Bạn sợ chết là vì bạn không biết gì về cái chết.
Hay nói cách khác, bạn đang bước vào một vực thẳm tuyệt đối.
Bạn sợ hãi không phải vì cái chết mà vì bạn không biết rõ về nó.
Cái chết là một khía cạnh khác của cuộc sống, một thứ mà bạn không thể trải nghiệm lúc còn sống.
Hãy xem, trong ánh sáng ban ngày, bạn có thể nhìn rõ. Vì vậy, nếu tôi bảo bạn đi bộ từ cái cây đó đến cái cây này thì bạn sẽ bước đi và không sợ hãi điều gì.
Tuy nhiên, nếu đó là một đêm không có trăng và không có đèn, màn đêm đen kịt thì bạn có thể sẽ thấy sợ khi phải đi bộ từ cái cây đó đến cái cây này.
Tại sao? Tại vì bạn không thể thấy bước tiếp theo của mình ở đâu.
Bạn không biết mình đang bước vào cái gì – đó là nỗi sợ hãi.
Nỗi sợ không phải là về màn đêm, nỗi sợ hãi là về việc thiếu ánh sáng.
Không quan trọng bạn đã đọc bao nhiêu cuốn sách về cái chết, bạn đã nghe bao nhiêu người kể về cái chết, giả sử khoảnh khắc tiếp theo là cái chết – bạn sẽ không biết gì về nó.
Thực tế của vấn đề là bạn không biết gì về nó.
Hay nói cách khác, bạn đang bước vào một vực thẳm tuyệt đối, bạn đang bước vào một chiều không gian mà bạn không thể nắm bắt được.
Và bất kỳ con người nhạy cảm nào cũng biết rằng: khi một người chết, cơ thể bị bỏ lại, bởi vì thân thể không phải là tài sản của bạn. Thân thể là tài sản của đất mẹ.
Nếu cơ thể ai đó lớn lên thêm, chúng phải theo luật sinh thái, sinh ra – lớn lên và mất đi.
Bởi vì nếu tất cả chúng ta sống lại với cơ thể của mình, điều gì sẽ xảy ra với trái đất này?
Không có những điều như vậy; vật chất của trái đất phải quay trở lại trái đất!
Hôm nay, đây là một người đàn ông, một ngày nào đó, nó sẽ là phân – và phân thì tốt cho đất!
Hoa sẽ đến. Những quả ngọt sẽ đến. Và nó hoàn toàn tốt.
Ít nhất khi bạn chết, bạn có thể trở nên ngọt ngào.
Thật tuyệt phải không?
Ngược lại, nếu thể xác không mất đi mà trở thành một thể xác biết đi thì lại càng gây sợ hãi.
Ở Mỹ, rất nhiều người viết sách về cách họ chết và quay trở lại cuộc sống.
Nếu họ nói, “trải nghiệm sau cái chết của tôi” thì họ sẽ bị cười nhạo.
Vì vậy, họ nói là: “trải nghiệm cận kề cái chết của tôi”.
Cận kề cái chết chứ không phải cái chết. Vâng!
Nhưng tất cả chúng ta cũng đang cận kề cái chết ngay bây giờ, có hay không?
Nó có thể xảy ra với bất cứ ai, bất cứ lúc nào.
Một khi bạn còn sống, bạn đang cận kề cái chết.
Không có gì đảm bảo là nó không sập.
Bạn bảo đó là một ngọn núi đẹp, được chứ?
Nó không phải là một ngọn núi lửa.
Nhưng giả sử hôm nay, đột nhiên nó nổ thì sao?
Cái mà bạn gọi là cuộc sống là một quá trình rất mong manh.
Bạn hít vào – thở ra, hít vào – thở ra…
Nếu lần hít vào tiếp theo, bạn không thở ra nữa…
Thì bạn ngủm!
Đừng nghĩ rằng bạn phải bị bắn vào đầu mới chết.
Nhiều người uống nước và ngủm!
Đơn giản hơn, ai đó đi ngủ và họ chết như thế luôn.
Nhưng bạn sẽ thấy, có một số người chọn chết vào một thời điểm nhất định, họ sửa chữa thời điểm của mình.
Họ ngồi xuống với một nụ cười rất hạnh phúc trên khuôn mặt của họ và họ chết.
Bởi vì họ đã nhận ra bản chất của cuộc sống.
Cái chết là một chiều không gian bên ngoài cơ thể. Nó không đáng sợ.