảng cho cuộc sống của mình thì tự nhiên bạn sẽ luôn nơm nớp lo sợ vì bạn đang ngồi trên một bông hoa mỏng manh như vậy. Giả sử bạn xây ngôi nhà của mình không phải trên trái đất mà trên một bông hoa vì nó đẹp, bạn sẽ luôn sống trong sợ hãi. Nếu bạn xây dựng nền móng của mình trên trái đất và ngắm nhìn bông hoa, ngửi nó và chạm vào nó, điều đó thật tuyệt vời. Nhưng nếu bạn xây nhà trên đóa hoa, bạn sẽ thường xuyên sợ hãi. Tôi chỉ nói trong bối cảnh đó. Chúng tôi không cố phủ nhận tình yêu, nhưng bạn đừng nhân danh tình yêu và khiến bản thân trở nên hoàn toàn bất lực. Bạn không cần thiết phải nói” “Anh không thể sống thiếu em”, cũng không cần thiết biến mình thành một người không trọn vẹn khi nghĩ rằng ai đó là một nửa của bạn.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là tình yêu không có vẻ đẹp và khía cạnh nào của nó. Có chứ. Đã có nhiều người sống theo cách mà họ không thể tồn tại nếu không có người khác. Nếu thật sự thành như vậy, hai chúng sinh như một, thì thật tuyệt vời.
Điều này đã xảy ra với một vị vua ở Rajasthan, Ấn Độ. Anh có một hoàng hậu yêu anh và hết lòng vì anh, nhưng các vị vua luôn có rất nhiều thê thiếp. Vì vậy, anh nghĩ thật ngớ ngẩn vì cái cách mà hoàng hậu say mê anh. Anh ấy thích thú và thích được chú ý, nhưng đôi khi điều đó là quá nhiều. Vì vậy, thỉnh thoảng, anh ta sẽ rũ bỏ cô ấy một chút, và tiếp tục với nhiều người khác, nhưng người phụ nữ đó hoàn toàn dành riêng cho anh ta.
Nhà vua và hoàng hậu có hai con yểng biết nói, chim yểng là loài chim nhiệt đới có thể nói tốt hơn vẹt nếu bạn huấn luyện chúng. Một ngày nọ, một trong hai con chim này chết, và con còn lại chỉ ngồi đó mà không ăn gì. Nhà vua đã làm mọi cách có thể để cho con chim ăn, nhưng con chim không chịu ăn và chết sau hai ngày.
Điều này phần nào khiến nhà vua cảm động. “Cái này là cái gì? Đó là điều tự nhiên đối với bất kỳ cuộc sống nào. Lẽ ra, nó phải coi trọng cuộc sống của chính mình trước tiên, nhưng con chim này chỉ ngồi đó và chết.”
Khi anh nói điều này, hoàng hậu nói: “Khi một người nào đó thực sự yêu một người khác thì việc họ ra đi cùng với người kia là điều rất tự nhiên, bởi vì cuộc sống sau này đối với họ cũng chẳng còn ý nghĩa gì”.
Nhà vua hỏi đùa: “Vậy nàng như thế nào, nàng có yêu ta nhiều như vậy không?”
Cô ấy nói: “Vâng, nó là như vậy đối với thiếp” Nhà vua rất thích thú với điều này.
Một ngày nọ, nhà vua ra ngoài săn bắn với những người bạn của mình. Ý nghĩ về những con chim và hoàng hậu nói rằng điều đó cũng đúng với cô ấy cứ lởn vởn trong tâm trí anh. Anh ấy thực sự muốn kiểm tra nó. Vì vậy, anh ta lấy quần áo của mình, vấy máu và gửi chúng trở lại cung điện cùng với một người thông báo, rằng “Nhà vua đã bị hổ vồ và đã chết.” Hoàng hậu đón nhận y phục của anh một cách trang nghiêm mà không rơi một giọt nước mắt nào. Cô xếp củi, chất quần áo lên trên rồi nằm trên đống củi và chết.
Mọi người không thể tin được điều này. Hoàng hậu chỉ cần nằm xuống và rời đi. Không có gì khác để làm vì cô ấy đã chết, củi đã chất sẵn, vì vậy, họ hỏa táng cô ấy. Khi tin tức đến với nhà vua, trái tim anh ta đã tan vỡ. Anh ta nhất thời muốn chơi với nàng, nhưng nàng thật sự đã chết, không phải tự sát, nàng cứ như vậy rời đi.
Có một số cặp vợ chồng ở Ấn Độ mà nếu một người chết, người kia sẽ chết theo trong vòng vài tháng ngay cả khi họ khỏe mạnh, đơn giản vì năng lượng của họ được gắn với nhau theo một cách nào đó. Nếu bạn bị ràng buộc như vậy với một người khác, hai sinh mệnh tồn tại như một thì đó là một cách tồn tại tuyệt vời. Nó không phải là một khả năng cuối cùng, nhưng nó vẫn là một cách sống đẹp.
