Khi bạn ăn một trái ổi, bạn không chỉ ăn vitamin C (ổi nhiều vitamin C hơn cả sơ ri và cam) mà đang ăn cả chất xơ, vitamin A, B3, B6, niacin và pyridoxine. Những chất này có khả năng cải thiện hệ thần kinh và não bộ con người.
Chất xơ thì không có tác dụng gì về dinh dưỡng cả, nhưng chính nhờ tính “trơ” đó mà nó lại vô cùng ý nghĩa vì nó giúp làm loãng nồng độ các chất dinh dưỡng. Nếu bạn uống vitamin C, A, B3, B6 ở dạng nguyên chất hoàn toàn, cơ thể bạn sẽ bị sốc ngay.
Để dễ hiểu hơn, nếu bạn múc 1 muỗng đường cho vào miệng, bạn sẽ bị sặc và khó chịu ngay, ngưng nếu bạn cho vào một nồi canh hay 1 ly nước và uống thì sẽ dễ chịu hơn. Cơ thể này cũng vậy.
Ngoại trừ trường hợp bệnh tật cần dùng thuốc (hàm lượng hoạt chất cao) để xử lý, còn lại, trong khía cạnh ăn uống hàng ngày, chậm rãi mới là cách.
Đến hôm nay, khi viết những dòng này, mình mới thực sự thấm câu này. Chậm rãi mới là cách sống.
Một đời trôi qua rất nhanh, nên mới cần chậm lại để cảm nhận hương vị của nó. Nếu bạn cứ chạy, chứ vội vàng thì chưa gì hết, bạn đã chạy quá cuộc đời rồi.
Phải là từ từ, chậm rãi.
Quay trở lại câu chuyện.
Đường tinh luyện, muối tinh luyện, dầu tinh luyện… là 3 loại gia vị được bán phổ biến trên thị trường. Tụi nó chỉ chứa chất đường, chất muối, chất dầu (không còn khoáng chất, vitamin và các chất hỗ trợ nào cả).
Hiển nhiên, tụi nó cũng chẳng có vấn đề gì nghiêm trọng.
Đường tinh luyện (chỉ có chất đường) thì bạn có thể cho vào nồi canh rau. Khi đó, bạn đã có các dưỡng chất từ rau.
Muối công nghiệp trên thị trường bị mất hết khoáng chất (so với muối hạt) thì bạn cho vào dĩa rau xào, bạn vẫn có khoáng chất từ rau.
Và dầu tinh luyện cũng vậy.
Nhưng có một điều nho nhỏ này.
Nếu bạn dùng đường thô (đường Thốt Nốt, đường mía, đường dừa…) thì ngoài chất đường, nó còn có thêm chất đạm, chất béo thô, chất đường, vitamin C, B1, B2, B3, B10, Sắt, Na tri, Ka li, Can xi, Ma giê, Man gan, Kẽm, Đồng…
Và cả nước, chất trơ…
Tất cả những thứ này tạo nên sự hài hòa về dinh dưỡng.
Tương tự, trong muối hạt, ngoài NACl thì nó còn có nhiều khoáng chất như sắt, kẽm, canxi, phốt pho, kali, magie…
Dầu tinh luyện thì đáng lo ngại hơn vì nó là dầu bị biến chất (do gia nhiệt nhiều lần), trong khi dầu dừa, dầu lạc (đậu phộng), dầu mè (vừng)… thì chỉ ép một lần và ngoài chất dầu, nó còn có nhiều chất khác.
Nhiều người chê dầu nguyên chất và đường nguyên chất là giá mắc, sau đó lại mua các viên thực phẩm chức năng với giá mắc hơn để bổ sung những chất mà lẽ ra bạn đã có được từ các gia vị đó.
Hiển nhiên, không phải hễ dầu tự nhiên là tốt, vì nếu bạn dùng sai cách, bạn cũng sẽ bị tác dụng phụ như thường.
Và đường tinh luyện cũng không phải là thứ cần xóa bỏ, bởi vì có nhiều món ăn không thể dùng đường thô vì nó có mùi đặc trưng… Ví dụ đường Thốt Nốt mà bạn xào, kho thì ngon, nhưng nếu nấu canh thì nó sẽ béo thơm như chè. Thế thì hỏng việc!
Ở đây chỉ là hạn chế hết mức có thể – những thứ tinh luyện, bởi vì bạn cần nguồn thức ăn hài hòa dinh dưỡng mà tự nhiên đã tạo ra cho bạn. Tiêu hóa đường – một cách chậm rãi – thì đường huyết không tăng đột ngột. Ăn ít mà nhiều dinh dưỡng thì hệ tiêu hóa đỡ làm việc để thải phân.
Không phải chống đối gì, chỉ là bạn muốn cơ thể tiếp nhận một cách chậm rãi những thứ bạn ăn, với sự đậm đà từ nguyên liệu.
Bạn muốn mọi thứ chậm lại một chút, không vội vã…
Bởi vì những thứ chậm rãi, từ từ thì thường bền lâu hơn, phải không?