Yoga của Sadhguru có dẫn đến cái chết?
Có thể ak. Cái này không phải để hù dọa, bởi vì mình đang quảng bá yoga của Sadhguru mà.
Nhưng cũng phải xem xét sự thật về nó.
Mình viết bài này là vì trong thời gian qua, một số bạn tập Isha yoga quá mức và có cảm giác linh hồn lỏng lẻo hơn, gần như muốn bay ra khỏi cơ thể. Các bạn ấy sợ sẽ đăng xuất khỏi trái đất một cách không tự chủ nên hỏi mình.
Câu trả lời là có khả năng ak. Vậy nên, những ai tập yoga của Sadhguru (tập đúng tinh thần chứ không phải tập theo kiểu thể dục nha), những người đó đều đeo nhẫn rắn ở ngón áp út tay trái (phải là ngón này) để trấn năng lượng lại, kềm nó lại (hiểu nôm na như vậy). Đề phòng vẫn hơn.
Nhìn chung, mục đích cuối cùng của yoga là giải thoát, nhưng trong quá trình thực hành, đôi khi năng lượng vô tình bị trượt ra khỏi cơ thể, trong khi mình chưa muốn chết, kiểu lỡ tập chơi chơi ai dè thiên thời địa lợi nhân hòa, xuất hồn ra mà không biết cách trở lại thì nó hoảng vãi 🤣.
Lúc đó giải thoát thì chưa tới (vẫn còn linh hồn) mà cơ thể thì cũng không giữ được luôn 😆
Vậy, có phải không tập yoga sẽ tốt hơn?
Không hẳn. Yoga là quá trình nâng cao ý thức và sự hiện diện. Người ta nên sống một cuộc sống với nhận thức đủ đầy, hơn là một cuộc sống lê lết vật vã trong đau khổ.
Hôm nay, mình tình cờ đọc sách “Trong sự hiện diện của minh sư” (sách của Sadhguru, chưa được dịch) thì thấy câu trả lời rõ hơn.
Đó là: có 2 dạng yoga trên thế giới (yoga theo nghĩa tâm linh, hợp nhất với sự tồn tại, chứ không phải yoga theo kiểu đu dây nha).
1 là khiến năng lượng sống của bạn yếu dần đến mức nó không thể giữ nổi cơ thể, thế thì thân này phải băng hoại thôi.
2 là khiến năng lượng sống của bạn mãnh liệt đến mức thể xác này không thể chứa nổi nó, thế thì nó cũng thoát ra.
Vì vậy, giây phút này bạn còn sống, nghĩa là năng lượng của bạn đang ở một cường độ nhất định, nhờ vậy, bạn mới giữ được cơ thể.
Và yếu tố quan trọng quyết định năng lượng sống chính là ý thức của bạn.
Thật diễm phúc cho những ai còn đang sống, bởi vì khi có cơ thể, bạn mới có thể thực hiện hành động một cách có ý thức.
Khi không có cơ thể, khía cạnh phân biệt của trí tuệ cũng bị mất đi. Hiểu nôm na là khi bạn có cơ thể, bạn mới có thể cảm nhận được nóng, lạnh, rát, đau, và thông qua đó, trí tuệ của bạn mới hình thành. Bạn không đổ nước sôi vào người khác, không làm đau người khác, đó là hoạt động có ý thức (nhờ cơ thể mà trí tuệ của bạn mới biết).
Vì vậy, khi mất đi cơ thể, những kinh nghiệm này cũng mất đi, và linh hồn khó tu hơn, khó nhận biết hơn, cho nên hồi xưa mấy người nhập xác hay khuyên người còn sống rằng “gáng tu đi, chứ như tui bây giờ, không có thể xác, muốn tu cũng có được đâu, khó lắm”. Đại loại vậy.
Và có cả những câu chuyện kể rằng, có những linh hồn, khi chết đi không còn nhận ra người thân nữa, nhất là những câu chuyện kể về những đứa trẻ chết yểu hoặc bị thú dữ ăn thịt, chết xong không yên, quay về phá làng phá xóm, không nhận người thân…
Những câu chuyện ma hiển nhiên có yếu tố hoang đường, nhưng nó vẫn có những cơ sở nhất định của nó.
(kaka, khúc này mình viết văn hay hé, kể chuyện cuốn quá cuốn, nếu chen một đoạn quảng cáo bán hàng vô đây chắc bị giết quá 😆😆).
Thôi quay trở lại vấn đề. 😆😆
Để không bị “bốc hơi”, “ngủm” đột xuất khi mình chưa sẵn sàng… thì bạn cần biết các thủ thuật tâm linh.
Hoặc là bạn phải làm một số nghiệp lực (một cách có ý thức) để giữ lại cơ thể.
Ví dụ như câu chuyện mà Sadhguru kể. Có một vị kia giác ngộ rồi nhưng lúc nào cũng điên cuồng vì thức ăn, có khi đang nói chuyện với đệ tử liền ngừng ngang, đi vào bếp hỏi vợ “Hôm nay nấu món gì?”.
Khi mọi người tỏ vẻ phàn nàn, ông ấy nói: “Ngày bạn mang bữa tối cho tôi, nếu tôi tỏ ra không quan tâm đến đồ ăn nữa, bạn phải biết chỉ còn ba ngày nữa thôi’.
Sáu năm sau, người vợ mang đồ ăn ra cho ông và ông quay đi.
Cô chợt nhớ lại và cô òa khóc. Ông ấy nói: Bây giờ khóc cũng vô ích. Đã hết thời gian.
Bậc giác ngộ ấy đã sử dụng thức ăn như một nghiệp có ý thức để tạo ra ham muốn có ý thức. Mỗi ngày, ít nhất mười lần một ngày, ông ấy phải nghĩ tới đồ ăn để cơ thể hoạt động; nếu không, nếu ông ấy chỉ ngồi, ông ấy sẽ rời khỏi thân thể. Nhưng vì ông ấy đã lên kế hoạch cho một số công việc nên ông ấy muốn ở lại cơ thể thêm một thời gian nữa.
Chuyện đến đây là hết rồi. Hẹn gặp lại vào kỳ sau. 🥰