Ngày nay, khi người ta nói về tình yêu, họ chỉ nói về khía cạnh cảm xúc của nó. Nhưng cảm xúc của ngày hôm nay sẽ khác với cảm xúc của ngày mai. Khi bạn lần đầu tiên thiết lập mối quan hệ, bạn nghĩ: “Đây là mãi mãi,” nhưng trong vòng ba tháng, bạn nghĩ, “Ồ, tại sao tôi lại ở bên người này?” Bởi vì nó đi theo những gì bạn thích và những gì bạn không thích. Trong mối quan hệ kiểu này, bạn sẽ chỉ đau khổ bởi vì khi một mối quan hệ không ổn định, bạn sẽ trải qua nỗi đau hoàn toàn không cần thiết.
Tình yêu lý tưởng là tình yêu không tạo ra nỗi đau, mặc dù rất nhiều bài thơ về nỗi đau đã được viết. Ban đầu, bạn lao vào tình yêu là vì bạn thấy nó mang lại cho bạn hạnh phúc, không phải sao? Tình yêu không phải là mục tiêu; hạnh phúc mới là mục tiêu. Người ta phát điên vì yêu một ai đó, dù bao lần bị thương, bị bầm dập, bởi vì khi họ nghĩ mình yêu, trong họ còn có một chút hạnh phúc. Ngay bây giờ, mọi người nghĩ rằng chỉ có tình yêu mới có thể khiến họ hạnh phúc.
Nhưng có một cách để được hạnh phúc bởi bản chất của chính bạn. Nếu bạn hạnh phúc, việc yêu không phải là vấn đề; dù sao thì bạn cũng sẽ được yêu thương. Chỉ khi bạn tìm kiếm hạnh phúc qua tình yêu thì bạn mới chọn lọc người để yêu. Nhưng khi bạn hạnh phúc, bạn sẽ yêu bất cứ thứ gì bạn thấy và không sợ vướng bận. Khi không còn sợ vướng mắc, chỉ khi đó, bạn mới hòa điệu vào cuộc sống.
Có một cách đơn giản để kích hoạt tình yêu trong bạn, đó là: trong 15 đến 20 phút mỗi ngày, hãy ngồi xuống với thứ gì đó không có ý nghĩa gì với bạn. Đó có thể là một cái cây, một viên sỏi, một con sâu hoặc một con côn trùng. Sau một thời gian, bạn sẽ thấy rằng bạn có thể nhìn nó với nhiều tình yêu thương như cách bạn nhìn người vợ, người chồng, người mẹ hay con của mình. Có lẽ con sâu không biết điều này. Điều đó không thành vấn đề. Nếu bạn có thể nhìn mọi thứ một cách yêu thương, cả thế giới sẽ trở nên tươi đẹp trong trải nghiệm của bạn. Bạn nhận ra tình yêu không phải là thứ mà bạn làm; tình yêu là cái mà bạn đang có.
***
“Falling in love” là một thành ngữ rất có ý nghĩa, bởi vì không ai dâng lên trong tình yêu hay thăng hoa trong tình yêu. Bạn yêu, bởi vì một cái gì đó của con người bạn phải ra đi. Nếu không phải là toàn bộ con người bạn thì ít nhất một phần của bạn cũng sẽ sụp đổ. Bạn sẵn sàng bỏ xuống một chút lợi ích bản thân vì lợi ích của người kia. Chỉ khi đó, bạn mới có một mối tình. Về cơ bản, điều đó có nghĩa là người khác đã trở nên quan trọng hơn so với chính bạn. Thật không may, ngày nay, cái mà hầu hết mọi người gọi là “tình yêu” chỉ là một kế hoạch đôi bên cùng có lợi.
Một ngày nọ, Shankaran Pillai đến một công viên. Có một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi trên chiếc ghế đá ở đó. Anh ấy đến và ngồi xuống chiếc ghế dài. Sau vài phút, anh nhích lại gần cô hơn một chút. Cô ấy nhích sang chỗ khác. Một lần nữa, anh đợi vài phút và nhích lại gần cô hơn một chút. Cô ấy lại nhích sang chỗ khác. Anh chờ đợi một lần nữa, và sau đó nhích lại gần hơn nữa. Đến lúc đó, cô ấy đã di chuyển đến cuối băng ghế. Anh đưa tay ra và đặt tay lên người cô. Anh ngồi đó một lúc rồi quỳ xuống ngắt một bông hoa tặng cô và nói: “Anh yêu em. Anh yêu em như thể anh chưa từng yêu ai trong đời.”
Trái tim cô tan chảy. Thiên nhiên tiếp quản và họ có cách của họ với nhau. Đến khi trời tối muộn; Shankaran Pillai đứng dậy và nói: “Tôi cần phải đi rồi. Bây giờ là tám giờ tối. Vợ tôi đang đợi.”
Cô ấy nói: “Cái gì? Anh muốn đi? Anh vừa nói anh yêu em cơ mà”
“Vâng, nhưng đã đến lúc rồi. Tôi cần phải đi.”
