Rất nhiều trẻ em dưới 4 tuổi có thể nhớ rõ quá khứ của chúng. Hiện tượng này đã xảy ra nhiều lần.
Nhưng giả sử một người nào đó có thể nhớ rõ một vài kiếp trước đây thì đôi khi, nó lại là tai họa tàn phá cuộc đời người đó.
Nhớ lại kiếp trước sẽ gây nhiều rắc rối hơn bạn nghĩ rất nhiều.
Người hỏi: Sadhguru, tại sao một cậu bé sáu tuổi lại có thể nhớ kiếp trước của mình nhưng sau một thời gian, đứa bé đó lại quên tất cả mọi thứ?
Sadhguru: Vâng, sao đứa bé ấy có thể nhớ được? Nó không nên nhớ.
Tự nhiên đã ban tặng cho bạn cái kén của cuộc sống này để bạn không nhớ. Tạo hóa đã tạo cho bạn một bức tường bảo vệ để bạn không nhớ.
Bởi vì nếu bạn nhớ, bạn sẽ trở thành một mớ hỗn độn lớn hơn nhiều so với hiện tại.
Hãy xem, chỉ mấy mươi năm sống ở đây thôi, bạn đã phải vật lộn với bao nhiêu ký ức của mình?
Có người còn phải vật vã đấu tranh để quên đi ký ức.
Vì vậy, giả sử bạn có thể nhớ thêm vài kiếp trước, bạn biết nó sẽ gây ra bất ổn và đấu tranh như thế nào trong bạn không?
Giả sử bạn nhận ra kiếp trước của bạn và cũng nhận ra con trai của bạn là con chó cưng của hàng xóm của bạn.
Bạn biết nó sẽ gây ra sự tàn phá gì trong cuộc sống của bạn và cuộc sống của những người hàng xóm của bạn không?
Và trong cuộc sống của con chó (con trai bạn) nữa.
Nó sẽ không tốt cho bất kỳ ai, phải không?
Hãy xem, cảm xúc của con người chỉ hướng tới những thứ mà họ gọi là của họ.
Giả sử bạn chưa bao giờ gặp cha mình hoặc bạn đã không gặp mẹ của bạn kể từ khi bạn được sinh ra.
Nhưng hôm nay, tôi đã cho bạn thấy “đây là mẹ của bạn.”
Bạn chưa bao giờ gặp bà ấy, bạn cũng không có gì để làm với bà ấy.
Nhưng bây giờ, bởi vì ai đó đã nói với bạn: “Đây là mẹ của bạn”.
Khoảnh khắc bạn nhìn thấy: “Ồ, bà ấy là mẹ tôi!”. Tự dưng cảm xúc trào ra. Từ đâu?
Khi ai đó nói “Đây là mẹ của bạn”, nghĩa là họ nói rằng người này thuộc về bạn, phải không?
Vì vậy, cảm xúc của bạn bùng lên với những thứ mà bạn coi là “của tôi”.
Vì vậy, nếu bạn nhớ về tiền kiếp và bạn ở trong trạng thái này rằng “Cái này là của tôi và cái này không phải của tôi” thì bạn sẽ gặp rất nhiều rắc rối. Bạn sẽ không chịu nổi quá nhiều rắc rối như vậy.
Vì vậy, cậu bé 6 tuổi tình cờ nhớ ra điều gì đó, nó chỉ là hệ thống trong tự nhiên bị lỗi, bạn biết đấy. Một số lỗi nhập liệu.
Tuy nhiên, thông thường, trước khi lớn lên, những đứa trẻ sẽ có xu hướng quên.
Tôi không biết bạn có biết về điều này không, ở Ấn Độ, vì nhiều lý do mà họ nói điều này.
Họ nói đứa trẻ dưới 4 tuổi là thuộc về Chúa; sau 4 tuổi mới thuộc về bạn.
Bởi vì hệ thống của đứa trẻ dưới 4 tuổi đang chạy với rất nhiều kỷ niệm.
Chúng không thuộc về bất kỳ ai xung quanh.
Sau 4 tuổi, đứa trẻ mới bắt đầu quên đi những ký ức không cần thiết và bắt đầu liên hệ với mọi thứ xung quanh mình một cách sâu sắc hơn.
Họa may, lúc đó, đứa trẻ mới bắt đầu thuộc về bạn. Hoặc ít ra, đứa trẻ cũng cho bạn ảo tưởng rằng chúng thuộc về bạn, để rồi khi lớn lên, chúng sẽ phá vỡ sự sở hữu đó. Chúng bắt đầu tự lập.