Nói chung, chúng ta đã tạo ra các mối quan hệ trong khuôn khổ thoải mái và có lợi cho chúng ta. Mọi người có nhu cầu về thể chất, tâm lý, tình cảm, tài chính hoặc xã hội. Một trong những cách tốt nhất để đáp ứng những nhu cầu này là nói với mọi người: “Tôi yêu bạn.” Lúc này, cái gọi là “tình yêu” đã trở thành một câu thần chú: vừng ơi, mở cửa ra. Bạn cố gắng để có được những gì bạn muốn bằng cách nói bạn yêu ai đó.
Ngày nay, nhiều người cứ tự lừa dối mình rằng họ yêu người kia, trong khi họ đến với người kia chỉ để tạo ra sự thuận tiện, thoải mái và hạnh phúc cho họ. Tôi không nói rằng không có trải nghiệm nào về tình yêu trong những mối quan hệ đó, nhưng nó nằm trong những giới hạn nhất định. Điều này có thể thấy dễ dàng khi người kia không đáp ứng được kỳ vọng của họ, khi đó, tình yêu sẽ đổ vỡ dù họ đã từng nói “anh yêu em” không biết bao nhiêu lần.
Khi bạn nói “yêu”, nó không nhất thiết phải thuận tiện. Hầu hết thời gian là không. Tình yêu làm mất cuộc sống. Tình yêu không phải là một điều tuyệt vời để làm, bởi vì nó ăn mòn bạn. Bạn yêu nghĩa là bạn sẵn sàng gục ngã, chỉ khi đó, tình yêu mới có thể xảy ra. Nếu cá tính của bạn vẫn được giữ vững trong quá trình này thì đó chỉ là một mục đích để thuận tiện cho bạn, vậy thôi. Chúng ta cần nhận ra đâu là giao dịch và đâu thực sự là một mối tình. Một mối tình không nhất thiết phải với bất kỳ người cụ thể nào. Bạn có thể có một mối tình tuyệt vời, không phải với bất kỳ ai cụ thể, mà là với cuộc sống.
Những gì bạn làm bên ngoài bản thân bạn luôn bị chi phối bởi nhiều điều kiện. Nhưng tình yêu là một trạng thái bên trong – việc bạn ở bên trong chính mình như thế nào, nó không cần điều kiện.
Ở Ấn Độ, hôn nhân luôn được tiến hành như truyền thống này. Có cả một khoa học đằng sau nó, cái mà hôm nay đã trở thành trò đùa. Khi hai người chuẩn bị kết hôn, người ta không chỉ xem xét khả năng tương thích về mặt gia đình và cơ thể mà còn nhìn vào sự tương thích sâu sắc hơn: sự tương thích về mức năng lượng nhất định.
Hầu hết thời gian, hai người thậm chí sẽ không gặp nhau. Điều đó không thành vấn đề vì tính tương thích đã được sắp đặt bởi một người biết rõ điều này hơn họ. Ngược lại, nếu bản thân họ đưa ra lựa chọn, họ sẽ đưa ra lựa chọn dựa trên hình dạng của mũi, mắt và cái này cái kia. Chúng sẽ không có ý nghĩa gì sau ba ngày cưới.
Nếu vợ bạn có đôi mắt tuyệt vời nhưng cô ấy chỉ trừng mắt nhìn bạn thì có nghĩa gì?
Ngày nay, khi mọi người nói về tình yêu, họ chỉ nói về phần cảm xúc của nó. Cảm xúc sẽ nói một điều vào hôm nay và ngày mai, nó sẽ nói một điều khác. Khi bắt đầu mối quan hệ, bạn đã nghĩ “Đây là mãi mãi” nhưng trong vòng ba tháng, bạn lại nghĩ: “Oh, cái quái quỷ thế này, sao tôi lại ở cùng với người này?”
Bởi vì tất cả đều diễn ra dựa trên những gì bạn thích và những gì bạn không thích. Trong mối quan hệ kiểu này, bạn sẽ chỉ đau khổ, bởi vì khi mối quan hệ không ổn định và tan vỡ như thế này, bạn sẽ trải qua nỗi đau đớn và thống khổ to lớn, điều đó hoàn toàn không cần thiết. Ý tưởng về tình yêu không phải là để tạo ra nỗi đau, mặc dù có rất nhiều bài thơ về nỗi đau đã được viết. Lý do khiến bạn yêu là vì bạn nghĩ nó sẽ mang lại cho bạn hạnh phúc. Tình yêu không phải là mục tiêu, hạnh phúc mới là mục tiêu. Mọi người điên dại vì yêu một ai đó, dù họ đã bị thương và bị bầm tím không biết bao nhiêu lần, bởi vì khi họ nghĩ mình đang yêu, họ còn có chút hạnh phúc. Hiện tại, tình yêu là cách duy nhất để hầu hết mọi người biết cách hạnh phúc.
Nhưng có một cách để được hạnh phúc bất kể cách này hay cách khác. Nếu bạn hạnh phúc thì việc yêu thương không phải là vấn đề, vì dù sao bạn cũng sẽ như vậy. Chỉ khi bạn tìm kiếm hạnh phúc thông qua tình yêu thì bạn mới rất chọn lọc về việc sẽ yêu ai. Nhưng khi bạn hạnh phúc, bất cứ điều gì bạn thấy, bạn đều có thể yêu nó, có vấn đề gì sao!
Bởi vì không có nỗi sợ vướng víu. Khi không có nỗi sợ hãi về sự vướng víu, chỉ khi đó, bạn mới có thể chạm vào cuộc sống, hòa quyện với cuộc sống. Ngược lại, nếu bạn tiếp tục chơi đùa với nhiều người thì sau một thời gian, bạn sẽ trở nên tê liệt.
Người hỏi: Sadhguru, trở thành yêu thương có khác với yêu một ai đó không? Tôi thấy rằng tôi thường xuyên tìm kiếm một mối quan hệ mới bởi vì người cũ không hợp nữa.
Sadhguru: Nếu bạn tiếp tục như vậy thì sau một thời gian nữa, bạn sẽ không thích ai trên đời
Charles Lamb là một nhà tiểu luận nổi tiếng người Anh. Một ngày nọ, có người đến và nói với Charles Lamb rằng anh ấy muốn giới thiệu ai đó với Charles Lamb. Charles Lamb nói, “Không, tôi không muốn gặp anh ấy. Tôi không thích người đàn ông đó.”
Người kia nói: “Anh không thích người đàn ông đó sao? Anh thậm chí còn chưa gặp anh ấy. Làm sao anh có thể nói anh không thích anh ấy?”
Charles Lamb nói: “Đó là lý do tại sao tôi không thích anh ta. Vì tôi chưa gặp anh ấy”.
Nếu bạn tiếp tục chơi đùa với quá nhiều người, sau đó, đôi khi bạn sẽ trở nên tê liệt. Bạn không thích bất cứ ai vì có một thứ gọi là runanubandha. Runanubandha là một khía cạnh nhất định của nghiệp; nó là một cấu trúc nhất định của bản chất nghiệp. Bất cứ nơi nào có một lượng nhất định sự gặp gỡ và hòa nhập xảy ra giữa mọi người thì một số runanubandha được tạo ra. Đặc biệt là khi hai cơ thể đến cùng nhau, runanubandha sẽ sâu sắc hơn nhiều.
Nó là một loại ghi nhớ trong cơ thể; cơ thể đang giữ một bản ghi tất cả những gì đã xảy ra. Nếu sự thân mật xảy ra với một cơ thể khác, cơ thể sẽ lưu trữ một bản ghi về loại năng lượng đặc biệt đó.
Bởi vì cơ thể ghi nhớ nên nếu bạn có nhiều đối tác, cơ thể bạn sẽ dần dần trở nên rối rắm một khoảng thời gian và sự bối rối này sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn theo hàng triệu cách khác nhau. Tâm trí của bạn cũng rối rắm, nhưng bằng cách nào đó, bạn vẫn sống được với nó.
Nhưng nếu cơ thể bạn rối rắm thì bạn sẽ gặp rắc rối sâu sắc. Theo nhiều cách, một trong những lý do chính cho mức độ lo lắng, bất an và trầm cảm đang diễn ra lúc này chỉ là vì cơ thể của bạn đang rối rắm. Và sau đó, bạn không cần bất kỳ lý do nào để trở thành dở hơi, điên rồ. Mọi người đang hóa điên mà không có lý do gì bởi vì cơ thể tự nó rối rắm.
Cơ thể sẽ rối rắm với nhiều sự thân mật, đó là một chuyện. Một chuyện nữa là loại thực phẩm mà bạn ăn. Bất cứ khi nào có một chút sung túc đến, người ta nghĩ rằng họ phải ăn mọi thứ trong một bữa ăn duy nhất. Ở Ấn Độ, người theo đạo chính thống không bao giờ ăn nhiều hơn hai hoặc ba món trong một bữa ăn, và ba món đó luôn tương hợp với nhau. Mọi người hiểu cơ thể rõ đến mức ở nhà, khi họ nấu một loại rau cụ thể, họ sẽ chỉ tạo ra một loại ca ri đặc biệt cùng món rau ấy.
Khi họ nấu loại rau này, họ sẽ không nấu loại rau khác, bởi vì theo truyền thống, chúng ta hiểu rằng nếu chúng ta đặt cái này và cái kia lại với nhau, cơ thể sẽ bối rối.
Một khi cơ thể bạn bối rối, bạn sẽ gặp rắc rối theo rất nhiều cách. Họ luôn có sự hiểu biết ấy.
Đó là hai lý do chính: mọi người ăn uống không đúng cách và sự thân mật bừa bãi với những cơ thể khác. Điều này sẽ tạo ra một sự rối rắm nhất định ở cấp độ cơ thể và bạn sẽ vật vã trong một khoảng thời gian. “Có phải tôi đã phạm tội không? Có phải đây là hình phạt dành cho tôi?” Nó không ở mức độ đó. Mỗi hành động có một hệ quả. Nếu bạn làm một số việc nhất định bằng tâm trí, những hệ quả nhất định sẽ đến. Nếu bạn làm những việc nhất định với cơ thể, những hệ quả nhất định sẽ đến. Những điều này đã được hiểu một cách sâu sắc và cuộc sống cũng được cấu trúc theo một cách nhất định xung quanh nó. Bây giờ, nhân danh tự do, chúng ta muốn phá hủy mọi thứ và đau khổ. Có lẽ nhiều thế kỷ sau, chúng ta mới nhận ra rằng đây không phải là cách sống.
****
Người hỏi: Sadhguru, nếu ngài đang ở trong một mối quan hệ không được ủng hộ từ người kia, ngài sẽ tiến về phía trước như thế nào để con tường tâm linh không bị mắc kẹt?
Sadhguru: Nếu sự quan tâm của bạn là phát triển tâm linh thì dù cho bạn có một con quỷ làm bạn đời, đó cũng là điều tuyệt vời. Nếu bạn muốn có một cuộc sống dễ chịu trong gia đình thì bạn phải chọn người bạn thích. Nhưng luôn có điều gì đó mà bạn không thích ở bất kỳ con người nào trên hành tinh này, phải không? Vậy thì, bạn hãy sử dụng phần đó cho sự phát triển tâm linh của mình và phần còn lại thì bạn tận hưởng.
Nếu ý định của bạn là có một gia đình tốt đẹp thì một mối quan hệ là cần thiết giữa hai người. Đặc biệt, nếu bạn có con thì mối quan hệ là điều bắt buộc, nếu không thì bạn sẽ làm hỏng cuộc sống mới đã đến. Bạn có thể tự tàn phá bản thân bao nhiêu tùy ý bạn, nhưng bạn không thể phá hoại một cuộc sống tươi mới vừa đến.
Nếu bạn đang tìm kiếm một cuộc sống gia đình tốt đẹp thì bạn phải tìm mối quan hệ, và mối quan hệ đó có một số lĩnh vực tương đồng. Mặt khác, nếu bạn đang tìm kiếm một đời sống tinh thần thì không quan trọng người đó là người như thế nào. Bạn có thể sử dụng mọi thứ cho sự phát triển của mình, nếu sự phát triển của mình là tất cả những gì bạn tập trung. Nhưng nói chung, trọng tâm của bạn là cả hai cách – bạn muốn có một chút cái đó và một chút cái này. Đó là giá vé hỗn hợp, vì vậy nó có một chút tổ hợp.
Để xây dựng một mối quan hệ, cần có sự nỗ lực, cần có sự thỏa hiệp, cần có tình yêu và cần có sự nhẫn nại. Nếu bạn muốn xây dựng mối quan hệ với một người không ủng hộ bạn và bạn cũng không muốn đi theo con đường của anh ấy thì bạn cần rất nhiều nhẫn nại. Và những người bạn yêu thương thì có khi không dễ chịu chút nào.
Vậy, bạn có thể làm gì? Một điều thôi: hãy chuyển hóa bản thân theo cái cách mà, khi có sự hiện diện của bạn, vô tình họ cũng thay đổi tốt hơn.
Tất cả những gì tôi đang nói là: không quan trọng bạn bước đi như thế nào, miễn là bạn càng đi xa về quá trình tâm linh thì bạn càng đơn độc. Sẽ không có ai với bạn. Nó chỉ là quá trình của cơ thể, quá trình vật chất của cuộc sống, thứ mà bạn có thể chia sẻ với mọi người. Bạn đến một mình và bạn đi một mình. Thậm chí, nếu bạn có anh chị em sinh đôi, bạn vẫn sẽ đến và đi một mình một mình. Khi bước đến tâm linh, dù sao bạn cũng bước đi một mình. Đừng làm lẫn lộn nó lên. Phần đó trong bạn, bạn phải xử lý nó tốt. Phần vật chất của nó, bạn hãy xử lý theo khả năng của mình.
Hãy chắc chắn rằng bạn xử lý phần tinh thần trong cuộc sống của bạn một cách đúng đắn trăm phần trăm. Phần vật chất trong cuộc sống của bạn sẽ không bao giờ như ý bạn muốn một trăm phần trăm và nó không bao giờ có thể như vậy. Có gia đình nào hoàn hảo như vậy không?
Có doanh nghiệp nào là doanh nghiệp hoàn hảo không? Không có điều như vậy, đừng tìm kiếm điều đó. Cuộc sống của bạn sẽ trở nên lãng phí và phù phiếm nếu bạn tìm kiếm những điều như vậy.
Người hỏi: Mẹ tôi luôn luôn cảm thấy rằng tôi không chọn được người bạn đời phù hợp cho mình. Bà ấy cảm thấy rằng vợ tôi không phải là tốt nhất Tại sao mẹ chồng và nàng dâu lại không hợp nhau?
Sadhguru: Đây là vấn đề cơ bản của hầu hết mọi chúng sinh, họ luôn tìm kiếm người tốt nhất hoặc người giỏi nhất cho cuộc sống của họ. Không có người tốt nhất và cũng không có việc tốt nhất trên hành tinh này. Bất cứ điều gì bạn làm, nếu bạn đặt trái tim của mình vào đó và thực sự ném mình vào đó, nó sẽ trở thành một điều tuyệt vời. Bất cứ ai ở bên cạnh bạn lúc này, nếu bạn cống hiến hết mình và
thể hiện sự tham gia toàn diện, bạn sẽ thấy ai cũng ổn. Nhưng nếu bạn nghĩ: “Đây có phải là người tốt nhất không?” thì không ai trên thế giới là tốt nhất. Thậm chí nếu bạn kết hôn với Chúa, bạn vẫn sẽ phàn nàn.
Vì vậy, không chỉ mẹ bạn phàn nàn nàng dâu mà chính bạn cũng sẽ phàn nàn.
Khi bạn nói “một người mẹ”, về cơ bản, bà ấy là một người phụ nữ, sau đó
bà ấy mới trở thành một người mẹ. Khi bạn nói “một người vợ”, về cơ bản, cô ấy là
một người phụ nữ, sau đó cô ấy mới trở thành một người vợ. Cô ấy cơ bản là một người phụ nữ. Danh tính tiếp theo có thể là
một người vợ, rồi một người mẹ.
Chuyện xảy ra ở bang Ohio, Mỹ. Một thanh niên quyết định kết hôn. Anh nói với mẹ rằng anh sắp lấy vợ và anh ấy muốn đưa cô gái về nhà. Anh ấy hỏi không phải để được chấp thuận mà để có sự ban phước và một chút chấp thuận để những chuyện “mèo và chó” không xảy ra trong nhà. Anh ấy rất yêu mến mẹ mình nên anh ấy muốn biến ngày đó thành một chút thách thức và hài hước đối với bà ấy. Anh ấy dẫn về 3 người phụ nữ trẻ là đồng nghiệp văn phòng của anh, cùng với bạn gái của anh.
Tất cả họ đều đến ăn tối và người mẹ có nhiệm vụ tìm ra ai là người mà anh định cưới. Trong bữa ăn, anh ấy cư xử thân thiết với tất cả họ để mẹ anh không thể phân biệt được. Sau bữa ăn, các cô gái ra về hết, anh liền hỏi mẹ: “Mẹ ơi, mẹ có biết ai là cô gái của con không?”
Người mẹ trả lời: “Người mặc áo vest đỏ.”
Anh ấy nói: “Làm sao mẹ biết? Con thậm chí còn không nhìn cô ấy. Con đã luôn liếc nhìn người khác để mẹ không biết ”. Bà mẹ nói: “Giây phút cô ấy bước vào, mẹ đã không thích cô ấy. Vì vậy, đó phải là cô ấy.”
Có sự từ chối theo bản năng hoặc chống đối theo bản năng đối với người phụ nữ mới khi họ bước vào nhà bạn, bởi vì bây giờ bạn phải chia sẻ ai đó thuộc về bạn với một người khác ở tỷ lệ không đồng đều.
Điều đó có chút khó khăn.
Thật không may, vấn đề mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu với sự ngu ngốc giống nhau đã diễn ra không ngừng trong nhiều thế kỷ. Nó có thể được thay đổi nhưng mọi người vẫn chưa quyết định thay đổi nó.
Nó có phần mang tính sinh học bởi vì tất cả là quá trình sinh sản và bảo vệ. Nếu một người phụ nữ không có tính sở hữu những gì thuộc về mình, cô ấy sẽ không chăm sóc con của cô ấy. Cô ấy sẽ chỉ đẻ ra nó, bỏ lại nó và đi chỗ khác. Nếu bạn nhìn vào một con vật, hãy ví dụ một con voi, sau khi sinh con, trong ba ngày, nó sẽ không cho ai đến đó bởi vì nó có tính sở hữu rất cao đối với những gì thuộc về nó. Voi đực thì sẽ ra đi vì nó không quan tâm đến voi con mới chào đời. Nhưng voi cái thì có tính sở hữu. Nếu như một người phụ nữ không có tính sở hữu thì giai đoạn đầu của tuổi thơ sẽ không xảy ra với bất kỳ đứa trẻ nào. Vì vậy, ý định sở hữu là tính sinh học và nó tự mở rộng trong suốt cuộc đời bằng cách này hay cách khác. Nhìn chung, rất nhiều phụ nữ không thể thoát khỏi điều đó, nhưng nếu một người phụ nữ trưởng thành và nhận thức được, cô ấy sẽ có thể vượt lên tính chiếm hữu đó.
Và đây là điều quan trọng: “Khi một đứa trẻ bước vào nhà bạn, đó không phải lúc để trở thành một giáo viên, đó là lúc để học.
Bằng cách nào đó, hầu hết người lớn đều cho rằng khi đứa trẻ được sinh ra, đã đến lúc trở thành giáo viên dạy nó. Khi một đứa bước vào nhà bạn, đó không phải là lúc trở thành giáo viên, đó là lúc để học, bởi vì nếu bạn nhìn vào bản thân và con bạn, ai là
vui hơn? Con của bạn phải không? Đã đến lúc bạn học cuộc sống từ con bạn chứ không phải ngược lại. Điều duy nhất bạn có thể dạy con bạn – bạn phải làm vậy, ở một mức độ nào đó – là một vài thủ thuật sinh tồn, cách sống sót và kiếm một vài đô la trong thế giới. Nhưng khi nói đến cuộc sống, đứa trẻ sẽ biết nhiều hơn bạn về việc sống bằng trải nghiệm của chính mình. Nó là cuộc sống; nó biết điều đó.
Ngay cả với bạn, nếu bạn loại bỏ những ảnh hưởng mà bạn đã áp đặt lên tâm trí của bạn, năng lượng cuộc sống của bạn sẽ biết cách tồn tại. Chỉ là tâm trí của bạn không biết phải sống như thế nào. Tất cả những gì bạn sắp áp đặt lên con bạn là tâm trí của bạn, vốn đã rối rắm, khốn khổ, và rất nhiều thứ. Tôi không nói rằng tất cả mọi người đều khốn khổ theo cách đó, nhưng bạn có khả năng tạo ra tất cả các loại đau khổ do tưởng tượng. Đã đến đúc học chứ không phải để dạy. Điều duy nhất bạn có thể cho là một bầu không khí yêu thương, chăm sóc và hỗ trợ để trẻ phát triển. Nuôi dạy con tốt không phải là dạy con phải làm gì và không nên làm gì, mà là tạo ra bầu không khí lành mạnh. Nếu bạn muốn phát triển khu vườn của mình, bạn không ngồi đó hàng ngày và cố gắng chiết xuất hoa hoặc quả từ nó. Bạn chỉ cần duy trì bầu không khí và đứa trẻ sẽ phát triển tốt. Đó là tất cả những gì bạn có thể làm và đó là tất cả những gì nên làm.
Bởi vì hầu hết các bậc cha mẹ đều xem con mình như một phần mở rộng của chính họ, nên họ cũng muốn con họ giống họ. Nếu không, họ sẽ cảm thấy mất mát và bất an. Họ thậm chí còn hỏi con cái của họ ở đâu ra mà không giống họ chút nào. Con cái của bạn không cần phải giống bạn. Thế hệ tiếp theo không nên suy nghĩ và cảm nhận như bạn. Họ nên suy nghĩ, cảm nhận và làm những điều mà bạn thậm chí chưa bao giờ dám nghĩ tới. Một trong những lý do chính khiến cha mẹ thường xuyên cố gắng dạy những gì họ biết cho đứa trẻ là vì họ muốn mở rộng bản thân thông qua con cái của họ.
Nói cách khác, họ đang muốn lấy sự sống của con cái họ để tô điểm thêm cho cuộc sống của họ. Không cần như vậy. Nhu cầu này đến vì họ có cảm giác không trọn vẹn và bất an về cuộc sống.
Nếu những người làm cha mẹ thực sự quan tâm đến con cái mình, họ phải nuôi dạy chúng theo cách mà quá trình yêu thương phải luôn mang tính giải phóng chứ không phải là sự vướng víu. Nhưng bằng nhiều cách, cha mẹ đang cố gắng làm vướng víu những đứa trẻ như chúng là của họ, bởi vì sau một một độ tuổi nào đó, danh tính của họ hoàn toàn thông qua con cái. Ban đầu, danh tính của bạn là những thứ khác, nhưng một khi con bạn đạt đến một trạng thái nhất định, bạn lại cố gắng xác định danh tính của mình thông qua con bạn. Vì vậy, bạn muốn chúng bằng cách nào đó có lợi cho cách sống, cách suy nghĩ và cảm nhận của bạn. Không nên như vậy chút nào. Chúng có thể là một cái gì đó hoàn toàn khác với bạn.
Nếu bạn có thể trải nghiệm chính mình như một bản thể hoàn chỉnh thì nhu cầu tạo dựng cuộc sống của bạn thông qua người khác sẽ không phát sinh. Trẻ nhỏ, theo nhiều cách, vì chúng ở trong tình trạng không thể tự lo liệu được nên cũng là những người bị bóc lột nhất trên hành tinh, bởi vì chúng không thể phòng thủ để chống lại bạn. Bạn bảo: Không, tôi có làm gì sai trái đâu. Tôi không đánh đập hay ngược đãi chúng.” Nhưng bạn đang áp đặt suy nghĩ và cảm xúc của mình lên chúng. Chúng hoàn toàn không có khả năng tự vệ trước điều này.
Khi trẻ chào đời, hãy để trẻ quan sát xung quanh, có thời gian với tự nhiên và với chính chúng. Hãy tạo bầu không khí yêu thương, ủng hộ và đừng cố gắng áp đặt đạo đức, ý tưởng, tôn giáo của bạn hoặc bất cứ điều gì. Hãy cho phép chúng phát triển, cho phép trí thông minh của chúng hoạt động, để chúng trưởng thành và nhìn cuộc sống theo cách riêng của mình, với tư cách là một con người chứ không phải gia đình, sự giàu có hay bất cứ thứ gì khác.
Giúp con bạn nhìn cuộc sống như một con người là điều rất cần thiết cho hạnh phúc của chúng và hạnh phúc của thế giới.
Đồng thời, có những lực lượng khác trong xã hội đang cố gắng tác động đến chúng. Ảnh hưởng của nền giáo dục, của bạn bè, của con đường mà con bạn đang đi, tất cả điều này là chắc chắn. Bằng cách này hay cách khác, chúng ta đã vô thức xây dựng điều này
cấu trúc xã hội và những ảnh hưởng đó không thể bị loại bỏ 100%.
Vì vậy, bạn chỉ có thể giúp đỡ và hỗ trợ con bạn nhìn cuộc sống mà thôi từ trí thông minh của anh ấy, chứ không phải theo cách của bạn hay cách của chúng.
Ngay bây giờ, ảnh hưởng của đường phố rất mạnh mẽ đối với đứa trẻ và bạn đang cố gắng
ảnh hưởng đến nó theo cách khác. Nó sẽ chống cự vì nhiều lý do, bởi vì khi bạn còn trẻ, văn hóa đường phố hấp dẫn hơn ở nhà rất nhiều.
Hầu hết thời gian, các bậc làm cha mẹ đều cố gắng gây ảnh hưởng ngược lại đến con cái họ, điều này chỉ đẩy chúng ra đường phố nhiều hơn. Những nguy hiểm trên đường phố luôn ở đó. Những nguy hiểm ngoài đường phố là những nguy hiểm của cuộc sống trong thế giới này. Nó có thể là ma túy, nó có thể là tai nạn, có thể là thương tích, có thể là tử vong, có thể là rượu, có thể là nhiều trò đồi trụy khác nhau – tất cả những thứ này đều ở đó.
Nhưng điều bạn cần hiểu là dù bạn muốn hay không thì hôm nay hoặc ngày mai, con bạn cũng phải học cách sống trong xã hội đó, và với trí thông minh của nó, nó sẽ tự mình đưa ra lựa chọn về những gì nó phải làm trong cuộc đời mình. Nó được trang bị điều này càng sớm thì càng tốt. Điều này không có nghĩa là bạn đẩy một đứa trẻ vào đường phố để học theo cách riêng của nó hoặc bạn cố tạo ảnh hưởng ngược lại đối với con bạn bằng đạo đức và giá trị của riêng bạn. Bạn phải giúp nó nhìn cuộc sống bằng chính trí thông minh của nó chứ không phải bị ảnh hưởng từ người khác.
Theo nhiều cách, có lẽ con bạn thích lối sống đường phố bởi vì có một sự áp đặt vô thức nào đó trong gia đình, về những giá trị, đạo đức và những khía cạnh tôn giáo mà nó không hiểu, không thấy có giá trị. Nó không hiểu và cũng không thấy ý nghĩa gì với nó, nhưng nó bị buộc phải làm những điều đó.
Mặc dù về lâu dài, lối sống đường phố có thể hủy ho cuộc đời của nó, nhưng nó có cảm giác đơn giản rằng đường phố dường như có ý nghĩa với nó nhiều hơn so với sự áp đặt ở nhà.
Ngôi nhà không nên là nơi áp đặt văn hóa, ý tưởng và đạo đức của bạn đối với đứa trẻ. Đó phải là một bầu không khí hỗ trợ, nơi không có sự áp đặt lên đứa trẻ và là nơi trí thông minh của nó được khuyến khích. Bất cứ khi nào một đứa trẻ cảm thấy bối rối hoặc lạc lối – đây là
điều rất tự nhiên đối với một người đang lớn lên và bắt đầu trưởng thành, chúng sẽ bối rối hoặc lạc lối trước nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc sống.
Vì vậy, n ếu bạn cho phép con bạn sử dụng trí thông minh của nó: “Tôi tin vào trí thông minh này” thì nhìn chung, con bạn sẽ lựa chọn đúng. Vâng, một vài đứa trẻ có thể sa ngã, đó là một thực tế trên thế giới. Ngay cả khi bạn cố gắng tác động đến chúng, điều đó cũng sẽ xảy ra. Nếu bạn không làm vậy, nó vẫn có thể xảy ra, nhưng khả năng điều đó xảy ra sẽ thấp hơn rất nhiều so với việc bạn áp đặt trẻ ở nhà.
Nếu đứa trẻ cảm thấy thoải mái nhất khi ở nhà, nó sẽ tự nhiên cố gắng dành nhiều thời gian ở nhà hơn bên ngoài. Nhưng giờ đây, một góc phố lại có thể khiến nó cảm thấy thoải mái hơn ở nhà bởi vì ở nhà đầy sự áp đặt.
Vì vậy, người làm cha mẹ hãy khuyến khích trẻ học cách tự suy nghĩ và sử dụng
trí thông minh của mình, để biết điều gì là tốt nhất cho bản thân.